Chương 418: Tự cho là một tay che trời [Cầu kim phiếu, cầu đề cử!!]
DG: Vương Linh
Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
"Đám người bên cao viện cũng đang nhìn ngươi kìa." Lư Văn Diệp có chút hâm mộ nói.
Bản thân biết đến khi nào mới có thể một mình gánh vác một phương như Chúc Minh Lãng, nhận được sự chú ý của mọi người đây.
"Cao viện gì chứ, cũng chỉ có như vậy thôi, ha ha!" Hồng Hào bắt đầu lớn tiếng nói.
"Cái loại tạ chờ được gánh như ngươi, không có liêm sỉ hả, lại còn gáy dơ được!" Lúc này, Khương Chí Nghĩa từ con đường bên kia đi tới, hắn nghe thấy câu này nhất thời nổi nóng mà hét lên. (Dg: Dịch lời thoại này mà nhớ liên minh quá các bạn ạ =))Zzz không cần biết phế đến thế nào, miễn win là phải gáy all!! kaka)
Một tên vô dụng, gọi tất cả rồng ra mới miễn cưỡng chống lại con rồng yếu nhất của hắn, thế mà vẫn mặt dày đi sủa dơ, gáy khét, đúng là vô liêm sĩ!
"Được gánh thì sao chứ, điều này chứng tỏ ta là một người nhìn xa trông rộng, biết cách lựa chọn đồng đội!" vẻ mặt Hồng Hào tràn đầy tự hào, không vì bản thân chỉ cống hiến được một chút nhỏ nhoi mà cảm thấy xấu hổ.
Thắng, chính là thắng lợi của đoàn thể, mà hắn cũng là một thành viên trong đó, hắn thắng, hắn có quyền gáy!
Tên mặt dày mày dạn như Hồng Hào khiến cho cả một đám học sinh tâm cao khí ngạo kia tức gần chết.
"Hồng Hào nói rất đúng, kỳ thực nếu không nhờ các người giải quyết hết đám đối thủ khó dây dưa kia trước, thì một mình ta cũng khó có thể trụ đến cuối." Chúc Minh Lãng khiêm tốn nói.
"Ly Xuyên học viên chúng ta chính là mạnh như thế đấy, hay là trực tiếp tự lập môn hộ riêng đi, không cần phải đến đây chịu cái tính khó chịu của bọn họ nữa." Hồng Hào càng nói càng khoa trương.
Đoàn Thường Thanh bất đắc dĩ lắc đầu.
Tách khỏi thuần long học viện là đều không thể, tất cả chế độ của bản thân Ly Xuyên đều dựa vào Mạn thành cao viện.
Trong cao viện quả thật có những tên tiểu nhân bỉ ổi như Tôn Sung, nhưng vẫn có những thứ đáng để Ly Xuyên và các học viên trong Ly Xuyên học hỏi.
Nếu có thể trở thành phân viện chính thức, thì các học viên mục long sư ở Ly Xuyên cũng có thể được phân nhiều tư nguyên hơn, đồng thời đại môn thuần long học viên các nơi sẽ thoải mái hơn với bọn họ, như vậy sẽ có nhiều cơ hội cho học viên học tập hơn, cũng không phải như ếch ngồi đáy giếng như khi ở Ly Xuyên nữa.
"Chúc Minh Lãng, lần này may nhờ có ngươi, không biết nên cảm tạ ngươi thế nào nữa." Đoàn Trường Thanh thở một hơi thật dài.
Mấy ngày nay, vì chuyện này mà hắn bôn ba không ngừng, hiện tại coi như hoàn thành việc thí luyện giữa các học viên, cũng xem như là hoàn thành bước đầu rồi.
"Nói gì vậy chứ, ta vốn là học viên của Ly Xuyên học viện, vì học viện của mình mà tranh đoạt phần vinh quang này cũng là việc nên làm mà, cần gì phải cảm tạ." Chúc Minh Lãng cười cười.
Học viện đúng là một nơi rất tốt, để bản thân hắn ngay lúc nghèo túng nhất tìm được một nơi an ổn dừng chân.
Chúc Minh Lãng quả thực vẫn có chút cảm tình với Ly Xuyên thuần long học viện.
"Viện trưởng, vậy là từ nay chúng ta có được sự công nhận của Cực đình đại lục rồi, sau này sẽ không còn ai gọi chúng ta là cái gì mà học viên chui nữa chứ!?" Bạch Dật Thư hỏi.
"Đây chỉ mới là thành công bước đầu thôi, còn một cuộc thẩm tra nữa, chỉ có điều những thứ này các ngươi không cần quan tâm." Đoạn Trường Thanh nói.
"Còn phải thẩm tra, thẩm tra cái gì a?"
"Hẳn là còn phải đợi một câu trả lời thuyết phục bên cao viện nữa!" Đoàn Trường Thanh cũng có chút không rõ nói.
"Phải rồi, sao hôm nay không nhìn thấy Đoàn Lam lão sư, lần khảo hạch quan trọng như vậy, mà lại không có Đoàn Lam lão sư, ta thấy có chút kỳ lạ." Chúc Minh Lãng có chút nghi ngờ nói.
"Có khi nào nàng quên mất thời gian diễn ra thí luyện không!?" Bạch Dật Thư.
Ban nãy lực chú ý đều tập trung vào trận thi đấu, nhất là khi rồng của Phí Tung bị giết, dẫn tới một bầu không khí vô cùng căng thẳng, Đoàn Trường Thanh lúc này mới phát hiện Đoàn Lam không hề đến.
Đoàn Lam quả thật có nói với Đoàn Trường Thanh, nàng sẽ đến trễ một chút.
Nhưng đã kết thúc rồi, sao vẫn chưa thấy thân ảnh của nàng.
"Đoàn Trường Thanh, ngươi đừng vui mừng quá sớm, cho dù học viện của ngươi thắng thì thế nào, cái học viện rách nát ấy của ngươi đừng mơ nhận được sự chấp nhận cuối cùng của cao viện!" Tôn Sung đi qua, dùng âm thanh trầm thấp âm lãnh nói.
"Tôn Sung, ngươi nghĩ rằng Đoàn Trường Thanh ta là một trái hồng mềm có thể để ngươi tùy ý uốn nắn sao!" giọng Đoạn Trường Thanh cường ngạo nói.
"Chẳng lẽ ngươi còn muốn chống lại tất cả nhân viên cấp cao của cao viện sao, mặc dù lần này ta thất thủ, nhưng ngươi cũng đừng nghĩ có thể dễ dàng qua được!" nói xong câu đó, Tôn Sung đã quay người rời đi.
Bộ dạng hắn như thế hẳn là muốn đem hết vốn liếng ra đấu với Đoàn Trường Thanh.
Chúc Minh Lãng nhìn bóng lưng phách lối của Tôn Sung, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi Đoàn Trường Thanh:"Viện trưởng, có vài việc ngài không cần giấu nữa, nói cụ thể ra đi, là ai đang quấy nhiễu chúng ta."
"Đúng vậy, viện trưởng, nói ra đi để chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp a!" Bạch Dật Thư nói.
"Chúng ta đã vượt qua thẩm tra sơ bộ và khảo hạch, còn một lần thẩm tra cuối cùng. Cao viện sẽ phái ra tổng cộng bốn giám viện để thẩm tra Ly Xuyên học viện chúng ta, Ly Xuyên học viện muốn trở thành phân viện chính quy thì cho dù có qua lần khảo hạch thực lực này thì vẫn cần sự đồng ý của cả ba giám viện. Vị Hàn Quán giám viện kia, có lẽ là ủng hộ chúng ta, lần này chúng ta giành thắng lợi, đại giám viện hẳn cũng sẽ tán thành, nhưng Tôn Sung và một người khác thì quyết tâm đứng ở phía đối lập với ta..." Đoang Trường Thanh nói.
"Chúng ta đã thắng rồi, sao bọn họ còn không cho chúng ta qua, dựa vào cái gì chứ!" Lý Thiếu Dĩnh có chút tức giận nói.
"Cho nên mọi việc hôm nay không biết có thể làm lớn hơn nữa không đến lúc đó tên Hà giám viện đó không chịu nổi áp lực dư luận thì có lẽ cũng sẽ cho thông qua, mấy ngày nữa thôi, rất nhanh sẽ có kết quả." Đoạn Trường Thanh nói.
"Nhìn bộ dáng của Tôn Sung như vậy, hơn phân nửa là cấu kết với gã giám viện khác rồi, lần thẩm tra cuối cùng này kỳ thực vẫn là xem sắc mặt người khác." Chúc Minh Lãng nói.
Đoàn Trường Thanh gật đầu.
Đúng vậy, quyền lực nằm trên tay người khác, kết quả nỗ lực cũng không phải là cái tốt nhất.
Mọi người đều tự mình quay về nghỉ ngơi, mọi việc quả nhiên được truyền đi rất nhanh, đã có người kể hết tình tiết trận đấu ra ngoài.
Chúc Minh Lãng cho tiểu Thanh Trác ăn ít ngô đồng linh lộ cao cấp, sau đó cho nó ngậm một mảnh ngọc phỉ diệp rồi mới chìm vào giấc ngủ để tu dưỡng.
"Biểu hiện hôm nay của ngươi vô cùng tốt, chờ đến trưởng thành kỳ thì có thể sở hữu quân cấp tu vi rồi, không đúng hẳn là có hy vọng sau khi đến thành thục kỳ có thể đột phá đến long vương cảnh."
"Chỉ có điều, thành niên kỳ và trưởng thành kỳ của ngươi sẽ hơi dài chút, đến lúc đó ta tìm cho ngươi thêm nhiều loại thuốc bổ thích hợp nữa, chúng ta sẽ cùng nhau phi thăng trùng thiên!"
Tâm tình Chúc Minh Lãng rất thoải mái.
Vừa nghĩ tới thần thái chiến đấu ngày hôm nay của Thương Loan Thanh Thánh long, hắn không nhịn được mà muốn ngâm lên một giai điệu vui vẻ.
Vẫn mới trong giai đoạn trưởng thành kỳ mà đã có thể giải quyết đỉnh vị long chủ.
Nếu đạt đến thành thục kỳ, không phải là nó có thể đọ sức với Thiên Sát Long rồi??
Không đến mức có thể đạt đến thực lực phi hành như của Thiên Sát Long nhưng cũng đủ để nó có chút kiêng dè không làm phản là được rồi!
"Nghệ ~~~~~"
Tiểu Thanh Trác ngậm phỉ diệp, dùng đầu cọ cọ Chúc Minh Lãng, sau khi hưởng thụ đầy đủ các loại vuốt ve thoải mái này, sau đó nó mới trở về trong linh vực, tốc độ phát triển và hấp thu linh khí ở đó có thể đạt được nhanh hơn 120 lần.
Phải nhanh chóng đến trưởng thành kỳ, cũng phải điều dưỡng tu hành nhiều hơn nữa, hấp thu linh vận!
"Có lẽ vẫn nên tìm một vị đại giáo dụ đứng ra giúp Ly Xuyên học viện." Chúc Minh Lãng nghĩ đến những điều Đoàn Trường Thanh nói, hắn vẫn đưa ra quyết định này.
Hôm đó nhắc đến việc giúp đỡ với Lâm Chiêu là vì lo lắng Ly Xuyên học viện không qua nổi ải thẩm tra này.
Có một số việc, nhìn thì phức phạt, nhưng kỳ thực đối với cao tầng thì cũng chỉ là một lời nói mà thôi.
Người ở cấp cao nói có thể thông qua thì chính là có thể thông qua.
Vì cao tầng còn chưa đưa ra quyết định minh xác, thế nên mấy kẻ cấp dưới như Tôn Sung giám viện này bắt đầu múa may quay cuồng, tự coi mình có thể một tay che trời rồi!
. . .
P/s: À nhân tiện, rất xin lỗi mọi người vì mấy hôm nay đăng chương hơi chậm, vì vấn đề sức khỏe nên mới vậy, mong mọi người thông cảm ạ!!! Sẽ cố đẩy nhanh tiến độ thêm nữa để bắt kịp tác một cách nhanh nhất, tránh để cho mọi người đói thuốc đọc Convert thì mất hay!!!
À đúng, sang tháng mới rồi xin mọi người ít kim phiếu ạ!!!! Cầu Kim Phiếu, Cầu Đề Cử!!!!!!!!!!!!! Đa tạ!!!!!!!!!