Còn con của tên Nam Hùng này hiển nhiên là tinh phẩm rồi, cũng không biết được vì đám tà long đó mà hắn đã phải đồ sát biết bao nhiêu sinh mệnh rồi!
"Trong đám người đó chắc hẳn có người mà ngươi rất quan tâm phải không?" Tà khí xung quanh Nam Hùng cuồn cuộn không ngừng, tất cả những con tà long tựa như đỉa đói bay lượn lờ xung quanh người hắn, nhất là khi nhìn số người còn sống ở đây, ánh mắt chúng càng hiện lên vẻ tham lam đói khát.
"Yên tâm, ta chắc chắn sẽ để bọn ngươi chìm trong cùng một huyết chú trì, để cho da, thịt, xương của các ngươi từ từ hòa vào trong huyết trì, như vậy thì các ngươi có thể vĩnh viễn hòa vào nhau rồi, ha ha ha ha!!!" Nam Hùng nở một nụ cười như một tên bệnh hoạn biến thái.
Loại chuyện như này, Nam Hùng cũng từng làm qua không ít lần, tuy rằng không nhìn thấy gì nhưng chỉ cần nghe được âm thanh kêu gào tê tâm liệt phế của cả nam lẫn nữ khi bị dung hòa máu thịt vào huyết trì, thì hắn còn cảm thấy vui hơn nhiều khi nghe mấy thứ như cầm huyền tỳ bà ấy!
"Chỉ khi Thanh Long xuống đây thì ngươi mới có tư cách đối kháng với ta, chỉ dựa vào thanh kiếm này thì còn kém xa lắm!!" Nam Hùng bất chợt nâng móng vuốt đánh về phía Chúc Minh Lãng.
Trong quá trình hắn vung móng vuốt, máu huyết cuồn cuộn chảy, tà khí tung hoành, số huyết đỉa tà vật chui ra từ mặt đất nhiều đến không kể xiết, chúng nó không chỉ bổ nhào về phía Chúc Minh Lãng, mà còn bay thẳng đến những người tu hành trong nhóm đội ngũ tập kích kia!
Chúc Minh Lãng nhíu mày.
Trong ấn tượng của hắn thì Vô Mục Tà Long càng giết nhiều người thì thực lực cũng theo đó mà tăng lên, hơn nữa sau khi hút được máu tươi thì Vô Mục Tà Long sẽ nhanh chống chửa trị vết thương.
Hiện tại Nam Hùng đang bị thương thế nên hắn định lợi dụng những người tu hành này để bổ sung thể trạng cho hắn!
Chúc Minh Lãng đương nhiên sẽ không để hắn được như ý, trên thực tế thì đám Huyết Điệt Long do Vô Mục Tà Long này phân hóa thành cũng không mạnh là mấy, chỉ là chúng có thể vận chuyển được nhiều máu hơn so với bản thể chính mà thôi, với thực lực hiện tại của Chúc Minh Lãng thì chuyện giết hết đám này chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
"Kiếm san!"
Chúc Minh Lãng khống chế Kiếm Linh Long.
Kiếm Linh Long lập tức chắn ngang giữa đám Huyết Điệt long và những người tu hành khác, nó lơ lửng trên mặt đất, buông thõng xuống, hoàn toàn an tĩnh.
Đột nhiên thân thể đỏ thẫm của Kiếm Linh Long rung động không ngừng, từ trên thân kiếm xuất hiện thêm hai đạo tàn ảnh, hai đạo tàn ảnh đó tách ra hai bên cùng với Kiếm Linh Long bay lơ lửng trên mặt đất!
Kiếm Linh Long run rẩy kịch liệt hơn, rất nhanh lại có hai đạo tàn ảnh tách ra ngoài, chúng hóa thành kiếm ảnh càng lúc càng rõ nét rồi cũng giống như lúc trước xếp thành một hàng!
Năm thanh, sáu thanh....hai mươi thanh!
Cuối cùng Kiếm Linh Long hóa thành hai mươi đạo kiếm ảnh. Chúng nó xếp thành một hàng, mỗi một thanh đều cách xa nhau cả trăm mét, nhưng giữa các thanh kiếm đều tồn tại một tường kiếm khí, từ xa nhìn lại thì trông như một lớp màn từ không khí chắn ngang qua vậy!
Đám Huyết Điệt Long đã bị ngăn cản, chúng nó không có cách nào vượt qua được lớp hàng rào đó, mỗi khi tiếp cận sẽ chịu một cỗ kiếm khí phản phệ, đủ để xé nát thân thể nhỏ bé của chúng.
"Hắn... Hắn ngăn chặn Huyết Điệt Long của ngươi." Đỗ Dương hơi biến sắc nói.
Dáng vẻ bệ nghệ, kiêu ngạo ban nãy của Nam Hùng Bành Hổ giờ phút này đã thu liễm lại đôi chút.
Đối phương biết được tác dụng của đám Huyết Điệt Long??
Nhìn bên ngoài thì đám Huyết Điệt Long này trông rất đáng sợ nhưng mà thực ra khi chiến đấu với một vương cấp thì nó chỉ như là một con rết bé nhỏ mà thôi, làm gì có ai trong lúc đang chú tâm chiến đấu sẽ để ý đến đám sinh vật như con rết bò tới bò lui này chứ??
"Đừng hoảng hốt, đợi ta dưỡng thương trước đã." Nam Hùng Bành Hổ mở miệng nói.
"Nhưng những người tu hành kia đã được hắn bảo vệ rồi."
"Chỉ cần là người sống là được, không nhất định phải là..."
Nam Hùng Bành Hổ còn chưa nói hết câu, thì hàng rào kiếm khí do Kiếm Linh Long tạo thành lại đột nhiên phân hóa ra thêm nhiều kiếm ảnh hơn nữa.
Những kiếm ảnh này cũng giống như ban nãy hóa thành tường rào phong bế hoàn toàn mọi phương hướng tẩu thoát của Nam Hùng Bành Hổ!
Có đến 108 đạo kiếm ảnh hợp thành một cái lồng thật lớn hoàn toàn bao vây Bành Hổ và đám Huyết Điệt Long của hắn ở bên trong, trông tựa như đang nhốt một con súc sinh nào đó vào lồng vậy.
"Theo ta thấy thì loại người giống như ngươi, hẳn là ngay cả người của mình cũng không bỏ qua." Đúng lúc này giọng nói nhàn nhã của Chúc Minh Lãng truyền đến.
Chúc Minh Lãng đã từng thấy qua rất nhiều yêu ma quỷ quái, thế nên hắn hiểu rất rõ loại người cung phụng tà long thế này nhất định là tên súc sinh nhất trong đám người súc sinh, chỉ cần có thể làm cho vết thương của mình khép lại, thì cho dù có là kẻ địch hay là đồng đội của mình hắn cũng sẽ ra tay không chút do dự.
Cho nên cứ trực tiếp bao vây tên súc sinh này lại để hắn không có cách nào công kích bất cứ cơ thể sống nào!
Khuôn mặt của Nam Hùng Bành Hổ vốn đã là một con quái vật đáng sợ, bây giờ lại càng trở nên dữ tợn vặn vẹo hơn lúc trước!
Không sai! Hắn định dùng đám Ma Nha quân sĩ này làm cống phẩm, để bổ sung lực lượng cho bản thân thì hy sinh vài tên quân sĩ của Tuyệt Lĩnh Thành bang có đáng là gì.
Kết quả, tên này cư nhiên có thể đoán được ý đồ của mình!!!
Loại chuyện như thế này, người bình thường sao có thể đoán được chứ!!!
Nam Hùng Bành Hổ tức giận đến mức bốc khói, nhưng trong lúc bất chợt hắn lại nhìn về phía người sống duy nhất đang đứng bên cạnh, Đỗ Dương.
Đỗ Dương hiển nhiên là chưa đủ biến thái đến mức có thể theo kịp mạch suy nghĩ của hai người này, trong khoảnh khắc ánh mắt của Nam Hùng Bành Hổ liếc về phía hắn, thì hắn vẫn còn chưa ý thức được tình huống ngàn cân treo sợi tóc của mình!
"Người này thì, xin cứ tự nhiên." Chúc Minh Lãng bình tĩnh ung dung nói ra một câu.
"A a a!!!!!" Rất nhanh sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Đỗ Dương từ bên trong truyền ra, hơn mười mấy con Huyết Điệt Long bổ nhào lên người hắn, xé xác hắn thành vô số mảnh nhỏ, mỗi một khối thịt đều bị hút cạn đến không còn một giọt máu...
Vị tông chủ Tông cung này chắc hẳn không thể nào ngờ được bản thân sẽ chịu một cái chết bi thảm như vậy, trước khi cơ thể bị phân chia thành đồ ăn thì đôi tròng mắt của hắn đã bị móc ra trước tiên.
Chỉ là, tu vi của Đỗ Dương cũng không tính là cao, thế nên huyết dịch và xác thịt của hắn cũng có hạn, không thể bổ sung bao nhiêu năng lực cho Nam Hùng Bành Hổ, nhiều lắm thì chỉ làm cho mấy vết thương nhẹ khép miệng lại mà thôi, mấy vết kiếm sâu hơn thì ngay cả máu cũng không thể ngừng.
Nam Hùng Bành Hổ tức giận vô cùng, hắn không biết tại sao tà pháp của mình mà đối phương chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấu.
Đáng hận nhất là cả hành vi của mình cũng bị hắn nhìn thấu.
"Ngươi cứ dùng kiếm nhốt ta và tà điệt như vậy, thì để ta xem chốc nữa ngươi dùng cái gì để đấu với ta!" Nam Hùng âm thầm cười lạnh một tiếng.
Thỉnh thoảng Nam Hùng Bành Hổ sẽ hướng tai lên trời nghe ngóng.
Hắn đang để ý xem con Thương Loan Thanh Hoàng Long đang chế ngự trên không kia có bay xuống đây hay không.
Hắn đương nhiên là có chút kiêng kỵ Thương Loan Hoàng Thanh Long, nhưng chỉ cần nó còn ở trên không thì không có cách nào tạo thành uy hiếp đến tính mạng của mình được.
Thanh Long vẫn đang ở trên không.
Nam Hùng Bành Hổ thở dài một hơi trong lòng.
Như vậy thì hắn vẫn có thể đối phó với tên trước mặt này!
Không thể đối kháng nổi với long vương a!
Có được một con rồng như Thương Loan Hoàng Thanh Long đã rất phi thường rồi, hơn nữa còn có một thứ chẳng giống rồng cũng chẳng giống kiếm này cũng mạnh mẽ vô cùng, Nam Hùng thật không tin đối phương còn có thể gọi ra thêm một con long vương nữa!
Hắn sải bước về phía trước, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về phía Chúc Minh Lãng.
Chúc Minh Lãng bình tĩnh đứng tại chỗ, hắn nhìn chăm chú vào tên phải dựa vào Tà long mới có được năng lực ma hóa cường đại kia, hắn cũng cười lạnh một tiếng nói: "Chẳng lẽ ngươi thực sự cho rằng kiếm của ta chỉ dùng để vây khốn ngươi thôi sao?"
Nói xong câu đó ánh mắt của Chúc Minh Lãng trở nên vô cùng sắc bén, ý nghĩ vừa chuyển thì thoáng chốc cả 108 thanh kiếm từ bốn phương tám hướng rung rẩy không ngừng, nhao nhao chém về phía tên ác long ma nhân này!!!
"Bá bá bá bá bá bá!!!"
Cả trăm thanh kiếm điên cuồng uốn lượn, chúng nó đan chéo chặt chẽ với nhau, sau khi xuyên qua thân thể của ác long ma nhân thì chúng nó lại bay đến vị trí kiếm ảnh bị khuyết, khi thanh kiếm nhuốm máu an tĩnh trở về vị trí của nó thì tường kiếm khí lại được lập lại, nhưng cùng lúc đó sẽ có một thanh kiếm ở vị trí khác "xuất ra khỏi vỏ"!