Trên người Hà Tổng vốn dĩ có vết thương bị rách toạc, nhưng giờ phút này... lại đang nhanh chóng khôi phục.
Chỉ trong vòng vài giây đồng hồ, vết thương vốn đang be bét máu đã lập tức khôi phục như lúc ban đầu, ngay cả vết sẹo cũng không để lại.
Ngoại trừ mấy vết thương vừa khôi phục không mọc ra lông chó, còn lại gần như được chữa trị đến tình trạng hoàn mỹ!
Thậm chí, Hà Tổng còn cảm giác thân thể trở nên ấm áp, dường như đã nhận được cỏ cây bồi dưỡng.
"A ô!" Chỉ một cái chớp mắt, Hà Tổng lần nữa kinh ngạc đến ngây người, không rõ chuyện gì xảy ra.
Mà Lộ Nhiên cũng vô cùng mừng rỡ.
Hắn nhanh chóng ấn vào vết thương vừa rồi của Hà Tổng, nói: "Nhóc bị trụi lông rồi, nhưng cũng trở nên mạnh mẽ hơn, da thịt lại cứng rắn hơn không ít!"
"Gâu!" Hà Tổng sững sờ, vừa đau lòng vừa cúi đầu nhìn về phía thân thể của mình, nhưng trong nháy mắt lại say mê nhìn về phía sừng hươu trên tay Lộ Nhiên.
"Tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà hình như chúng ta vô địch rồi." Lộ Nhiên cười.
Được rồi, vấn đề về đồ gia truyền thì để trở về rồi hẵng nghĩ tiếp.
"Gâu Gâu! !" Đôi mắt của Hà Tổng lập lòe như đèn flash tương tự. Nó điên cuồng gật đầu, chỉ cảm thấy bây giờ, không chỉ 5 con mèo mà cho dù là 50 con nó cũng dám đánh một trận!
Thứ này quả thực quá mạnh. Có thứ này trong tay, chỉ cần không phải bị giết chết trong nháy mắt thì có vết thương nào không thể khôi phục?
"Đừng quá mức."
Lộ Nhiên nói: "Không thể đặt hết hi vọng vào tổ tiên che chở được. Nhưng bởi vì chuyện bất ngờ vừa rồi nên kế hoạch sẽ được thay đổi một chút."
Hắn nắm chặt mặt dây chuyền và hít sâu một hơi, trong đầu nhớ lại khuôn mặt của mẹ.
Tuy rằng không biết mặt dây chuyền Hươu Thần là như thế nào, nhưng Lộ Nhiên hiểu rõ, thứ này bây giờ là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ. Sự an toàn của bọn họ tại bí cảnh thử thách này... Tính khả thi của kế hoạch đi săn quái luyện cấp lần nữa được tăng lên trên phạm vi lớn. . . .
Bởi vì đã lấy được đạo cụ cấp sử thi, Lộ Nhiên cảm giác nếu còn không xông pha thì thực có lỗi với đồ gia truyền mà tổ tiên lưu lại.
Làm thịt hai con Miêu Yêu giúp cho Hà Tổng từ cấp 1 lên đến cấp 2, như vậy từ cấp 2 đến cấp 3 thì sao?
Lộ Nhiên muốn Hà Tổng ở trong này cố gắng hết sức gia tăng đẳng cấp, thu được chiến lực càng mạnh hơn.
Chậm một bước là chậm nhiều bước, đạo lý này phù hợp với bất kỳ hoàn cảnh nào. Nếu như điều kiện cho phép, Lộ Nhiên không có ý định bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể thu hoạch được tài nguyên.
Tương lai nếu quả thật có nguy cơ gì, bản thân có đủ thực lực mới có thể bảo vệ mình và những người mình quý trọng được tốt hơn.
Vì sao mình không thể là "cao nhân"?
Cũng nên có người đứng ở đỉnh cao của thế giới chứ.
Mình có thể giành giải cao nhất trong cuộc thi đấu côn trùng, vậy thì vì sao không thể ngự thú?
"Tiếp tục trở nên mạnh mẽ như thế này thì cho dù giấc mơ kia biến thành hiện thực, mình cũng có thể có thể ngăn cản những quái thú kia hủy diệt thành phố nơi mình sinh sống."
Lộ Nhiên lại nghĩ tới giấc mơ kia thế là có thêm thật nhiều động lực.
Bốn giờ sau.
Trong rừng sâu.
"Đồ đần, không phải anh đã nói rồi à? Mặc dù chúng ta có vật có thể trị chữa vết thương, nhưng vẫn tránh bị thương hết sức biết chưa!"
Sau khi Lộ Nhiên và Hà Tổng khôi phục lại, bởi vì đã có dã tâm càng lớn hơn nên cả hai bắt đầu đi chủ động tìm kiếm con mồi.
Trong lúc này, bọn họ cũng gặp được mấy loại sinh vật siêu phàm mới.
Đa số đều từ cấp 1 đến cấp 3.
Đẳng cấp chủng tộc đa phần là siêu phàm sơ cấp.
Như Thỏ Có Răng là một loại thỏ có thuộc tính công kích rất mạnh, thích tìm đường chết!
Như Thú Chuột Mập nhìn qua còn lớn hơn cả một con vịt, nhìn nó rất tinh xảo.
Đáng tiếc không có dụng cụ, hơn nữa chỉ là ảo ảnh, nếu không với tính cách của Lộ Nhiên, hắn sẽ giải phẫu nghiên cứu những sinh vật chưa từng nhìn thấy này.
Những sinh vật này đều không có ngoại lệ, cho dù cao hơn 1,2 cấp thì ở trước mặt Hà Tổng cũng không hề có phần thắng.
So sánh với những sinh vật mới đó, những con Miêu Yêu kia còn khó đối phó hơn một chút. Dẫu sao nơi đây được gọi là Rừng Miêu Yêu, những sinh vật này có lẽ chỉ là thức ăn của Miêu Yêu thôi.
Điều này làm cho Lộ Nhiên cảm thấy mấy sinh vật đó mới phù hợp với độ khó của bí cảnh tân thủ.
Tuy nhiên, trừ mấy loại đó thì cũng có một vài tên khó đối phó, ví dụ như Hà Tổng vừa giải quyết xong một con rắn lớn màu xanh cấp 3 thuộc chủng tộc siêu phàm trung cấp.
Đương nhiên, Hà Tổng cũng bị thương không nhẹ.
Có lẽ là suốt quãng đường này, năng lực chữa trị của mặt dây chuyền Hươu Thần dần dần để cho Hà Tổng có cảm giác an toàn, thế là phong cách chiến đấu của nó càng ngày càng thô bạo. Để giành chiến thắng, nó đã bắt đầu sử dụng phương thức lấy tổn thương đổi tổn thương, chiến đấu một cách tàn bạo.
Ở trong tự nhiên, đây là đấu pháp vô cùng cực đoan. Dẫu sao trong tự nhiên, đa số sinh vật chiến đấu là vì sinh tồn và tìm kiếm đồ ăn, bản thân bị thương thì chẳng khác nào đang dần rơi xa sự sống. Tuy nhiên Hà Tổng không quan tâm những chuyện này. Nó rất nhanh tìm ra một phương thức chiến đấu mới làm cho Lộ Nhiên không thể không tán thưởng thiên phú của nó.
Nhưng như vậy là quá liều lĩnh, dễ gặp chuyện không may!
Ví dụ như con rắn này có độc! May mà trên đường đi bọn họ đã hái được loại cỏ giải độc.
"Gâu." Hà Tổng đè con rắn xuống đất rồi lộ ra vẻ mặt vô tội.
Lúc này, đẳng cấp của nó đã lên tới cấp 3.
Vì vậy Hà Tổng và Lộ Nhiên đều cực kỳ phấn khích.
Nếu như có thể duy trì tốc độ thăng cấp như thế này thì trong vòng 24 giờ đồng hồ này, có lẽ bọn họ có thể cam đoan suốt cả cuộc hành trình sẽ giữ vững tinh thần chiến đấu đầy phấn khích. Dẫu sao cảm giác trở nên mạnh mẽ thật thoải mái.
Tuy nhiên, tuy rằng đi train level rất thoải mái, nhưng lúc này, bọn họ vẫn phải tạm ngưng bước chân.
Lộ Nhiên phát hiện dấu vết của con người.
Là một cái lều vải rách nát.
Vừa rồi phải giải quyết đại xà cũng là bởi vì tên kia canh giữ ở cạnh lều vải.
Sau khi bọn họ lại gần lều vải, không có chuyện bất ngờ gì xảy ra.