WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Mục Long Sư

Chương 584: Chết không một tiếng động

Chương 584: Chết không một tiếng động




DG Vương Linh

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Cự Long phi chỉ việc phụ trách quét sạch những vật cản trên đường hành quân chứ không phải thâm nhập trại địch.

Tốc độ hành quân của họ có thể nhanh hơn toàn quân một chút thế nhưng không thể nào hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của mọi người được.

Trừ khi bọn họ gặp phải thứ gì đó vô cùng quỷ dị, thực lực vượt xa nhóm Cự long phi nếu không không có lý do gì mà họ có thể chết một cách đột ngột như vậy cả!

Cũng như khi có hai người đi trong vùng núi hoang vắng, người đi phía trước chỉ mới vạt ngang một bụi gai, đi qua một eo núi đã không thấy tăm hơi đâu nữa, không có bất kỳ động tĩnh gì cũng không có tiếng kêu cứu nào được phát ra.

"Vùng núi cao nơi chúng ta đang đứng này vào ban đêm sẽ có sương mù kéo đến thế nên chúng ta phải mau chóng đến được vùng núi bằng phẳng mới dựng trại được." một gã tương sư phụ trách thăm dò sự thay đổi của trời đất nói.

"Để hùng ưng quân phụ trách thám thính còn đại quân vẫn tiến về phía trước như lúc đầu." Hoàng Võ Hầu nói.

"Không điều tra sao?"

"Rời khỏi đây trước đã, dừng lại đây càng lâu thì càng nguy hiểm."

Mặc dù số lượng binh của hùng ưng quân nhiều hơn rất nhiều so với Cự long phi tướng nhưng thực lực lại không bằng.

Một ngàn người trong hùng ưng quân vẫn duy trì bay tầm thấp ở phía trước, có vết xe đổ của Cự long phi tướng, bọn họ cũng không dám cách đại đội quá xa, để trách lại gặp phải bất trắc.

Đại quân lại tiếp tục tiến về phía trước, vùng núi bằng mới là điểm đóng quân đầu tiên của bọn họ, ở đó có một cái hồ hình thành từ tuyết, là nguồn nước tương đối ổn định.

Sau khi nghỉ ngơi, nhờ hùng ưng quân đi phía trước quét sạch cản trở, đại quân lại lên đường nhưng chưa đi được 500 dặm đường núi thì phía trước lại truyền đến tin tức khiến mọi người thêm khiếp sợ!

Một nghìn hùng ưng quân đều biến mất rồi!

Rõ ràng không hề rời mắt khỏi họ, hơn nữa lúc đó bọn họ đang đi trên con đường hướng lên núi, không có núi cao hay rừng rậm chắn tầm mắt, cũng không có băng tuyết, sương mù nhưng họ chỉ mới quay đi nói với người phía sau mấy câu, khi quay đầu lại đã không còn ai trước mắt nữa!

Một ngàn người còn có cả một ngàn con ưng thú a, cũng không phải như đám chó con mèo con mà có thể chui vào bụi cỏ ven đường trốn được!

Trong lúc nhất thời, toàn đội quân đều có chút nghi hoặc và hoảng loạn.

Đại quân không thể không dừng lại thêm lần nữa, nhưng mặt trời đã sắp xuống núi, nếu trước khi trời tối còn chưa đến được vùng núi bằng thì tất cả mọi người sẽ phải chịu đựng nỗi thống khổ do sương đem tới, khi đó máu lưu thông trong cơ thể sẽ bị đông lạnh dẫn đến việc khó sản sinh ra nhiệt lượng để duy trì nhiệt độ cơ thể, thế nên mọi người sẽ rơi vào trạng thái tê cóng trong một khoảng thời gian rất dài.

"Là do quân địch tập kích hay là do những sinh vật quỷ dị sống trong Tuyệt Lĩnh thành bang này?" Chúc Minh Lãng cũng cảm thấy có vài phần cổ quái.

Lê Vân Tư cũng lắc đầu, nàng cũng không có cách nào đưa ra phán đoán chính xác được.

Trong lúc hành quân chiến tranh thật sự rất hiếm khi gặp phải mấy con yêu ma "không có mắt nhìn" như này, dù sao nhiều người nhân khí vượng, phần lớn yêu ma sẽ bị thế trận này dọa chạy mất.

Đương nhiên, ở đây là Cao Tuyệt Lĩnh, phía trước Tuyệt Lĩnh lại là tuyệt cốc thế nên có tồn tại những sinh vật kỳ quái mà bọn họ chưa từng biết đến cũng không phải là điều gì lạ, chỉ có điều đây cũng không phải thuộc phạm vi hiểu biết của Lê Vân Tư.

"Dựa theo dấu vết để lại mà phán đoán thì khả năng là yêu ma lớn hơn, nhưng cũng không loại trừ khả năng người của Tuyệt Lĩnh thành bang lợi dụng yêu vật ở đây quấy nhiễu chúng ta." Lê Vân Tư nói.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, những người thuộc thế lực tọa trấn khác cũng lần lượt xuất hiện, người đến đầu tiên là Diệp Dương kiếm thủ của Dao Sơn Kiếm tông.

"Chuyện này có khả năng lớn là do những sinh vật thuộc hàng thánh linh trở lên gây nên, việc hàng ma trừ yêu là điều mà Dao Sơn kiến tông chúng ta am hiểu nhất thế nên trước khi mặt trời lặn Dao Sơn Kiếm tông chúng ta nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời thuyết phục." kiếm thủ Diệp Dương mở miệng nói.

Tuy rằng các thế lực tọa trấn khác cũng muốn nhân cơ hội này mà thể hiện bản thân một chút, thế nhưng Dao Sơn Kiếm tông đã chủ động đề nghị rồi thì bọn họ cũng không tiện nói tiếp nữa.

Lê Vân Tư khẽ vuốt cằm.

Vậy thì cứ giao cho thế lực tọa trấn giải quyết đi, nàng ngồi đây đợi kết quả là được rồi.

Đội ngũ điều tra của Dao Sơn Kiếm tông trực tiếp xuất phát, trong lúc rảnh rỗi, Chúc Minh Lãng cũng đi theo cùng bọn họ.

Chủ yếu là do Tử Diệu Trúc cũng nằm trong số đó, nói thế nào muội ấy cũng muốn kéo hắn đi cùng, dù sao loại chuyện hàng yêu trừ ma như này Chúc Minh Lãng cũng tương đối am hiểu.

Huống hồ gì việc này xem ra cũng không đơn giản như vậy, hơn nữa vì có những lời cảnh báo trước đó của cô em vợ Dự ngôn sư nên đối với mỗi một việc Chúc Minh Lãng đều xem xét vô cùng nghiêm túc.

Lúc đại quân dừng lại nghỉ ngơi, Chúc Minh Lãng đi theo nhóm thế lực đi trước của kiếm thủ Diệp Dương, bắt đầu tìm kiếm yêu vật.

Khi đi tới một rừng đá trên núi, Chúc Minh Lãng bắt đầu tìm kiếm khí tức yêu vật còn sót lại.

Tuy rằng không có khí tức nhưng cũng không thể loại trừ khả năng là do yêu ma gây nên, có chút yêu khí của sinh vật còn của ma vật thì nhạt vô cùng, có thể là loại có sở trưởng ẩn nấu và ngụy trang.

Trăm năm hóa yêu, nghìn năm thành ma, Chúc Minh Lãng hiểu rất rõ rằng, các yêu vật trên thế gian đều có linh trí, tuyệt đối không thể khinh thường, tu vi cao hay thấp chỉ cho thấy phần thắng mà bản thân có thể giành được khi đối mặt trực tiếp với nó thôi, nhưng theo lý giải của Chúc Minh Lãng thì có rất nhiều yêu tinh, yêu ma quỷ quái, thánh tà đều có kỹ năng "săn mồi" của riêng mình mà không làm lộ hành tung bản thân.

"Vì sao không tìm thấy thi thể của những tướng quân Cự long phi và hùng ưng quân đó?" Tử Diệu Trúc thắc mắc hỏi.

Người nàng hỏi đương nhiên là Chúc Minh Lãng.

Ở trong mắt của nàng, không chỉ có tu vi của Chúc Minh Lãng là đệ nhất thiên hạ mà ngay cả trí tuệ cũng không có ai có thể so bì.

Chúc Minh Lãng sờ sờ cằm của mình, làm bộ ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ.

Đương nhiên, Chúc Minh Lãng đã thử suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này.

Không thấy thi thể.

Bất luận là Cự long phi tướng hay hùng ưng quân đều không có thi thể.

Trên mặt đất, nơi xảy ra vụ việc chỉ còn vương lại một vài mảnh khôi giáp và long lân nhỏ.

Cho dù có bị ăn mất thì cũng quá sạch sẽ rồi, đám yêu ma này ngay cả một mảnh xương vụn cũng không nhả ra sao?

Ngay cả lông tóc, lớp da của người hay là lông và móng vuốt của rồng cũng không thấy có.

"Tiểu sư thúc, là quái vật gì vậy a? Tạm thời không tính đến người, thì nó có thể đã ăn hết cả trăm con cự long và một nghìn con hùng ưng rồi." Hạo Dã cũng là một tên đệ tử vô cùng ái mộ Chúc Minh Lãng, hắn mang vẻ mặt thành thật hỏi.

"Vẫn chưa rõ ràng lắm, cứ đi thêm một đoạn nữa xem sao." Chúc Minh Lãng nói.

Nữ đệ tử cấp cao nhất là Tử Diệu Trúc vẫn luôn đi theo bước chân Chúc Minh Lãng, phía sau còn có Hạo Dã cũng đi theo Chúc Minh Lãng, các đệ tử trong nhóm Dao Sơn Kiếm tông nhất thời cảm thấy có chút lúng túng.

Bọn họ nên đi cùng với kiếm thủ Diệp Dương hay là đi phía sau Chúc Minh Lãng như Tử Diệu Trúc và Hạo Dã đây.

Cuối cùng thì uy hiếp từ phía kiếm thủ vẫn lớn hơn một chút thế nên nhóm người của Dao Sơn Kiếm tông đều chọn đi theo Diệp Dương kiếm thủ, sau cùng thì thành ra ba người Chúc Minh Lãng, Tử Diệu Trúc và Hạo Dã lại tự mình đi một đường riêng.

Đi dọc theo phần núi đá lởm chởm có tạo hình kỳ lạ, Chúc Minh Lãng phát hiện ra hài cốt của hùng ưng quân.

Lại kiểm tra xung quanh tỉ mỉ một chút, Chúc Minh Lãng phát hiện tình trạng hài cốt của hùng ưng quân và Cự long phi tướng cơ bản là giống nhau...

"Để có thể giết chết ngay tại chỗ cả trăm cự long phi tướng và nghìn người trong hùng ưng quân mà không có chút kháng cự nào, cả một mảnh xương vụn cũng không sót lại, quan trọng nhất là không có bất cứ động tĩnh nào thì phải là yêu thánh ma vương thuộc bậc nào a!" Hạo Dã nói.

Chúc Minh Lãng không trả lời.

Bởi vì lúc này hắn đang bận giao lưu với Thiên Sát long.

"Nếu là ngươi thì ngươi có chắc sẽ làm được không, trong khoảng thời gian ngắn giết hết bọn họ, cũng không lưu lại bất cứ vết tích gì chứng minh là mình làm?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Nao~~~~~"

Thiên Sát long biểu thị, Minh Đèn chi vỹ của nó có thể làm được.

Nhưng Minh đèn chi vỹ lại là một long pháp vô cùng cao cường, minh huy tỏa ra thậm chí có thể khiến cho vài ngọn núi, cây cối trùng điệp, thực vật chôn vùi theo cùng...

"Nói tóm lại là, với tu vi của ngươi thì làm được nhưng nhất định sẽ gây ra động tĩnh rất lớn." Chúc Minh Lãng tổng kết lại.

Thiên Sát long gật đầu.

Pháp thuật có uy lực lớn nhất định sẽ tạo nên rung động khó che dấu.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.