Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 626: Tử khí tà ảnh

Chương 626: Tử khí tà ảnh




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Đây chính là tín nhiệm!

Nếu như vẫn là một người theo trường phái chiến kiếm như trước đây thì Chúc Minh Lãng thà tin là đầu mình bị đâm thành một tổ ong vò vẽ cũng không nguyện ý buông kiếm trong tay ra.

Còn bây giờ Chúc Minh Lãng không chỉ là một kiếm sư thuộc chiến phái mà còn là một kiếm sư thuộc phi kiếm phái, kiếm pháp, kiếm chiêu càng thêm phần biến ảo, đa dạng!

Một lần nữa mở mắt ra, Kiếm Linh Long đã trở về tay mình, Hắc sát Ngũ Loan bị đẩy lùi ra sau mấy bước, Chúc Minh Lãng thuận thế bước dài mấy bước lên phía trước, kiếm ma sát giữa không trung, bốc lên ngọn lửa kiếm hỏa nóng rực.

Kiếm hỏa tựa như một con xích du long, nương theo bước chân tiến lên trước và động tác của Chúc Minh Lãng thể hiện ra vô cùng khí phách uy vũ.

Khí phách và thanh thế của xích du kiếm long này vượt xa hình rồng chi quyền của Bắc Hùng, hình rồng quyền của Bắc Hùng bất quá chỉ là từng đạo huyễn ảnh hợp lại thành khí ảnh mà thôi, còn một kiếm này của Chúc Minh Lãng lại tựa như một con rồng thực thụ đang dương nanh múa vuốt, liệt hỏa hừng hực!

Du long kiếm vừa xuất, xung quanh như văng vẳng tiếng rồng gầm, chỉ thấy một con xích du long dùng đầu húc thẳng đến chỗ hắc sát Ngũ Loan, đánh thẳng về phía bộ khải giáp tà khí của hắn, giáp tà khí bị tách ra, da của hắc sát Ngũ Loan bị đốt cháy, cả người hắn lùi về sau cả trăm mét, lui đến chỗ đống thi thể địa ma chất đống ban nãy.

Tốc độ xuất kiếm của Chúc Minh Lãng rất nhanh, hắc sát Ngũ Loan vừa mới bình ổn thân thể hắn đã phải chịu mười nhát chém liên tục vào người, mười đạo kiếm này được xuất ra từ những góc độ khác nhau, kiếm quang của đạo thứ nhất còn chưa tan biến hoàn toàn thì đạo kiếm sắc bén thứ hai đã phóng tới rồi!

Vị trí chém xuống của chín đạo kiếm đầu theo thứ tự là khuỷu tay, đầu gối, hai bên nách, vai và một kiếm cuối cùng của Chúc Minh Lãng tập trung ngay trên mi tâm của hắc sát Ngũ Loan.

Nói một cách chính xác thì, một kiếm cuối cùng của Chúc Minh Lãng là đánh về phía địa ma hoàng nằm trong viền mắt của hắc sát Ngũ Loan!

Cuộn mình trưởng thành trong tròng mắt, lại ở trong hốc mắt bò tới bò lui, lúc nhúc, ngọ nguậy, Chúc Minh Lãng không hiểu nổi sao trên đời này lại có tên biến thái như hắc sát Ngũ Loan, có thể tiếp nhận chuyện cộng sinh tồn tại với thứ sinh vật đáng ghét thế này.

Dường như hắc sát Ngũ Loan đã biết được mục đích của Chúc Minh Lãng thế nên mấy đạo kiếm quang đầu hắn không né không tránh mà chỉ chuyên tâm đối phó với một kiếm cuối của Chúc Minh Lãng.

Vốn tưởng rằng hắc sát Ngũ Loan hẳn sẽ phải lùi lại hoặc né sang một bên thế nhưng điều khiến Chúc Minh Lãng hoàn toàn không ngờ tới là, một cái đuôi mềm mại lại đột nhiên từ trong miệng hắn xuất hiện, khiến cho chiêu kiếm này của Chúc Minh Lãng bị đánh nghiêng đi mấy phần!

Sau một màn này, sự chán ghét của Chúc Minh Lãng lại tăng thêm vài phần, hắn tung một cước đá văng phần thân thể của hắc sát Ngũ Loan ra phía sau, cách một đoạn rất xa so với con quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ ấy.

Quả nhiên, hắc sát Ngũ Loan nhổ cái đuôi đó ra khỏi miệng, nó bay tới vị trí mà Chúc Minh Lãng đứng ban nãy, hơn nữa còn bồi thêm một ngụm máu đen chứa nọc độc, nếu Chúc Minh Lãng không kịp né tránh thì có khi không bị loại sinh vật này đã thương cũng đã bị nó làm nổi hết da gà toàn thân!

"Kiếm vẫn kiếm pháp!"

Chúc Minh Lãng dồn sức mạnh toàn thân, vung ra một kiếm hướng về phía bầu trời.

"Thiên Ảnh!"

Trên bầu trời mênh mông cao vời vời là một đạo thiên ảnh khủng bố, to lớn đến mức có thể che phủ cả tòa Tuyệt Lĩnh thành bang, theo động tác hạ kiếm của Chúc Minh Lãng, thiên ảnh bàng bạc rộng lớn từ trên trời giáng xuống, mang theo cỗ khí thế kinh khủng tựa như có thể nghiền nát cả một ngọn núi lớn!!

Mặc dù chiêu thiên ảnh kiếm giống Mộ trầm kiếm trong phi kiếm phái đến mấy phần thế nhưng chiêu Mộ trầm kiếm lấy cầm cố và trấn áp làm chủ, hơn nữa còn giáng xuống rất nhiều trọng kiếm, còn chiêu thiên ảnh kiếm là dùng để chém giết, uy lực của chiêu kiếm này trong số các kiếm pháp mà Chúc Minh Lãng đã học được xếp trong năm chiêu hạng đầu!

Thiên ảnh kiếm giáng xuống, đại địa ầm ầm nát bấy.

Hắc sát Ngũ Loan hóa thành hắc vụ quỷ dị phiêu động, nhưng phạm vi bao phủ của Thiên ảnh kiếm rất rộng thế nên cho dù hắn có làm thế nào cũng không thể chạy thoát được.

"Băng!!!"

Sức mạnh cường đại đến mức có thể san bằng cả một ngọn núi hạ xuống khiến hắc sát Ngũ Loan chống đỡ chật vật đến mức phải quỳ một chân xuống mặt đất, tuy rằng có tà khí tỏa ra gắt gao bảo hộ lấy toàn thân hắn thế nhưng hắn vẫn không trụ nổi, đầu gối hắn chịu lực nặng đến mức nát vụn và lún hẳn xuống mặt đất, hắn thống khổ gào một tiếng.

"Ta muốn băm vằm ngươi ra thành trăm mảnh!!!" Hắc sát Ngũ Loan nổi giận tột cùng khiến thanh âm mà hắn phát ra cũng trở nên khác lạ, cũng không biết đó là ý nghĩ của bản thân hắn hay là ý niệm của địa ma hoàng trong đầu hắn.

Thân thể của hắc sát Ngũ Loan giờ đây đã không còn giống một con người nữa mà trông tựa như một vị ma tôn thực thụ, dưới áp lực của đạo thiên ảnh đó, hắn nhảy lên một cái, trong lúc bất chợt từng đạo tà khí như những con rết khổng lồ bò ngoằn nghèo trên thân thể hắn tản ra xung quanh, đám tà khí đen thùi lùi này che phủ tất cả mọi thứ, tầm mắt của Chúc Minh Lãng cũng vì thế mà lại bị che khuất!

Đột nhiên, hắc sát Ngũ Loan biến mất trong đám tử khí hắc vụ, Chúc Minh Lãng theo bản năng lùi về phía sau mấy bước, Kiếm Linh Long rung động mãnh liệt tựa như đang nhắc nhở Chúc Minh Lãng ở phía sau có thứ gì đó vô cùng nguy hiểm.

Chúc Minh Lãng quả quyết chém một nhát về phía sau, kiếm quang như vầng trăng tròn, thạch lâu sau lưng đổ sụp ầm ầm.

Vị trí mà mãn nguyệt kiếm quang chém qua có một cái bóng người, thế nhưng quay lại thì chỉ thấy khuôn mặt đáng ghét dữ tợn của hắc sát Ngũ Loan mà thôi, hắn tựa như một con cửu u quỷ mị, hoặc như một màn sương mù, ban nãy Chúc Minh Lãng cảm thấy một kiếm của mình đã chém trúng người hắn rồi thế nhưng hắn lại như một làn khói bay đi mất.

Một tiếng cười chói tai từ bên trái truyền đến, lần này thì Chúc Minh Lãng không chú ý đến.

Quả nhiên, ở phía bên phải, khuôn mặt của hắc sát Ngũ Loan lại hiện lên lần nữa, hắn vươn cánh tay mình ra, dồn toàn bộ sức lực đâm mạnh về phía Chúc Minh Lãng!!

"Ầm ầm!"

Chúc Minh Lãng chỉ nghe thấy tràng âm thanh tựa như bão tố, ngay sau đó liền thấy cánh tay tà giáo phóng tới, lốc tử khí tựa như gió lốc mưa giông quét tới.

Chúc Minh Lãng không ngừng tránh về phía sau thế nhưng cho dù có lùi thế nào thì cánh tay tà giáo cũng gần trong gang tấc, mà vòng tử khí xoáy ốc ngày càng lớn hơn, khiến cho hô hấp của Chúc Minh Lãng cũng trở nên khó khăn!

Càng ngày càng gần.

Sau khi ý thức được bản thân không có cách nào tránh được công kích của đối phương, Chúc Minh Lãng đứng vững lại, nhanh chóng rút kiếm, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc quét qua một đạo kiếm khí bình chướng hoa lệ!!

Bình chướng tựa như lưng Thương Long, cứng cỏi mà rộng rãi, tạo thành một lớp màng rộng bao bọc lấy Chúc Minh Lãng ở phía trong.

Kiếm khí và tử khí va chạm vào nhau khiến không gian xung quanh rung động kịch liệt.

Đôi mắt của Chúc Minh Lãng nhìn chằm chằm vào khu vực phủ đầy tử khí kia, rốt cuộc ngay lúc đối phương muốn ra tay tấn công thì phát hiện ra thân ảnh của hắc sát ẩn thân trong vòng xoáy tử khí!

"Bắc đẩu kiếm!"

Một bước một ảnh, Chúc Minh Lãng bước ra thất tinh bước, hắn bước liền liên tục sáu bước, mỗi một lần đều có khoảng cách rất xa, mà từng vị trí bước qua đều lưu lại một đạo tàn ảnh!

Đến bước cuối cùng, Chúc Minh Lãng mới xuất kiếm, nhưng cả sáu đạo tàn ảnh dường như cũng xuất kiếm ngay trong khoảng khắc đó, bảy đạo thất tinh kiếm hoa lệ chém thẳng vào vùng hắt ra ánh sáng trong khu vực tử khí, bảy đạo thất tinh bắc đẩu kiếm chuẩn xác chém vào thân thể của hắc sát Ngũ Loan!!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch