Kiếm Linh Long xuất kích liền lấy đi tính mạng của Tùng Tầm Sơn!
Tầm Tùng Sơn chậm rãi ngã xuống, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn đều hiện lên vẻ khó tin!!
Ẩn náu ở Lê Hoa Câu này nhiều năm như vậy, lừa gạt vô số thế nhân tạo ra Âm linh trại lớn mạnh dường như sắp chạm đến ngưỡng pháp thuật Âm Linh tối cao, rất nhanh sẽ đạt được sự công nhận của các sơn trại lớn mạnh khác, thế mà lại dễ dàng chết trong tay của mấy kẻ ngoại lai này.
Tùng Tầm Sơn đang không ngừng chảy máu, những thi quỷ bị điều khiển kia cũng đang bắt đầu co quắp, rất nhanh bọn chúng sẽ giống như những con rối bị đứt dây biến thành từng đám thi cốt!
“Phụ thân!!”
Tùng La gào lên, cả người giống như một con dã thú nổi giận.
Xung quanh hắn xuất hiện vài con Ô Dạ Tang Long và Quỷ Âm Tang Long, đang muốn đánh tới để báo thù cho Tùng Tầm Sơn.
Nhưng mà Thần Mộc Thanh Thánh Long sau khi có được Ma Ảnh thì đã cường đại hơn rất nhiều, nó đang áp chế khiến cho Ô Dạ Tang Long và Quỷ Âm Tang Long khó có thể vượt qua lĩnh vực Ma Đằng của nó, chỉ nhìn thấy từng Ma Đằng vặn vẹo quỷ dị lại dữ tợn, trông vô cùng khủng bố tựa như những con Địa Ngục Ma Long, đến cả Ô Dạ Tang Long và Quỷ Âm Tang Long còn khó có thể thoát khỏi cái chết, chứ đừng nói đến Bức Dực Tang Long có cấp bậc thấp hơn.
.....
“Ta muốn giết hết tất cả các ngươi, ta sẽ luyện các người thành khô lâu!!” Tùng La gầm lên.
“Tự tạo nghiệt!” Chúc Minh Lãng khinh thường nói.
Dùng ngón tay dẫn dắt Kiếm Linh Long, Chúc Minh Lãng lại một lần nữa thi triển ra kiếm pháp mới lĩnh ngộ được trước đó.
Huỳnh Hỏa Kiếm – Bàn Long!
Kiếm như những con đom đóm, từng tia sáng đan xen vào nhau trở nên rực rỡ, chói lọi.
Bọn chúng hòa theo kiếm khí từng chút một khuếch tán ra xung quanh, mặc dù di chuyển rất chậm nhưng mấy ngàn thanh kiếm lửa tạo thành kiếm ảnh xoay quanh sơn dã khiến cho những con Tang Long kia không có chỗ để né tránh!
Kiếm quang lóa mắt, kiếm hỏa nóng rực, những sinh mệnh của Tang Long tựa như lúa mì đến mùa thu hoạch bị gặt hái!
Cùng lúc đó, Băng Thần Bạch Long cũng thi triển ra Huyền Thuật Thương Long càng bá đạo hơn, trong bầu trời đêm trăng sáng rực rỡ kia dường như hóa thành băng mâu của Băng Thần Bạch Long, ánh mắt như ánh trăng đang chiếu khắp vùng núi hoang dã này!
Vùng đất sơn dã này tựa như bị một lực lượng vô hình bóp nát, trong chốc lát đã biến thành bụi băng lạnh lẽo.
Mà những con Tang Long có ý đồ bao vây đám người Chúc Minh Lãng cũng bị tan thành mây khói trong giây lát.
Hàng trăm hàng ngàn con Tang Long bị chôn vùi dưới cái nhìn của Băng Thần Bạch Long, Bạch Khởi sau khi tái tạo lại huyết mạch Thương Long thì dường như đã thi triển được Mẫn Diệt Đồng, hình như còn cường đại hơn cả Thương Long chi lực, hơn nữa đây là huyền thuật mà trước kia nó chưa thể thi triển được!
Hỏa Kỳ Lân Long, Thần Mộc Thanh Thánh Long dường như đã cho thấy long uy vô thượng của mình, chúng như từng cơn thủy triều vọt tới khiến cho đám Tang Long rất nhanh đã tan rã!
“Không có Giác Ma Thụ Quả, thì những con Tang Long này của ngươi cũng chỉ có vậy thôi!” Chúc Minh Lãng nói.
“Ta muốn ngươi phải đền mạng!!” Tùng La gào thét.
“Phi Kiếm, Kiếm Thước!”
Tay Chúc Minh Lãng đột nhiên chỉ về phía trước, liền nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện kiếm hỏa hoa hoa lệ lệ, một đạo kiếm màu đỏ sậm lặng lẽ lướt qua như những sợi tơ.
“Bá!!”
Trước mặt Tùng La vẫn còn mấy con Tang Long cuồng bạo, hình thể bọn chúng rất cường tráng, uy vũ hùng mạnh.
Nhưng Kiếm Linh Long hóa thành Ti Kiếm Thước này lại trực tiếp xuyên qua mấy con Tang Long cuồng bạo này, tựa như là mũi tên xuyên qua lá mỏng, chuẩn xác đâm vào tim của Tùng La!
Máu tươi từ ngực chảy ra rất nhanh đã dính đầy người.
Tùng La dường như không thể tin được, người chấp chưởng tương lai của Âm linh trại lại bị giết chết bởi đám người mà mình đùa bỡn xoay vòng ở trong tay!
Hắn từng khuyên phụ thân mình là những kẻ này có thực lực rất mạnh, trừ phi người ở trại khác chạy đến, nếu không không thể tùy tiện ra tay với bọn hắn.
Nhưng đồng thời Tùng La cũng không muốn để cho bọn hắn rời khỏi khi biết được bí mật của trại.
Máu chảy từ từ biến thành dâng tràn, cùng lúc đó năng lực thao túng cũng biến mất, đám Tang Long bên cạnh đột nhiên lao về phía hắn, còn chia nhau ăn sạch Tùng La vẫn còn chút hơi thở!
Thị sủng của Tử Thần??
Có lẽ những con Tang Long này cũng chỉ đang lợi dụng đám người tự khoe là người của Tử Thần này mà thôi, chúng đang hưởng thụ bữa thịnh yến chết chóc này!!
Hơn phân nửa Tà Long thuộc loại phệ chủ, những con rồng không có linh ước chân chính này có khác biệt rất lớn với Mục long sư chính thống.
Tang Long đều là tai họa, nên Chúc Minh Lãng và Nam Vũ Sa cũng không có ý định để bọn nó sống sót, để cho Băng Thần Bạch Long đóng băng sơn dã này rồi để Hòa Kỳ Lân Long và Thần Mộc Thanh Thánh Long bắt đầu càn quét, còn Kiếm Linh Long thì phụ trách chém giết Quỷ Âm Tang Long, Ô Dạ Tang Long và mấy chủng loại đặc thù Tang Long khác.
Nếu những con Tang Long này thật sự muốn trốn thì Chúc Minh Lãng khó có thể tìm được, nhưng hiện tại thì tốt rồi, hai kẻ Tùng La và Tùng Tầm Sơn đã dẫn dụ bọn nó tới, như vậy hoàn mỹ hốt trọn một mẻ!!
“Những con Bức Dực Tang Long đang bỏ chạy.” Hồ Bách Linh chỉ vào một đám Tang Long đang trốn vào trong rừng.
“Ta....Ta có thể gọi bọn chúng quay lại.” Thiếu nữ Âm linh sư Sư Mai Nhu thấp giọng nói.
Ngay lúc Chúc Minh Lãng còn đang nghi hoặc, thì đôi mắt màu tím của thiếu nữ Âm linh sư này hiện lên một ánh quỷ quang, khiến cho Tùng Tầm Sơn vốn đã chết lại đột nhiên lung la lung lay đứng dậy, hai mắt trống rỗng vô thần tựa như một bộ cơ thể sống không hồn.
Thiếu nữ Âm linh sư đang thao túng Tùng Tầm Sơn đã chết??
Tùng Tầm Sơn đưa tay ra, huyết văn bắt đầu khuếch tán về phía khu rừng kia.
Dường như nhận được lời kêu gọi, nên những con Bức Dực Tang Long vốn đang chạy trốn lại quay trở về, hai mắt bọn chúng vừa tham lam lại quái dị, tư thế bay cũng quái dị, bản năng của bọn chúng thì muốn chạy trốn nhưng trong lòng lại bị mê hoặc, thao túng!
Bay về chính là chờ chết!
Hỏa Kỳ Lân Long đã đứng ngay đó chuẩn bị cho những con Bức Dực Tang Long này một màn hỏa diễm táng cao quý. Rất nhiều Bức Dực Tang Long bị mất đi cân bằng liền rơi xuống đất, bọn chúng dùng móng vuốt tóm lấy bùn đất, mặt đất, liều mình thoát khỏi hỏa diễm nhưng cánh của bọn nó lại không nghe theo sai sử mà bay vào trong hỏa diễm, lại còn không lộ ra vẻ sợ hãi lẫn bi tráng!!
“Tộc nhân các ngươi vẫn luôn nuôi đám Tang Long này?” Chúc Minh Lãng hỏi
“Không phải, chúng ta chỉ là học được thuật Âm Linh mà thôi, không biết từ lúc nào lại xuất hiện một vài Âm linh sư có thể giao tiếp với Tang Long, vậy nên mới xuất hiện Tang Long Âm linh sư. Tùng La chính là Tang Long Âm linh sư.”
“Chỉ có hắn có thể khống chế Tang Long sao?” Chúc Minh Lãng hỏi tiếp.
“Phụ tử Tùng gia chỉ là người giữ cửa của Âm linh trại chúng ta, trong Lê Hoa Câu còn có Âm linh sư mạnh hơn, các ngươi mau rời đi đi, bọn hắn nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ!” Thiếu nữ Âm linh sư Sư Mai Nhu nói.
“Vậy ngươi thì sao?” Lê Tinh Họa nói.
“Ta...ta...” Thiếu nữ Âm linh sư trong lúc nhất thời không biết nên trả lời ra sao.
Ở Lê Hoa Câu, trại thứ nhất và trại thứ hai kì thật chỉ là một sơn trại thấp bé, bộ tộc Âm linh sư chân chính vẫn đang ẩn nấp trong trại thứ năm và sáu, thường thì cách một đoạn thời gian bọn hắn sẽ phái mấy Âm linh sư đi tiếp quản trại thứ nhất và trại thứ hai để nuôi Tang Long.
Mặc dù hiểu rõ Tùng La và Tùng Tầm Sơn đã chết nhưng nàng cũng không biết phải nói dối với đám người kia kiểu gì.
Nàng không hy vọng lại nhìn thấy người ngoài vào Lê Hoa Câu rồi bị luyện thành Âm dân một cách tàn nhẫn.
Cũng sợ hãi bản thân bị bộ tộc Âm linh sư trừng phạt.
“Công tử, hay là đưa nàng xuống núi đi, trại ở Lê Hoa Câu không chứa được nàng.” Lúc này, Lê Tinh Họa nói với Chúc Minh Lãng.
“Ừ, vậy rời khỏi đây trước đã.” Chúc Minh Lãng gật đầu.