“Ngươi là người phương nào!” An Vương mang một bộ dáng chấn kinh quá độ, tưởng rằng cường giả Chúc Môn đánh tới.
“Đã tin phụng thần của ta, lại không biết ta là người phương nào? Tất nhiên ta là người đến cứu ngươi rồi, thần của ta từ trước tới giờ đều sẽ không vứt bỏ bất cứ người nào thờ phụng hắn, nhưng hiện tại hắn thần mệnh bận rộn, để cho ta tới đón ngươi. Tại hạ Thượng Trang, thần dân của Tước Lang Thần Miếu!” Chúc Minh Lãng nói.
“Chỉ... Chỉ một mình ngươi, bên ngoài còn có nhiều người Chúc Môn như vậy...” An Vương cũng không hoài nghi, dù sao loại thời điểm này người có thể cứu hắn chỉ có thể là sứ giả của Tước Lang Thần.
“Hừ, chỉ là đám người Chúc Môn, làm sao ngăn được ta, ta mang theo ngươi rời đi trong đêm tối này, âm vật trong đêm tối đều muốn tránh lui, đây chính là sự khác biệt giữa thần dân cùng khí dân, ít nói lời vô ích, theo ta rời đi đi, thực lực của Chúc Môn đã bại lộ, ngươi làm được rất tốt, ngày mai nhất định phải khiến cả nhà bọn hắn... Khụ khụ, ngươi hiểu rõ là tốt, thần của ta sẽ không bạc đãi ngươi!” Chúc Minh Lãng phát hiện mình có chút quá nhập tâm.
“Chúc Môn đáng chết, thần của ta nhất định sẽ thay An Vương phủ ta báo thù rửa hận a!!” An Vương kém chút đã khóc ròng ròng, không nghĩ tới thời khắc cuối cùng, Thần Minh vẫn là hiển linh!
...
Bên ngoài đình viện, Lê Tinh Họa, Mật Dung, Minh Quý đang bị cung phụng Chúc Môn bao vây lại.
Rõ ràng là ẩn nấp trong sân nhỏ An Vương phủ, lại xuất hiện ba người thân phận không rõ, cung phụng bọn họ tự nhiên là duy trì một loại thái độ hoài nghi.
Người lĩnh đội chính là trưởng lão Chúc Vĩnh Đức, hắn hồ nghi nhìn kĩ ba người có vẻ không có sức chiến đấu gì, lại cực kỳ giống gia thuộc của An Vương phủ.
“Muốn nói mấy lần nữa, chúng ta đi theo đại công tử Chúc Minh Lãng Chúc môn các ngươi tới, tỷ tỷ nhanh cho hắn xem cái lệnh bài kia.” Minh Quý một mặt không kiên nhẫn, thái độ cũng tương đối ngạo mạn.
Lê Tinh Họa đang muốn lấy ra lệnh bài chứng minh, lúc này Chúc Minh Lãng lại đáp trên lưng Thiên Sát Long từ bên trong tường viện bay ra ngoài, không nói lời nào ôm Lê Tinh Họa và Mật Dung đến trên lưng Thiên Sát Long.
“Một đám phế vật Chúc Môn, cũng dám động đến người thần minh của ta phù hộ, cho bọn hắn mở mang chút tầm mắt di.” Chúc Minh Lãng ở trên cao nhìn xuống, thần sắc kiêu căng, trong giọng nói tràn đầy sự khinh thường đối với những phàm nhân này.
Nói xong, Thiên Sát Long đã phun ra một ngụm long tức đục ngầu, long tức như một trận phong bạo Hỗn Độn phun trào ở bên trong lâm viên bị che giấu này!
Cùng lúc đó, Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long cũng thụ ý, nó mở ra đôi cánh, hướng về phía bốn phương tám hướng khuếch tán ra long tức đông kết cường đại, những thị vệ Chúc Môn này hoảng sợ không thôi, nhao nhao hướng về sau bỏ chạy, nhưng rất nhanh khôi giáp cùng thân thể của bọn hắn đều bị đông cứng thành khối băng!
Minh Quý nhìn thấy cả người choáng váng.
Chúc Minh Lãng đây là đang làm gì vậy!
Cũng điên rồi sao??
Lục thân không nhận!
Lê Tinh Họa cùng Mật Dung mặc dù cũng không hiểu hành vi tập kích tướng sĩ Chúc Môn của Chúc Minh Lãng, nhưng đều không lên tiếng.
Khi Lê Tinh Họa nhìn thấy trên lưng Thiên Sát Long còn có một nam tử mập mạp, liên tưởng tới hắn nói thần của ta, liền hiểu được dụng ý của Chúc Minh Lãng.
“Giết sạch bọn hắn, giết sạch bọn hắn, Thần Sứ nhất định phải thay những bộ hạ của ta báo thù rửa hận a!” An Vương vô cùng kích động nói.
“Không cần thiết cùng những sâu kiến này lãng phí thời gian, sáng mai, thần của ta nhất định khiến bọn chúng chết không có chỗ chôn, trước đem ngươi đưa đến địa phương an toàn thì tốt hơn.” Chúc Minh Lãng nói.
“Thần Sứ nói phải, Thần Sứ nói rất đúng!” An Vương cũng là hạng người ham sống sợ chết, hắn tự nhiên nhận rõ tình thế bây giờ, chỉ cần mình có thể sống sót, hắn cũng không lo được nhiều như vậy.
Lâm viên một mảnh hỗn độn, sắc mặt Chúc Vĩnh Đức cực kỳ nghiêm túc, hắn đi tới vị trí bên trên tường viện, nhặt lên thân phận lệnh bài rơi xuống đất kia.
“Đây là đang náo cái gì a??” Chúc Vĩnh Đức gãi đầu một cái, trong lúc nhất thời không dễ dàng làm ra phán đoán đối với tình huống trước mắt.
Lệnh bài là thật, đã nói lên thân phận mấy người này xác thực không có vấn đề, nhưng vì sao lại phải tập kích tướng sĩ Chúc Môn, mặc dù nói trận tập kích này càng giống như là đe dọa, nhưng tất cả mọi người lại không có ai bị thương...
“Đi, phái người thông báo cho Thiên Quan, liền nói An Vương bị một gia hỏa hư hư thực thực nói là công tử Chúc Minh Lãng cứu đi.” Chúc Vĩnh Đức nghĩ nghĩ, vẫn nên để Chúc Thiên Quan tới định đoạt đi, không chừng trong này có Chúc Thiên Quan nhúng tay vào.
...
Đem An Vương đưa tới Cửu Quân sơn, Chúc Minh Lãng tìm một địa phương coi như yên tĩnh, thu xếp tốt cho mấy con mèo con.
Nói thế nào bọn chúng cũng là công thần giúp mình tìm thấy An Vương, không thể bạc đãi bọn chúng.
“Có chuyện thần của ta không quá yên tâm.” Chúc Minh Lãng nói.
“Chuyện gì, chỉ cần ta có thể làm, nhất định sẽ vì thần minh ra sức!” An Vương nói.
“Triệu Sướng có phải là một kẻ đáng tin cậy hay không, kế hoạch ngày mai hắn là nhân vật cực kỳ mấu chốt, nhưng thần của ta lại cảm thấy hắn là một người có tín ngưỡng cũng không kiên định, cho nên muốn nghe ý kiến của ngươi một chút.” Chúc Minh Lãng nói ra.
“Không hổ là Thần Minh, đối với mỗi người đều thấy rõ thấu triệt đến như vậy a, Triệu Sướng đúng là một tên gia hỏa rất khó chơi, nếu nói toàn bộ hoàng tộc người có khả năng xảy ra vấn đề nhất, đó nhất định chính là hắn. Đồ vật hắn để ý cũng chỉ có Vân Chi Long Quốc, mà Trấn Quốc Thương Long cùng Thiên Ai Chi Long cũng chỉ nghe theo một mình hắn, ta cùng Hoàng Vương tự nhiên nguyện ý đem toàn bộ Vân Chi Long Quốc tế hiến cho thần, để thần khôi phục thần lực, nhưng thuyết phục hắn là chuyện rất không có khả năng, cho nên hoặc là trực tiếp diệt trừ hắn, hoặc là dưới tình huống hắn không biết rõ tình hình điều khiển toàn bộ Vân Chi Long Quốc, đợi đến khi hắn hiểu rõ mục đích của chúng ta, vậy cũng đã chậm rồi.” An Vương không có chút hoài nghi nào nói hết với Chúc Minh Lãng.
Con mắt trong suốt Chúc Minh Lãng lóe sáng!
Đang lo tìm không thấy biện pháp thuyết phục Triệu Sướng, chỉ cần để Triệu Sướng nghe thấy những lời nói này của An Vương, Triệu Sướng khẳng định sẽ không phối hợp làm bất cứ chuyện gì cho Tước Lang Thần.
Thứ hắn để ý chỉ có Vân Chi Long Quốc, nhất định sẽ không tiếp nhận chuyện đem toàn bộ Vân Chi Long Quốc làm tế phẩm cống cho Tước Lang Thần, càng sẽ không tiếp nhận chuyện Tước Lang Thần lợi dụng Thiên Ai Chi Long đến làm ác nhân gian!
“Ta nghe nói, là ngươi đem thần của ta dẫn tiến cho hoàng tộc?” Chúc Minh Lãng hỏi.
“Đúng vậy, đúng vậy, ta chính là tín đồ đầu tiên của thần là ở trên Cực Đình đấy!” An Vương nói.
“Thần của ta vẫn luôn tin cậy ngươi nhất, lần này Chúc Môn giảo hoạt đánh lén trong đêm, cũng là sự tình ngoài ý liệu, có thể cứu tính mạng của ngươi, thì thần của ta đã có ý chiếu cố ngươi rồi.” Chúc Minh Lãng nói.
Mặc dù An Vương có chút không cam tâm lâm viên của mình cứ bị hủy như thế, nhưng ít ra mình còn sống.
“Đúng, đúng, thần của ta anh minh.”
“Bên phía Triệu Sướng, thần của ta vẫn là không quá yên tâm, liền do ngươi đi thuyết phục hắn đi. Ngươi đem mục đích thật sự của chúng ta trực tiếp nói cho hắn biết, dùng cái này đến khảo nghiệm hắn có thực tình hiệu trung thần của ta hay không, nếu như tâm hắn cam tình nguyện, vậy mọi chuyện đều dễ xử lý, nếu như hắn toát ra nửa điểm bất mãn, ta tự sẽ xử lý sạch sẽ hắn, bên người Thần Minh, không có khả năng tồn tại loại người tâm không thành này, hiểu chưa?” Chúc Minh Lãng nói.
“A?? Làm như vậy có thể quá cực đoan hay không, chúng ta có lẽ có thể giấu diếm hắn, để hắn xử lý tốt mọi chuyện cho chúng ta, sau đó lại diệt trừ hắn.” An Vương lộ ra mấy phần nghi hoặc cùng hoài nghi.
Xem ra An Vương cũng không phải cái bao cỏ, đối với phương pháp mà Chúc Minh Lãng nói này cảm thấy mấy phần không hợp thói thường, cũng bởi vậy bắt đầu hoài nghi thân phận của Chúc Minh Lãng.
“Xử lý như thế nào ta không thèm để ý, ta chỉ để ý người bên cạnh thần của ta phải chăng có đủ trung thành.” Chúc Minh Lãng tùy ý tìm một lí do thoái thác.
“Khụ khụ, vị Thần Sứ này, ngài có chỗ không biết, Triệu Viên mặc dù là Hoàng Vương, nhưng tâm tư của hắn cũng không đặt trên Vân Chi Long Quốc, mấy chục năm qua đều là huynh trưởng của hắn là Triệu Sướng quản lý Vân Chi Long Quốc... Tối nay phủ của ta gặp phải Chúc tặc tàn sát, có thể thấy được thực lực của Chúc Môn phải cường đại hơn xa so với chúng ta dự đoán trước đó, mặc dù cũng không phải là tiểu nhân đang chất vấn thực lực của thần, nhưng nếu như chúng ta có thể vì thần phân ưu, trước khi thần hàng lâm đã xử lý tốt hết thảy mọi thứ, thần cũng sẽ càng thêm thưởng thức đối với chúng ta. Thiên Ai Chi Long kia chịu đựng sương độc ăn mòn, sớm đã thần chí không rõ, nó chỉ nhận một viên long giới hoàng thất đời đời truyền lại, sau khi đắc thủ viên long giới này, tên Triệu Sướng này muốn xử trí thế nào thì xử trí như thế!” An Vương nói.
Long giới??
Chúc Minh Lãng tỉ mỉ hồi tưởng lại tình cảnh lúc ấy, tựa hồ thời điểm Tước Lang Thần xuất hiện, trên cánh tay kia của hắn chính xác là mang theo một chiếc nhẫn!
Khó trách cho dù thoát ly khỏi ý nguyện của Triệu Sướng, Thiên Ai Chi Long cũng hoàn toàn nghe theo ý tứ của Tước Lang Thần.
Nguyên lai mấu chốt điều khiển Thiên Ai Chi Long chính là viên long giới hoàng tộc kia, mà long giới lúc này tựa hồ còn trên người Triệu Sướng!
Nói cách khác, chỉ cần trước khi Triệu Sướng đem long giới giao cho Triệu Viên hoặc là Tước Lang Thần, mình có thể ngăn cản hắn, Tước Lang Thần sẽ không cách nào khống chế Vân Chi Long Quốc, càng không cách nào mượn nhờ lực lượng Thiên Ai Chi Long đến khôi phục cánh tay còn lại của hắn!
Rất tốt, rất tốt, lần này cứu An Vương ra thật đúng là đáng giá!
Chúc Minh Lãng hiện lên bộ dáng tươi cười, ánh mắt quái dị nhìn chăm chú lên người An Vương.
An Vương không rõ mình nói sai cái gì, vội vội vàng vàng nói: “Thần Sứ cảm thấy chuyện này có gì không ổn sao?”
“Quá thỏa đáng, ta đã nghĩ kỹ phải làm sao mới có thể đối phó Tước Lang Thần, cảm tạ ngươi đã thay ta cung cấp những tin tức này, lần này ta tạm thời không dùng được ngươi, ngươi có thể đi gặp các bộ hạ của vương phủ ngươi được rồi!” Chúc Minh Lãng nói.
Vừa dứt lời, một cái đuôi màu đen lộng lẫy vảy rũ xuống giống như sợi dây treo cổ, lặng yên không tiếng động quấn ở trên cổ An Vương, rồi nhấc hắn lên!
Biểu lộ của An Vương lập tức thay đổi, hắn thống khổ, phẫn nộ, nghi hoặc, cặp chân ngắn kia vùng vẫy lung tung ở giữa không trung.
“Vì sao... Vì sao...” Trong mắt An Vương ngoại trừ chấn kinh cùng thống khổ, càng nhiều hơn chính là khó có thể lý giải được.
Nếu đã cứu mình, vì sao lại phải giết mình?
“Ngươi từng nghe nói đến công cụ hình nhân sao?” Chúc Minh Lãng hỏi.
An Vương thật sự là công cụ hình nhân hoàn mỹ nhất.
Ở trước mặt Hoàng Vương Triệu Viên, hắn đã dùng đến công cụ hình nhân dò xét Chúc Môn.
Ở trước mặt Tước Lang Thần, hắn là công cụ hình nhân dắt dây hoàng tộc.
Ở trước mặt Chúc Minh Lãng, hắn lại là công cụ hình nhân dùng để vặn ngã Tước Lang Thần.
...
Xử lý xong An Vương, sắc trời đã dần dần sáng lên, Chúc Minh Lãng biết hiện tại đi ngăn cản Triệu Sướng vương gia đã không kịp, thừa dịp còn có một chút thời gian, mình nhất định phải nắm trong tay Ngọc Huyết Kiếm, đây là vốn liếng trọng yếu để mình có thể đánh với Tước Lang Thần một trận.
“Lần này chúng ta lấy được manh mối mệnh lý đã rất hoàn chỉnh, chỉ là ta vẫn phải tự mình đến gặp Tước Lang Thần một lần, hiểu rõ ràng thực lực của hắn.” Chúc Minh Lãng nói với Lê Tinh Họa.
“Ừm, chỉ là tốt nhất công tử nên cùng Chúc bá bá liên thủ, vận dụng hết thảy lực lượng có thể sử dụng được.” Lê Tinh Họa nói.