Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nguyên Tôn

Chương 180: Dòng lũ màu xanh.

Chương 180: Dòng lũ màu xanh.




-Không ngờ cảnh tượng bên trong Thánh Tháp lại là như thế này...

Bên trong Thánh Tháp, Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn lên. Hắn đưa mắt nhìn qua toà núi lớn nguy nga không thấy điểm cuối đang xuất hiện ở phía trước mắt kia, trên mặt cũng không nhịn được hiện lên vẻ kinh ngạc.

Tòa núi lớn kia tỏa ra thánh quang, xung quanh có sương mù nhàn nhạt lượn lờ, mà chỗ đỉnh núi cao nhất thì ẩn nấp ở bên trong mây mù không cách nào nhìn trộm được.

Mà lúc này, 38 đạo bóng người cũng chân đạp trên nguyên khí, bay lơ lửng tại chỗ chân núi, đồng thời ngước nhìn về phía Thánh Sơn.

Tại phía trước mặt của bọn hắn là một cái cầu thang bằng đá, được tạo thành từ những tảng đá xanh to lớn xếp liền nhau. Mỗi một bậc thang đá còn cao hơn so với chiều cao của người bình thường, cầu thang đá không ngừng kéo dài mà lên, một mực thẳng đến cuối tầm mắt, từ xa nhìn lại trông giống như một con Thanh Long đang nằm phủ phục.

Từng tảng đá xanh cổ xưa mà pha tạp, tựa hồ bên trong bọn chúng có ẩn chứa một tia khí tức thần bí.

Đưa mắt nhìn khắp tòa Thánh Sơn này thì chỉ có một con đường duy nhất này là thông hướng lên trên đỉnh núi.

-Xem ra nếu như muốn thu hoạch được phần đại tạo hóa kia, thì cũng chỉ có thể là thông qua cầu thang đá này để đi thẳng tới đỉnh núi. -Đôi tay nhỏ nhắn của Lục La che lên phía trước mắt, ngắm nhìn chiếc cầu thang to lớn không biết dài tới bao xa kia.

-Chỉ sợ là không quá dễ dàng để có thể thông qua được cái cầu thang đá này.-Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào chiếc cầu thang đá màu xanh này, nói.

Dựa vào sự cảm giác của thần hồn mà hắn có thể phát hiện được một cách mơ hồ, phảng phất như ở trên cái cầu thang đá này đang có từng cơn dao động nguy hiểm chiếm cứ lấy.

Những người khác nghe vậy thì vô cùng đồng ý mà gật gật đầu. Mặc dù độ nhạy cảm của cảm giác thần hồn của bọn hắn không bằng được Chu Nguyên, thế nhưng chỉ cần hơi suy nghĩ cẩn thận một chút cũng có thể phát hiện được ra vấn đề kỳ lạ ở đây. Bởi lẽ tính thế nào thì đây cũng là cửa ải sau cùng, thế thì làm sao có thể đơn giản như nó thể hiện ra ở bề ngoài như vậy được?

-Tại sao hình ảnh của Thánh Tháp lại trở nên nhạt dần đi rồi?-Đột nhiên Tả Khâu Thanh Ngư vô cùng kinh ngạc mà lên tiếng.

Đám người Chu Nguyên nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên cũng là nhìn thấy, vậy mà toà Thánh Tháp mà lúc bọn hắn tiến vào kia đang bắt đầu trở nên hư ảo. Kể từ đó, cảnh tượng ở phía trong này cũng triệt để bại lộ ở trong tầm mắt của rất nhiều vị kiêu tử đang đứng ở bên ngoài kia.

Bất quá, mặc dù Thánh Tháp trở nên mờ nhạt hư ảo, nhưng vẫn còn tồn tại như cũ. Phảng phất như ý nghĩa tồn tại của nó chính là để bảo vệ toà Thánh Sơn này.

Mà biến hóa như vậy cũng rơi vào trong tầm mắt của vô số kiêu tử ở trong Thánh Tích Chi Địa. Lúc này ở trong bọn họ lại bộc phát ra rất nhiều tiếng ồn ào đầy kinh ngạc.

-Đây chính là cảnh tượng ở bên trong nội bộ của toà Thánh Tháp hay sao?

-Chẳng lẽ toà Thánh Sơn kia chính là cửa ải cuối cùng để thông hướng tới Thánh Địa?

-Nhìn qua thì tựa hồ là cửa ải này rất đơn giản?

-Dù sao đây cũng là một cửa ải cuối cùng thì làm sao có thể đơn giản cho được. Cứ chờ một chút rồi xem đi, hẳn là tiếp theo đây sẽ có một hồi trò hay sắp sửa được trình diễn...

-...

Mà đối với vô số những tiếng bàn luận xôn xao vang lên ở khắp Thánh Tích Chi Địa kia, thì đám người Chu Nguyên thân đang ở trong ngọn tháp lại không có cách nào nghe thấy. Lúc này tất cả lực chú ý của bọn hắn đều đặt tại những bậc thang đá thần bí kia.

Lúc này, có một vị kiêu tử không nhịn được bay ra, rơi vào bên trên bậc thang đầu tiên. Lập tức người này điều khiển nguyên khí bảo vệ quanh thân nhằm phòng ngừa bất trắc xảy ra. Bất quá những bẫy rập trong tưởng tượng của mọi người cũng không hề xuất hiện, vị kiêu tự kia hoàn toàn bình yên vô sự...

-Ta không có việc gì?

Tên kiêu tử kia ngẩn người một lát, sau đó ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng. Khẽ động thân hình, sau đó chân không ngừng đạp vào những bậc thang đá to lớn này mà hướng lên trên.

Hành động này của hắn khiến cho những người khác đang đứng xem trở nên nôn nóng, đứng ngồi không yên. Lúc này tất cả mọi người đều là cắn răng một cái, sau đó có âm thanh xé gió không ngừng vang lên, không ngừng có thân ảnh lao về phía cái cầu thang đá to lớn kia.

-Chúng ta cũng đi đi thôi, thế nhưng vẫn cần phải cẩn thận một chút. Hẳn là nơi này sẽ không hề đơn giản như vậy. -Chu Nguyên thấy thế thì nhìn về phía mấy người Yêu Yêu, lên tiếng mà nói.

Tự nhiên, những người còn lại cũng rất đồng ý mà gật gật đầu.

Thế là một đoàn người cũng là ghìm xuống thân hình, bay về phía bậc thang to lớn màu xanh của chiếc cầu thang đá kia.

Chỉ trong vòng một phút đồng hồ ngắn ngủi, tất cả mọi người đều là rơi vào bên trên chiếc cầu thang đá. Sau đó cẩn thận từng li từng tí mà vọt lên trên. Mọi người đều là leo lên từng bước một, thế nhưng tốc độ cũng không hề chậm một chút nào mà hướng lên trên không ngừng.

-Tựa hồ... Thật sự là không có nguy hiểm gì cả?

Đến lúc này cũng đã trải qua mấy phút đồng hồ nhưng vẫn như cũ là không có động tĩnh gì cả. Thế là có vị kiêu tử không nhịn được, nguyên khí bộc phát dưới chân, đột nhiên tăng lên tốc độ, phảng phất như một cái bóng lấy tốc độ cực nhanh mà lên. Chỉ trong mấy tức ngắn ngủi đã vượt qua mấy chục bậc thang đá.

Lục La thấy thế cũng có chút không nhịn nổi, đang muốn tăng thêm tốc độ.

Bất quá thân ảnh của cô bé vừa động liền bị Chu Nguyên bắt lấy cổ tay. Cô bé vô cùng nghi hoặc mà quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn về phương hướng nơi điểm cuối của cầu thang đá, nói:

-Có gì đó không bình thường, đừng xúc động!

Mà ngay tại khi âm thanh của Chu Nguyên vừa dứt, mơ hồ là tất cả mọi người có thể cảm giác được, dường như thiên địa xung quanh hơi chấn động một cái.

Đôi mắt sáng đẹp của Yêu Yêu nhìn về phía điểm cuối cùng của thang đá, bỗng nhiên nói:

-Tựa hồ là có thứ gì đó đang xông xuống.

Nghe vậy, ánh mắt của Chu Nguyên ngưng tụ lại. Đưa mắt nhìn kỹ lại thì quả nhiên là trông thấy tại điểm cuối cùng của cầu thang đá, tựa hồ là có một đạo ánh sáng màu xanh đang muốn xông xuống tới...

Ầm ầm!

Âm thanh chấn động của thiên địa càng ngày càng trở nên rõ ràng. Mà lúc này, rốt cuộc thì bọn người Chu Nguyên cũng nhìn thấy rõ ràng đạo ánh sáng màu xanh kia là cái gì.

Chỉ thấy tại nơi cuối cùng của chiếc cầu thang đá kia, đang có một dòng lũ màu xanh giống như một cơn Đại Hồng Thủy, lấy thế che trời lấp đất mà thuận theo cầu thang đá trút xuống không ngừng.

*Đại Hồng Thủy: một cơn lũ trong truyền thuyết của Trung Quốc đã cuốn đi tất cả mọi thứ, đại loại như cơn mưa thiên thạch đã tuyệt diệt loài khủng long trên trái đất.

Dòng lũ màu xanh này bàng bạc mà vô tận. Những nơi mà nó đi qua thì phảng phất mọi vật ở nơi đó đều sẽ bị phá hủy.

-Cái đó là... Một dòng lũ được hình thành từ nguyên khí!-Con ngươi của Chu Nguyên co rút lại, trong thanh âm tràn đầy vẻ chấn kinh.

Dòng lũ nguyên khí mênh mông mà bàng bạc như thế trùng kích vào đến. Loại thanh thế này quả thực là kinh thiên động địa.

Mà tại dưới loại dòng lũ như thế này thì đám người Chu Nguyên liền giống như một con kiến nhỏ trôi nổi tại bên trong sự phun trào của cơn Hồng Thủy.

-Nhanh lên, riêng phần mình tránh né, thi triển phép thuật phòng ngự!-Sắc mặt của Chu Nguyên hiện lên vẻ nghiêm trọng, nghiêm nghị mà nói.

Oanh!

Nhưng vào lúc này, dòng lũ màu xanh do nguyên khí hội tụ mà thành đã lao ầm ầm tới. Mà vị kiêu tử đang đi ở phía trước nhất kia trở thành kẻ đứng mũi chịu sào, chỉ trong nháy mắt liền bị tác động đến...

-A...!

Cơ hồ là vị kiêu tử này chỉ kịp hét thảm một tiếng. Cho dù hắn đã kịp điều khiển nguyên khí để chống cự lại, nhưng vẫn như cũ là chỉ trong khoảnh khắc liền trực tiếp bị dòng lũ cuốn vào trong đó, lấy thế lao xuống cuồn cuộn, cuối cùng bị đá văng ra khỏi thang đá màu xanh...

Mà dòng lũ màu xanh này vẫn không ngừng lại, lôi cuốn lấy vị kiêu tử kia xông ra khỏi Thánh Tháp, ném về phía Thánh Tích Chi Địa.

-Vậy mà trực tiếp liền bị ném ra khỏi Thánh Tháp!-Nhìn thấy một màn này, trong lòng của tất cả mọi người đều phát lạnh. Thì ra chỉ cần thoát ly khỏi thang đá màu xanh thì cũng đồng nghĩa với việc đã mất đi tư cách để tranh đoạt đại tạo hóa.

Điều này khiến cho không người nào còn dám lại sinh lòng khinh thường.

Ầm ầm!

Dòng lũ đang cấp tốc phóng đại tại trong tầm mắt của Chu Nguyên. Chỉ thấy hắn hít sâu một hơi, nơi lòng bàn tay có Quang Văn hiện lên. Cuối cùng quang mang tăng vọt, sau đó trực tiếp biến thành một đạo Quang Văn hình mai rùa lớn ước chừng một trượng che ở trước người.

-Tam phẩm Nguyên Văn, Đại Quy Giáp Văn!

Đột nhiên, bàn chân của Chu Nguyên giẫm mạnh một cái, nguyên khí phun trào ở dưới chân, khiến cho bàn chân của hắn cắm sâu vào mặt đất.

Oanh!

Ngay tại thời điểm mà Chu Nguyên chuẩn bị xong những biện pháp phòng ngự này, thì rốt cuộc dòng lũ màu xanh cũng trút xuống tới, đụng vào phía trên của Đại Quy Giáp Văn kia. Lập tức nguyên văn hình mai rùa này bị va chạm tới mức run rẩy điên cuồng lên...

Lực trùng kích mạnh tới mức không có cách nào hình dung khiến cho bàn chân của Chu Nguyên vốn đang cắm sâu ở trong mặt đất cũng bị đẩy lùi về phía sau một bước. Thế nhưng may mắn là đã bị hắn chống đỡ một cách mgoan cường lại.

-Lực trùng kích thật là đáng sợ!

Trên trán của Chu Nguyên có gân xanh nổi lên, nguyên khí màu ánh kim bắt đầu tiến dũng mãnh ra từ thể nội của hắn, giúp cho Chu Nguyên có thể chống cự lại loại trùng kích liên tục không ngừng, giống như vô cùng vô tận này.

Cảm giác này giống như đang vất vả mà leo lên trên thang đá thì đột nhiên phía trước có một dòng lũ đánh thẳng tới.

-Quả nhiên, nếu muốn đăng đỉnh thì cũng không dễ dàng một chút nào. Với tình huống trước mắt thì chỉ là kiên trì không bị cuốn đi cũng đã khó khăn lắm rồi, chớ nói chi là còn phải phân tâm mà leo lên trên đỉnh núi không nhìn thấy điểm cuối cùng kia...-Chu Nguyên cười khổ một tiếng.

Lúc này, ánh mắt của Chu Nguyên có chút quét qua xung quanh, nhìn về phía đám người Lục La, Tả Khâu Thanh Ngư cùng Chân Hư đang ở cách đó không xa. Tất cả bọn họ đều đang thi triển thủ đoạn của riêng phần mình, đau khổ mà chống đỡ lấy sự trùng kích mạnh mẽ của dòng lũ màu xanh kia.

Ở nơi phía trước thì đám người Võ Hoàng, Diệp Minh, Lý Thuần Quân cũng đang thi triển thủ đoạn của mình.

Đồng thời, thỉnh thoảng còn có một tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Đây là có người không thể kiên trì được nữa, bị dòng lũ cuốn đi, cuối cùng bị đánh bay ra khỏi Thánh Tháp...

"Với tình hình trước mắt thì trước hết cần phải thích ứng với dòng lũ màu xanh này đã, sau đó mới lại có thể tính cách để tiếp tục leo lên một lần nữa."

Theo thời gian dần trôi qua, Chu Nguyên cũng tỉnh táo lại. Bất quá chỉ tiếp theo một cái chớp mắt, đột nhiên sắc mặt của hắn đại biến, ánh mắt vội vàng quét qua bốn xung quanh. Bởi vì Chu Nguyên phát hiện được, vậy mà hắn đã không còn nhìn thấy thân ảnh của Yêu Yêu ở tại trên cái cầu thang đã này!

"Chẳng lẽ ngay từ lúc ban đầu thì nàng liền đã bị dòng lũ màu xanh cuốn ra khỏi Thánh Tháp?!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch