"Có lẽ là thủ lĩnh Miêu Yêu đã nhận ra khí tức của Hà Tổng trở nên mạnh mẽ nên mới quyết định lui lại."
"Chúng nó chắc hẳn cũng thấy chúng ta rất xa lạ."
"Nguyên nhân chính là như vậy cho nên thủ lĩnh Miêu Yêu có đẳng cấp cao mới để cho thuộc hạ thăm dò."
"Mà kết quả thăm dò là Hà Tổng có thể trong nháy mắt giết chết một con Miêu Yêu cấp thấp, hơn nữa hình như càng đánh càng hăng, khí tức còn có xu hướng dần dần tăng lên."
"Tuy rằng chúng nó chiếm cứ ưu thế về số lượng, nhưng mà thủ lĩnh Miêu Yêu không dám đánh bạc, không dám mạo hiểm vì hai con mồi mà làm cho mình có bị thương."
"Trong tự nhiên, nếu như một kẻ săn mồi bị thương trong quá trình săn bắt thì kết quả chờ đợi nó là địa vị của bản thân ở trong tộc quần bị giảm xuống, cùng với nguy hiểm chí mạng đến từ thiên địch."
"Hình chiếu sinh vật ở nơi đây tuy rằng có thuộc tính công kích rất mạnh, nhưng đi săn có lẽ cũng chỉ vì thức ăn chứ không phải chỉ đơn thuần là công kích không suy nghĩ và vẫn bảo lưu lại một chút bản năng tự nhiên của sinh vật. Nói cách khác, suy đoán ban đầu của mình không sai. Trong trận chiến cũng không nhất định phải giành được chiến thắng, chỉ cần để cho đối thủ sợ hãi không dám chiến đấu là có thể sống sót."
Trong nháy mắt, Lộ Nhiên đã phân tích rõ ràng tình huống vừa rồi. Tuy rằng không biết đúng hay không, nhưng trước mắt cũng có thể coi là một hàm ý trong đó.
"Tóm lại, Hà Tổng, trước tiên hãy nhanh chóng chữa trị vết thương đi đã." Lộ Nhiên nhìn về phía miệng vết thương của Hà Tổng lại lập đại công, tiếp đó lại nhìn về phía Nấm Cầm Máu mới hái lúc nãy: "Tuy rằng không biết vật này có hiệu quả thật không, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào nó."
Hi vọng thứ này sẽ có hiệu quả tốt hơn những loại thuốc trị thương mà hắn đã chuẩn bị ở nhà.
"Gâu." Thấy Lộ Nhiên nói vậy, Hà Tổng gật đầu.
"Gâu?"
Tuy nhiên một giây sau, khi Hà Tổng đang đi về phía Lộ Nhiên để chữa thương lại đột nhiên cảm thấy khó hiểu và ngơ ngác nhìn về phía cổ của Lộ Nhiên.
Chỗ đó không biết từ lúc nào lại phát ra tia sáng màu vàng.
Đó là mặt dây chuyền bùa hộ mệnh hình sừng hươu gia truyền của Lộ Nhiên. Không biết từ lúc nào nó lại bắt đầu tỏa ra tia sáng yếu ớt.
Biến hóa bất ngờ này chính là nguyên nhân cản trở bước chân của Hà Tổng.
Càng đến gần tia sáng màu vàng, Hà Tổng càng có một cảm giác như huyết mạch bị áp chế, phảng phất như gặp phải một con hổ mạnh mẽ, làm cho ánh mắt của nó cũng thanh tịnh hơn không ít.
Tia sáng này càng ngày càng mạnh. Mới đầu còn ảm đạm, nhưng lúc này, ngay cả Lộ Nhiên cũng bắt đầu chú ý tới sự thay đổi của mặt dây chuyền trên cổ mình. Nhìn thấy vậy, hắn cũng tỏ ra rất hoang mang.
Bởi vì vào bí cảnh hắn mới thu được Con Mắt Dữ Liệu, cho nên giờ phút này. . . giờ phút này không ngờ trước mắt hắn lại hiện lên số liệu của bùa hộ mệnh gia truyền mà mình mang theo từ thế giới bên ngoài!
[Tên]: Sừng Gãy Hươu Thần
[Đẳng cấp]: Sử thi
[Giới thiệu]: Sừng Hươu Thần trong truyền thuyết, sau khi hấp thu lực lượng trong rừng rậm có năng lượng tự nhiên nồng đậm đã thai nghén ra tác dụng chữa trị.
Điều này sao có thể!
Nhìn thấy sự thay đổi của mặt dây chuyền, lúc này, trong đầu Lộ Nhiên loạn như tơ vò.
Đồ gia truyền nhà mình đây mà? Sau khi đi vào không chú ý... Nó cũng vào được đây à?
Chỉ là, biến hóa lúc này của nó cũng quá kinh người đi.
Vốn dĩ, bởi vì siêu năng lực của bản thân và chiếc thẻ màu đen xuất hiện, Lộ Nhiên cảm thấy cái thế giới này rất kỳ lạ, nhất định có gì đó không muốn cho mọi người biết.
Mà bây giờ, phát hiện ngay cả đồ gia truyền nhà mình cũng có lai lịch không tầm thường, Lộ Nhiên lại càng kinh ngạc hơn.
Hắn tỏ ra nghi ngờ.
Hắn nhìn vào thẻ khế ước màu đen đang trôi nổi giữa biển tinh thần của mình.
Đầu hắn vẫn như một đống bột nhão.
Cho nên, những lực lượng siêu nhiên này cũng không phải dạo gần đây mới xuất hiện ở thời hiện đại!
Mà từ xưa đến nay, không biết từ bao nhiêu năm trước đã tồn tại rồi!
Đồ gia truyền nhà mình chắc chắn có quan hệ gì đó với một loạt lực lượng siêu nhiên này.
"Có quá nhiều điểm mình vẫn chưa biết rõ."
"Hoặc là tổ tiên nhà mình cũng có người được chiếc thẻ màu đen chọn trúng và đã trở thành ngự thú sư? Cái sừng hươu này là do bọn họ lấy ra từ trong bí cảnh sao?"
"Tuy nhiên, nếu như chiếc thẻ màu đen đã tồn tại từ xa xưa, vậy tại sao một mực không có tin tức gì về chuyện này được truyền ra..."
"Nếu như không có người viết bài kia, nếu như không có chiếc thẻ màu đen đột ngột xuất hiện ở trên tay mình..."
"Tóm lại, đến cùng có bao nhiêu người bị cái địa phương quỷ quái này chọn trúng và trở thành ngự thú sư nhỉ?"
"NGAO, NGAO!" Trong lúc Lộ Nhiên đang trầm tư suy nghĩ, con chó ngốc Hà Tổng vốn đang trợn mắt nhìn mặt dây chuyền đột nhiên tỉnh táo lại vì vết thương đau đớn và gào rú thảm thương.
Đau quá đau quá đau quá...
Tiếng kêu của nó làm cho Lộ Nhiên đang trầm ngâm suy nghĩ chợt bừng tỉnh và nhanh chóng phản ứng lại. Hắn nói:
"Để anh dùng cái này chữa cho nhóc." Năng lực chữa trị đến từ Hươu Thần có đẳng cấp sử thi hiếm có, chắc sẽ mạnh hơn Nấm Cầm Máu mọc đầy đất chứ nhỉ?
Mặt dây chuyền này lúc trước hẳn là ở trong trạng thái phủ đầy bụi, đã mất đi năng lực vốn có, cho nên ngay từ đầu mới không kiểm tra ra.
Mà bây giờ, bởi vì hắn tới nơi này nên nó hấp thu được "năng lượng siêu nhiên" và khôi phục lại, hẳn là như vậy.
"Năng lực chữa trị."
Lộ Nhiên đang cầm Nấm Cầm Máu trong tay, đột nhiên hắn nhìn sang Hà Tổng và nắm lấy mặt dây chuyền.
Trong chớp mắt, cảm giác quen thuộc như khi cầm thẻ khế ước lại trở về.
Lộ Nhiên hít sâu một hơi.
Khóa chặt ý nghĩ mong muốn chữa trị cho Hà Tổng lên chúng nó.
Trong nháy mắt tiếp theo, mặt dây chuyền Hươu Thần lập tức tản ra ánh sáng vàng óng ánh!
Ngay sau đó, ánh sáng vàng bao trùm lên miệng vết thương của Hà Tổng. Bằng mắt thường Lộ Nhiên có thể thấy được một cảnh tượng không nói nên lời.