Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 75: Hoa Cua Chiên

Chương 75: Hoa Cua Chiên




- Đại trưởng lão…cần điều động thuộc hạ chứ?

Hai vị cường giả Hồn Tông khoác áo bào ở sau lưng Hồn Thiên Vẫn mở miệng hỏi.

Trong đôi mắt Hồn Thiên Vẫn dường như có lửa linh hồn đang lượn lờ, làm cho người ta có một cảm giác âm u. Giống như đối mặt với oán linh bò từ địa ngục ra ngoài.

- Chẳng lẽ ngươi không nhận ra Vũ Vương điện hạ đang thăm dò chúng ta hay sao? Mặc dù Vũ Vương liên thủ cùng Hồn tông ta nhưng nói cho cùng hắn là người của triều đình, mà chúng ta là một phe tông phái, vốn như nước với lửa. Nếu Vũ Vương không phải vì ngôi vị hoàng đế này hắn cũng không dám phạm vào đại kỵ để liên thủ với chúng ta.

Hồn Thiên Vẫn nhàn nhạt nói, mỗi câu nói của hắn ra lửa linh hồn trong mắt hắn đều bùng lên một lần.

-Con người vì lợi ích, cuối cùng sẽ bí quá hóa liều. Cho dù ngươi có thân phận lớn thế nào đi chăng nữa đều như thế.

- Vậy…Ý tứ của đại trưởng lão là?

Hai vị cường giả hồn tông có chút không hiểu hỏi.

- Mấy ngày trước Hồn Thiên Đoạn cùng Tiếu Kiếm Vương chạy trốn đến cái tiệm nhỏ đó, nhờ cái tiệm nhỏ kia che trở ngăn cản được sự truy sát của Tiếu Mông cùng Liên Phúc. Cái quán nhỏ kia có lực lượng thần bí không phải chúng ta có thể tưởng tượng, trong tin đồn nói quán nhỏ kia có thú chí tôn cấp chín canh giữ. Mục đích của Vũ Vương là để cho chúng ta dò xét cái quán nhỏ kia một chút, có thể giết…Tự nhiên là tốt nhất.

Hồn Thiên Vẫn chậm rãi nói.

- Có điều ngay cả hai vị Thất phẩm Chiến Thánh Tiếu Mông và Liên Phúc đều bị cản lại, Lục phẩm Chiến Hoàng như cá ngươi đi ám sát khác nào là tự sát…

Con mắt hai vị cường giả Hồn Tông kia lập tức co rụt lại, một luồng khí lạnh đột nhiệt tràn lên từ dưới lòng bàn chân.

- Để cho A Long và A Hổ đi đi, hai người bọn họ là Ngũ phẩm Chiến Vương, dựa vào công pháp của Hồn Tông ta có lẽ có thể ám sát thành công. Dù cho thất bại…Tổn thất cũng chỉ là hai vị Chiến Vương mà thôi.

Hồn Thiên Vẫn xoay người âm trầm nói.



Màn đêm buông xuống, vào đầu mùa đông mang theo một ít không khí lạnh lẽo. Trên bầu trời tối tăm mờ mịt, tần mây được gió thổi lặng lẽ di chuyển che lại vầng trăng khuyết.

Bên trong quán nhỏ Phương Phương, Bộ Phương đã thay cho mình một bộ quần áo thoải mái. Mái tóc dài được bó lên bằng dây nhung, trên trán sáng bóng không có chừa lại tóc mái.

- Cua chiên, món ăn này là một sự thử khách với chất lượng của nguyên liệu nấu ăn cùng với độ khống lửa trong lúc nấu.

Bộ Phương nói thầm một câu, đi vào trong phòng bếp, bây giờ hắn dự định luyện tập món ăn rút được ngẫu nhiên trước đó, chua chiên.

Cua hoa là một loài cua biển, sinh sống ở vùng biển xa. Mai của loài cua này có hình thoi, bởi vì bên trên vỏ ngoài có một chút hoa văn nên được gọi là cua hoa. Thịt của cua hoa non mềm, hơn nữa còn nhỏ dài trắng nõn, đẹp như cá bạc, chứa phong phú chất dinh dưỡng.

Đương nhiên… Đây chỉ là cua hoa bình thường.

Theo hiểu biết của Bộ Phương đối với hệ thống, cua hoa vương này tuyệt đối không phải cua hoa bình thường, ít nhất cũng phải là linh thú.

Đi vào trong phòng bếp, bên trên mặt đất để một cái vại nước. Trong chum nước không có nước nhưng lại chưa một con cua hoa bị trói chặt tay chân.

Con cua hoa này rất đẹp, cả người tỏa ra một màu đỏ rực. Bên trên màu đỏ thẫm rậm rạp hoa văn xen lẫn với nhau ghép thành một bức tranh đẹp đẽ.

“Cua hoa vương là linh thú cấp năm sinh sống ở vùng hải vực man hoang, có lực công kích rất mạnh, sức chiến đấu đáng sợ, là một loài quần cư. Là một trong nhưng quần thể đáng sợ nhất hải vực man hoang, nhưng chất thịt ngon, là nguyên liệu nấu ăn quý giá.

Hệ thống nghiêm tức đem phần tài liệu nói về Cua hoa vương này cho Bộ Phương.

Bộ Phương híp mắt một cái, hắn biết loài cua hoa vương này chắc chắn không phải cua biển bình thường. Mục đích của hệ thống là nấu ra nhứng món ăn ngon nhất, nguyên liệu nấu ăn được cung cấp tuyệt đối là nguyên liệu nấu ăn cao cấp nhất.

Bộ Phương bình thản lấy một con dao làm bếp đầu nhọn từ trên bàn ra, mũi nhọn con dao lóe lên lạnh lẽo. Bộ Phương thuận tay xoay một cái đánh vào cua hoa.

Cua hoa vương bị một sợi dây thừng buộc lại, hiền lành ngoan ngoãn nằm ở trong chum nước. Rất khó có thể tưởng tượng ra được đây lại là một con linh thú cấp năm.

Bộ Phương đem Cua hoa cương lật lại, con cua hoa vương kia vẫn còn đang phun bong bóng, lờ mờ không biết gì.

Lật lên bụng cua hoa vương, Bộ Phương đem mũi dao nhọn hướng về phía trên bụng đâm vào. Con hoa của vương chớp mắt trở nên vùng vẫy.

Mắt cua hoa quay tròn không ngừng, trong miệng càng phun ra nhiều bong bóng.

Khoảng chửng nửa canh canh giờ con cua hoa này cuối cùng cũng ngừng dãy dụa, dây thừng trói càng cua lớn cũng bị giãn ra chút ít. Đem lớp vỏ phần bũng vén lên, Bộ Phương bắt đầu làm sạch và xử lý cua hoa.

Sau khi mọi thứ đã xử lý xong xuôi, Bộ Phương chuẩn bị một cái chảo sau đó cho vào trong một ít dầu, đầu tiên làm nóng chảo.

Lấy ra con dao năng nề dùng để mỗi sáng sớm luyện tập Lưu Tinh Đao, Bộ Phương nhanh chóng cởi ra dây thừng trói cua hoa.

Chờ đến khi nhiệt độ dầu vừa đủ, đôi mắt Bộ Phương nhất thờ trở nên sắc bén. Con dao nặng hung hăng bắm xuống, trực tiếp đem con cua hoa vương kia chặt làm hai nửa.

Tốc độ tay của Bộ Phương cực kỳ nhanh, chỉ trong chớp mắt là có thể cởi dây thừng trói cua hoa vương. Nhân lúc mở cua còn không có chảy ra liền bỏ vào nổi.

Xèo xèo…

Trong chảo dầu nhanh chóng bay ra một luồng mùi thơm nồng, đây chính là phản ứng xảy ra sau khi thịt cua mơ cua cùng dầu sôi cùng chung một chỗ.

Sau đó cần khống chế mồi lửa, đối với điểm này Bộ Phương vẫn có chút tâm đắc. Mặc dù con hoa cua vương này rất lớn nhưng cũng không phải là vấn đề đối với Bộ Phương.

Rất nhan cua hoa vương chiên được ra lò.

Cua hoa vương bị cắt thành hai nửa được đặt ở trong mâm, vỏ ngoài của nó càng trở nên đỏ tươi. Ở dưới sự bao phủ của dầu mỡ cùng ánh đèn chiếu xuống, lóe lên một chút ánh sáng.

Mỡ cua trải qua dầu chiên có cảm giác vô cùng thơm ngon, cộng thêm trình độ của Bộ Phương. Thịt cua trắng nõn non mịn tỏa ra hương thơm nồng nặc cùng nhàn nhạt hơi nóng, làm cho người ta chỉ muốn mở miệng ăn một ngụm lớn.

Bộ Phương liếm môi một cái, lau một chút nước đọng trên tay sau đó ngồi xuống ghế, bắt đầu ăn ngốn nghiến.

“Quả nhiên là ngon gấp trăm lần so với cua chiên của Phượng Tiên Lâu, kỹ thuật nấu nướng của ta tại sao lại lợi hại lên rồi”

Bộ Phương vừa ăn vừa không biết xấu hổi nghĩ.

Nửa con cua hoa vương đối với Bộ Phương đã là đủ, cho nên nửa con còn lại liền tiến vào trong bụng Tiểu Bạch… thu lại.

Thu dọn xong mọi thứ, Bộ Phương vươn người ngáp một cái. Có chút mệt mỏi, nên nghỉ ngơi sớm, bảo trì giấc ngủ đối với một người thiếu niên muốn trở thành thần bếp mà nói là cực kỳ quan trọng.

Ánh đèn tắt, hết thảy mọi thứ đều trở về trong bóng đêm cùng vơi sự yên lặng.

Đêm đã khuyê, bỗng nhiên bên ngoài hẻm nhỏ truyền ra hai tiếng xe gió, bóng người đen kịt mắt thường gần như khó mà thấy được ở trong đêm.

Thân thủ hai người vô cùng cao, dán ở vách tường đá đạp bước mà đi hầu như không hề phát ra một chút xíu âm thanh.

Quán nhỏ của Bộ Phương chia làm hai tầng, tầng thứ nhất của quán là khu buôn bán, tầng thứ hai có khá nhiều căn phòng có cửa sổ, căn phòng của Bộ Phương cũng ở trong đó. Gian phòng của Bộ Phương rất thoải mái, một cánh cửa sổ mở lớn, buổi sáng ánh mặt trời có thể xuyên qua cửa sổ chiếu xuống xuống, cực kỳ ấm áp.

Chẳng qua bởi vì bây giờ là mua đông trời giá rét, cho nên Bộ Phương đem cửa sổ đóng chặt, phòng gió lạnh thổi vào.

Hai bóng người hoàn toàn không có một tý tiếng hơi thở, gần như hoàn toàn biến mất. Bọn họ mỗi người một bên dựa vào một cửa sổ.

Ngoài cửa tiệp nhỏ, Tiểu Hắc đang ngủ say sưa đột nhiên cái mũi khẽ động. Mở ra con mắt vẫn còn lim dim mông lung, thoáng nhìn về hướng bên trên.

- Ồ? Hai con chuột nhỏ Ngũ phẩm này nửa đêm nửa hôm chay tới làm gì? Công pháp cũng có chút đặc biệt, đáng tiếc gặp bản Cẩu gia…Chẳng qua, chỉ là hai con chuột nhỏ Ngũ phẩm, Cẩu gia ta còn lười ra tay, uoong~~ thật là mệt.

Tiểu Hắc thở hổn hển, tiếp tục chôn đầu ngủ say.

Hai vị cường giả Chiên Vương của Hồn Tông ánh mắt chợt lóe lên quang mang, một người trong đó đặt tay lên cửa sổ, lập trức có âm thanh cửa sổ mở ra.

Hai người bất ngờ nhìn nhau, giống như không ngờ sự việc dễ dang như vậy. Chẳng qua bọn họ không dược suy nghĩ quá nhiều, hai người nhẹ như nước chui vào trong đó.

**Từ chương sau trở đi, Cua chiên sẽ được gọi là Hoa Cua Chiên hoặc Cua Hoa Vương Chiên






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch