"Ngươi... Ngươi rốt cuộc là người phương nào?" Đỗ Dương chỉ vào Chúc Minh Lãng chất vấn.
Chúc Minh Lãng ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái, đúng lúc này, một luồng lôi quang sáng chói hung hăng chiếu tới, chúng nó tựa như đám gông kiềng xiềng xích được hợp thành từ ánh sáng, lúc đánh lên trên thân pho tượng, pho tượng nát bấy trong nháy mắt.
Những tia lôi quang khi đánh lên người đám Ma Nha quân sĩ kia thì thân thể của cả đám quân đều nứt toát ra, máu thịt văng tung tóe, thậm chí có vài tên còn bị lôi quang đánh đến nát bấy.
Đỗ Dương có chút hoảng sợ hướng mắt nhìn lên thì phát hiện đám lôi quang đáng sợ đó đến từ vị trí cao nhất trên không trung, chính là do con Thương Loan Hoàng Thanh Long đang chiếm cứ vùng trời của Tuyệt Lĩnh Thành bang phóng ra...
Uy lực của thanh lôi vô cùng kinh người, đồng thời phạm vi công kích của nó tương đối rộng, lôi quang lay động, xiềng xích quét qua, vô số người trong đám Ma Nha quân chết thảm!
"Xem ra cũng là một nhân vật có thực lực, thú vị rồi đây." Nam Hùng Bành Hổ cũng ngẩng đầu "ngóng nhìn" về phía bầu trời, sau đó lại hướng mắt về phía Chúc Minh Lãng nói. “Chỉ tiếc là Thanh Long của ngươi cách xa như vậy, khó có thể che chở được tính mạng của ngươi!"
Vừa dứt lời, toàn thân Nam Hùng Bành Hổ đột nhiên nổi lên một tầng ma khí màu đen.
Trên trán của hắn, mọc ra một đôi sừng dài.
Thân thể của hắn mọc ra từng lớp vảy óng ánh như của một con rồng.
Cánh tay mang móc sắt của hắn cũng hóa thành một bộ móng vuốt đáng sợ.
Ma hóa??
Hóa thân thành vật gì đây??
Chúc Minh Lãng phát hiện ra rằng đám người của Tuyệt Lĩnh thành bang này đều sỡ hữu năng lực huyễn ảo thân thể, nhưng lần này trông có vẻ khác so với sự huyễn hóa thành cự nhân cường tráng của đám Cự lĩnh, tên Nam Hùng Bành Hổ này đã biến thành một con ác long ma nhân!
Nó có sừng rồng, vảy rồng, vuốt rồng, còn có cả cái đuôi dài phía sau, thân thể vẫn đứng thẳng như trước nhưng phần lưng lại cong xuống, rõ ràng là phần mặt của hắn trông chẳng khác gì một người bình thường nhưng nhìn tới nhìn lui tổng thể thì hắn chẳng khác gì yêu ma quái vật cả, răng nanh như Ma quỷ lộ ra ngoài, móng vuốt mọc ra một lưỡi rìu to lớn sáng bén!
"Ách ách!!" Nam Hùng Bành Hổ phát ra tiếng cười cổ quái, thân thể hắn hiện giờ có thể nói là cao ngang bằng với những pho tượng kia, ánh mắt hắn nhìn Chúc Minh Lãng như nhìn một con kiến con bọ nhỏ bé ở dưới chân mình vậy.
"Lúc đầu ta còn nghĩ ngươi chỉ là một tên cặn bã nhưng không ngờ ngươi lại là một con súc sinh." Chúc Minh Lãng nở nụ cười, chỉ là trong nụ cười này còn ẩn chứa sát ý sắc bén!
"Ách rống!!!!" Tiếng kêu mà con ác long ma nhân này phát ra thật khó nghe.
Tuy là hình thể của nó to lớn nhưng tốc độ lại nhanh kinh khủng, Chúc Minh Lãng chỉ thấy trước mắt nhoáng lên một cái, tên ác ma nhân này đã xuất hiện sau lưng mình rồi.
Nó vươn móc vuốt vồ về phía sau lưng Chúc Minh Lãng.
Móc vuốt như lưỡi rìu lướt qua, nếu Chúc Minh Lãng không né tránh sợ là sẽ bị hắn chặt đôi thân thể.
Kiếm Linh Long đương nhiên đã phát giác ra hướng tấn công của hắn thế nên nó chủ động "thoát khỏi vỏ", dùng một đường chém ưu việt va chạm trực tiếp với con quái vật ma nhân này.
Móng vuốt và lưỡi kiếm, Nam Hùng phát hiện móng vuốt hung hãn của mình đã bị một thanh kiếm đỡ được, trong lúc hắn còn đang cảm thấy bất ngờ thì đột nhiên cảm thấy có một luồng kiếm khí mạnh mẽ như sóng triều nảy sinh trong quá trình xuất kiếm, khiến Nam Hùng không thể không lùi về sau để tránh né luồng năng lượng cường đại thế này.
"Đây là rồng hay là kiếm?" Nam Hùng thối lui ra sau khoảng chừng trăm bước, hắn tuy là một tên mù nhưng khả năng nhận biết lại nhạy vô cùng.
Chúc Minh Lãng chẳng thèm trả lời câu hỏi của hắn, chỉ chuyên tâm tương thông với Kiếm Linh Long, thi triển ra chiêu thức phi kiếm pháp đã học được từ vị lão sư tôn ở Bạch Thường Kiếm tông!
Kiếm cảnh hợp nhất!
Hóa cảnh kiếm giới của bản thân thành từng luồng khí, cho dù chỉ đứng bất động trên pho tượng thôi nhưng Chúc Minh Lãng cũng có thể từ xa tùy ý điều khiển Kiếm Linh Long chém giết!
Từng luồng khí hồn xuất hiện xung quanh thanh Kiếm Linh Long đang lay động, chúng huyễn hóa thành một lớp khí ảnh, khí ảnh này là do ý niệm của Chúc Minh Lãng hóa thành!
Nhờ có sự trợ giúp của khí ảnh, Kiếm Linh Long đã không còn công kích loạn xạ như lúc đầu nữa mà bắt đầu dựa theo khí ảnh của Chúc Minh Lãng xuất ra những chiêu thức có trình tự hơn, thậm chí ngay cả một vài loại kiếm pháp của chiến kiếm phái cũng có thể thi triển ra được!
"Liêu phong kiếm!!"
Mặc dù kiếm không ở trong tay nhưng dưới trạng thái kiếm cảnh hợp nhất, Chúc Minh Lãng phải hết sức chăm chú thì Kiếm Linh Long ở cách xa trên ngàn bước mới có thể xuất ra được chiêu kiếm thức mà Chúc Minh Lãng muốn đánh!
Quét kiếm!
Lại quét ngang thêm lần nữa!
Một chiêu vừa dứt thì một luồng hồng khí bỗng chốc xuất hiện quanh thân Kiếm Linh Long, lượn lờ mãi không tan, nhờ nó mà mỗi chiêu kiếm sau đó của Kiếm Linh Long xuất ra đều được bổ sung thêm một tầng cổ phong kiếm khí!
Một đạo lại một đạo kiếm chém qua, trong phạm vi năm trăm thước xung quanh đã xuất hiện rất nhiều vết chém do Kiếm Linh Long gây ra, rất lâu sau cũng không tiêu tán, mà lúc này đây tốc độ xuất kiếm của Chúc Minh Lãng càng ngày càng nhanh, từng vệt chém Liêu phong dần dần chồng chất lên nhau đan thành một cái lồng bằng gió rất lớn, vây kín cả ác long ma nhân ở bên trong!
"Tán!"
Chúc Minh Lãng niệm thầm một chữ trong lòng.
Đột nhiên Kiếm Linh Long dùng tốc độ cực đại của nó chém ra một chiêu Trảm Phong Kiếm, ngay sau đó tại hiện trường xảy ra một cảnh tượng như đốm lửa gặp lưu huỳnh, hết thảy vết liêu kiếm từ đầu đến giờ đều bạo phát trong phút chốc tạo ra nguồn lực lớn quét sạch tứ phía.
Mặc dù toàn thân Nam Hùng có lân vảy bao trùm nhưng đám vảy cũng bị tróc hết xuống, nhất thời vô số miệng vết thương có nông có sâu xuất hiện trên người hắn, cả thân thể không ngừng lùi về sau, tuy Chúc Minh Lãng đã thu kiếm nhưng số liêu phong kiếm khí hóa thành hồng hoang mãnh thú thì vẫn không ngừng cắn xé thân thể đã bị ma hóa của Nam Hùng Bành Hổ!
Trên người Bành Hổ loang lổ vết máu, hắn có chút ngạc nhiên, gương mặt đó vẫn hướng về phía Chúc Minh Lãng, từ lúc đầu tự cao tự đại đến tình cảnh chật vật như bây giờ, vị Nam Hùng của Tuyệt Lĩnh thành bang này hiển nhiên đã hoàn toàn nổi giận!
"Ách rống!!!!!"
Nam Hùng gầm thét, yêu khí trên người cũng tăng lên đáng kể.
Máu của hắn tí tách rơi xuống mặt đất, mà mặt đất dường như bị dính phải một loại nguyền rủa nào đó, nó biến hóa quỷ dị trở thành một vùng huyết chú trì.
Rất nhanh sau đó, một luồng tà khí nồng đậm dâng lên từ trong khu huyết chú trì, số tà khí đó lại chuyển sang dạng long xà, bọn chúng nhảy nhót lung tung quanh thân con ác long ma nhân kia.
Nếu tỷ mỉ quan sát thì sẽ phát hiện ẩn trong đám tà khí là một sinh vật sống nào đó!
Là một con Tà Ngô, chúng nó cuồn cuộn chui lên từ trong mặt đất, tựa như một vật bảo hộ bao quanh Nam Hùng, cực độ tăng thực lực của tên Nam Hùng lên!
Chúc Minh Lãng nhìn đám Ngô Tà, sau đó liếc nhìn viền mắt của gã ác long ma nhân kia...
Một màn này có chút quen mắt a.
Là Vô Mục giáo?
Đám sinh vật nhảy nhót lung tung bên cạnh hắn không phài là Vô Mục Tà Long sao??
Chẳng lẽ nào mục đích cuối cùng mà đám người Vô Mục giáo kia là cung phụng Vô Mục Tà Long để trở nên giống Nam Hùng Bành Hổ sao, trực tiếp tiến nhập cơ thể hoàn thành ma hóa tà thể??
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Chúc Minh Lãng cũng không thể đưa ra một phán đoán hoàn mỹ được, nói chung năng lực của tên Nam Hùng Bành Hổ này khẳng định là có liên quan đến Vô Mục Tà giáo rồi!
Để nuôi dưỡng thành khu tà sát cực hạn thì không biết đã phải tế tự bao nhiêu người sống rồi, trước đây một con Vô Mục Tà Long bán tinh phẩm đã khiến biến bao nô lệ ở Bia thành phải bỏ mạng, hơn nữa trước khi chết còn phải chịu loại cực hình móc mắt vô cùng tàn ác này nữa...