"Không có chuyện gì, ta sẽ xử lý tốt mọi việc, ngươi không cần lo lắng." Lê Vân Tư lại lắc đầu, đối với hành vi lần này của Ôn Lệnh Phi nàng cũng không cảm thấy phẫn nộ.
Đổi lại là bản thân, nếu có người dám cướp thứ thuộc về mình thì nàng cũng không ngại dẫn quân đến đánh, việc Ôn Lệnh Phi làm bây giờ coi vậy mà lại hợp với ý Lê Vân Tư!
Hơn nữa nàng cũng mới nói, căn bản sẽ không có tình huống mà đội kiếm quân của Ôn Lệnh Phi Miểu quốc công đánh tới, nếu thật sự muốn khai chiến thì cũng là quân vệ của nàng đánh vào lãnh địa của Ôn Lệnh Phi!
"Ta không cần lo lắng??" Chúc Minh Lãng gãi đầu một cái.
Chuyện này đáng lẽ phải do hắn đứng ra để Ôn Lệnh Phi triệt để dẹp ý niệm này sao?
Nhưng sao nghe lời nói của Lê Vân Tư lại có chút cảm giác như muốn trấn an mình.
Còn có...
Những lời trước đây mà nàng nói muốn tiến đánh Miểu quốc không phải chỉ là nói chơi a!
Nàng sẽ xử lý tốt, nghĩa là muốn trực tiếp khai chiến với Miểu quốc phải không??
Không cần a!
Một việc mà chỉ cần nói vài câu đã có thể giải quyết, hà cớ gì phải làm đến mức độ này!
Suy nghĩ của Lê Vân Tư hoàn toàn không giống với Chúc Minh Lãng.
Ôn Lệnh Phi cũng không phải dạng chỉ cần dăm ba câu đã có thể khuyên giải được, nàng ta không những là chưởng môn của Miểu Sơn kiếm tông còn là quốc quân tương lai của một nước, chuyện mà nàng ta đã nhận định thì nhất định sẽ không dễ dàng thay đổi, từ khi nàng ta bước chân vào Tổ long thành bang, nói với nàng những lời nói kia, Lê Vân Tư đã có thể cảm nhận được thái độ vô cùng rõ ràng của Ôn Lệnh Phi, tuyệt đối không có khả năng thương lượng, quân đội của nàng ta nhất định sẽ kéo vào đây, chỉ cần một ngày Chúc Minh Lãng vẫn chưa đồng ý thực hiện hôn ước với nàng ta thì nàng ta sẽ không dừng lại!
Huống hồ sau khi trải qua một hồi tìm hiểu thì Lê Vân Tư đã hiểu lần chọn rể kia không phải chỉ là một nghi thức bình thường, mẫu thân Mạnh Băng Từ của Chúc Minh Lãng đã nhận định mối hôn sự kia.
Miểu quốc là một quốc gia hệ mẫu quốc, mẫu thân, nữ tử đại biểu cho quyền uy, bản thân Chúc Minh Lãng có thể không hiểu được thái độ nhất quyết không thay đổi của các nàng nhưng Lê Vân Tư lại hiểu rõ, nếu không Ôn Lệnh Phi cũng sẽ không vừa đến Ly Xuyên đã trực tiếp hạ chiến thư với nàng.
Đây không phải khiêu khích càng không phải là uy hiếp mà là nàng ta thực sự có khả năng làm như vậy, cũng không chấp nhận được nửa điểm trái ý nàng ta!
Lê Vân Tư khẳng định như vậy.
Là bởi vì các nàng là cùng một loại người.
Cho dù là lưỡng tình tương duyệt nhưng theo lời của bà mối thì không cùng đẳng cấp, địa vị thì sẽ không có kết quả tốt, trong thế giới này còn chưa văn minh đến mức có thể dựa vào đạo đức để ràng buộc quốc chủ của một đại quốc, cho dù người nàng muốn không phải là người đó, nhưng cũng vì vị ngọt vừa miệng của trái vải ở Ly Xuyên này nàng cũng có thể dẫn quân nghiền qua khối thổ địa này, chỉ vì có thể ăn được loại vải hái ngay từ trên cây.
Trong mắt của người Miểu quốc, Ly Xuyên cũng chỉ là một mảnh đất lạc hậu, chỉ là một mảnh vu thổ mặc người chém giết mà thôi.
Nhưng Ly Xuyên cũng không phải vùng đất đơn giản như những gì mà nhóm thiên chi kiêu tử ở Cực Đình kia nghĩ.
"Kiếm quân của nàng ta đã bắt đầu lên đường viễn chinh rồi, bất quá ta ứng phó được, ngươi không cần lo lắng, chỉ cần ngươi chờ ở đây là được, nhưng mà có một chuyện quan trọng hơn cần ngươi Linh Sa và Vũ Sa ra mặt ứng phó." Lê Vân Tư dời đi trọng tâm câu chuyện.
Kiếm quân Miểu quốc đã xuất quân rồi??
Nữ nhân Ôn Lệnh Phi này thực quá đáng mà!
"Được rồi, chuyện này tạm bỏ qua đi. Nhưng biến hóa của Ly Xuyên có chút khó tin a, tòa di tích thượng cổ kia đã tìm được chưa?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Là một tòa Giới Long môn." Lê Vân Tư nói.
"Giới Long môn??" Chúc Minh Lãng có chút hơi nghi hoặc nói.
"Trước khi lão tổ mẫu mất đã nói cho ta vài điều. Thế gian vạn vật đều có linh, chúng ta đã biết sinh linh khi bước qua long môn thì sẽ hóa thân thành rồng, nhưng bản thân thế giới này cũng có thuyết pháp tu vi về linh như vậy, khi đến một trình độ nhất định hoặc đến một khoảng thời gian nhất định nào đó có thể cũng sẽ tiến giai?" Lê Vân Tư nói với Chúc Minh Lãng.
Đây quả thật là lần đầu tiên Chúc Minh Lãng nghe đến loại thuyết pháp này.
Nói cách khác thì vùng đất này, khối đại lục này cũng giống như những người tu hành và yêu linh kia giống nhau, đến một cảnh giới nào đó cũng sẽ lột xác??
"Vậy cái Giới Long môn đó?" Chúc Minh Lãng cảm thấy khó có thể tin nổi.
Mặc dù thế giới này là một vật vô tri, cũng không biết được cấu thành thế nào, nhưng những thứ này thực quá khó có thể tin được!
"Sinh linh có một đạo môn, nếu vượt qua được thì sẽ hóa thân thành rồng."
"Đại lục cũng có một đạo môn, nếu có thể vượt qua thì trời trăng nhật nguyệt, hoa cỏ cây cối, hàng tỉ sinh linh cũng sẽ theo đó mà lột xác. Loại lột xác này có thể lý giải là vì linh khí ở vùng đất thiếu thốn cằn cỗi được sống lại, cũng có thể được giải thích rằng vì đẳng cấp của cái thế giới này được tăng lên."
Lê Vân Tư vẫn duy trì vẻ bình tĩnh mà kể hết những thông tin đã thu hoạch cho Chúc Minh Lãng biết.
Thế giới này rốt cuộc là thuộc dạng nào vậy?
Vì sao phần đáy của đại lục lại bị hư vô chi hải nhấn chìm, bất luận tu vi có cao bao nhiêu cũng không thể vượt qua hư vô chi hải.
Vì sao đại lục có văn minh bất đồng va chạm vào nhau, sao lại có một khối lục địa từ trên trời vụt qua cũng có thể hoàn mỹ ráp vào nhau.
Trong khoảng sương mù hư vô cũng thường có một vài hòn đảo cổ đại nhỏ, dãy núi cổ đại có những loài sinh vật mà trước giờ chưa từng nhìn thấy trước đó trội dạt tới, và thường thường cũng xuất hiện những lữ giả bất đắc dĩ, trong lúc vô ý họ đã bị cuốn vào trong vòng xoáy hư hải đến một thế giới khác, thậm chí còn có một vài loài sinh vật bước qua được cấm chế của thời gian để xuất hiện trong một khoảng không thời gian khác?
Lúc mà vùng Vu thổ xuất hiện ở gần Đông Húc của Ly Xuyên đã khiến Lê Vân Tư có chút hoang mang với cái thế giới này.
Trí tuệ của cổ nhân tựa hồ như chỉ mới chứng kiến được một phần nhỏ của thế giới còn lại đều không biết đến, chính phần không biết này thủy chung làm cho Lê Vân Tư cảm thấy lo lắng, có khi nào một ngày nào đó một ngôi sao to lớn khôn cùng xuất hiện sẽ phá hủy hết thảy mọi thứ mà nàng biết không, hoặc là vị Ma thần ở nơi này trong lúc vô tình sẽ thuận tay tàn sát hết tất cả những sinh linh, bao gồm cả những người mà nàng quan tâm...
"Nói cách khác, nếu bước qua long môn thì thế giới này cũng có thể phi thăng theo?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Ân." Lê Vân Tư gật đầu.
"Nhưng làm sao bước qua? Ai bước qua?" Chúc Minh Lãng nói.
Lê Vân Tư lắc đầu.
Khi nàng không biết.
Thì Giới Long môn đã xuất hiện rồi.
Tất cả những kẻ thống trị, người nắm quyền của toàn bộ đại lục đều đang thử thăm dò thế giới long môn kia, nhưng bọn họ giống nhau đều không có nửa điểm manh mối nào.
"Ở Ly Xuyên và xung quanh Ly Xuyên đều xuất hiện dấu hiệu có linh khí bùng nổ, chuyện này có liên quan gì đến giới long môn không?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Ân, có rất nhiều thứ đều đã thay đổi, giống như cây cối chỉ sau một đêm đã biến thành một gốc đại thụ cao đến tận trời xanh, những sinh vật cần đến nghìn năm tu hành mới có thể hóa yêu bỗng chốc trở thành ma linh, một vài loại linh quả sau mấy trận mưa rào lại kết thành thánh quả...Những thứ này đều có nguồn gốc từ Giới Long môn.Trong Giới Long môn có một nguồn năng lượng lớn mạnh đến không thể tưởng tượng nổi đang dần dần ảnh hưởng đến nơi chúng ta sinh sống." Lê Vân Tư nói.
Mặc dù trông Lê Vân Tư có vẻ rất bình tĩnh mà tường thuật mọi việc nhưng thực chất thì khi quan sát kỹ vẫn có thể thấy được sự kiêng kỵ với sự biến hóa không thể dự đoán trước này.
Việc này không phải cứ sở hữu trăm vạn hùng binh, sở hữu tu vi cực cảnh là có thể khiến người khác an tâm được.
Giống những chú đom đóm nhỏ trong rừng rậm mùa hè vậy, chúng nó cho rằng sao trên trời cũng tỏa ra loại ánh sáng tương tự chúng mà thôi vậy nên tự cho rằng bản thân cũng là một ánh sao nhưng thật ra chúng không biết rằng những vì sao đó lại ở một đẳng cấp cách biệt với chúng nó cả tỷ lần, nếu quang huy của những vì sao hạ xuống rừng sâu thì sẽ khiến cho bọn chúng tan thành tro bụi.
Chúng nó chỉ biết ánh trăng rực rỡ vô ngần nhưng đã khi nào nhìn thấy được ánh sáng mặt trời buổi ban ngày, thiên huy rực rỡ không phải để chiếu rọi cho khu rừng có đám đom đóm trong đó mà là để cho vùng trời bao la được tỏa sáng rực rỡ!
Cho nên, thế giới bọn họ đang ở này cũng chỉ như mảnh rừng âm u kia sao?
Và cả những sinh linh, những con người ở đây đều chỉ như những con đom đóm chưa từng thấy ánh mặt trời?
Sự xuất hiện của Giới Long môn chính là dấu hiệu của việc rất nhanh sau đó mọi người sẽ biết được bản thân đang ở chốn nào!!
"Vân Tư..."
Chúc Minh Lãng nhìn thấu nội tâm lo lắng và bối rối của nàng lúc này, chỉ khi thả lỏng suy nghĩ thong thả nói những điều này với hắn thì đôi con ngươi vốn luôn yên tĩnh của Lê Vân Tư mới có thể toát ra vài phần tâm tình chân thật.
Nhẹ nhàng cầm đôi bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của nàng, Chúc Minh Lãng cười cười nói:"Không sao cả, cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, ta cũng sẽ ở bên cạnh nàng."