Trên bạch ngọc quảng trường, nguyên khí nổ tung, phiến đá xung quanh đều bị vỡ vụn. Chu Nguyên cùng Vũ Hoàng mạnh mẽ va chạm vào nhau, ngay sau đó lập tức tách ra bắn ngược về phía sau.
Bàn chân Chu Nguyên giẫm mạnh xuống đất. Hắn cưỡng ép ổn định lại thân hình, lông mày của hắn hơi nhíu. Di chuyển ánh mắt xuống dưới, chỉ thấy lớp vảy màu vàng óng trên thân thể đã bị phá vỡ hơn một nửa từ lúc nào, ẩn hiện vết máu thẩm thấu ra.
Từ đó có thể thấy được, trận va chạm kịch liệt lúc trước cùng Vũ Hoàng thảm liệt đến mức nào.
- May mà có Huyền Mãng Lân hộ thể, nếu cứng rắn đối kháng, e rằng ta đã ăn thiệt thòi rồi! - Chu Nguyên thầm nghĩ. Vũ Hoàng dù sao cũng có thực lực Thái Sơ cảnh. Chỉ nói đến cường độ thân thể đã mạnh hơn hắn rất nhiều. Nếu không có Huyền Mãng Lân, Chu Nguyên thật đúng là không dám cùng hắn liều mạng như vậy.
- Hả?
Trong lòng đang suy nghĩ miên man, Chu Nguyên bỗng cảm ứng được điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên Vũ Hoàng ở phía trên. Giữa không trung, xích vân tràn ngập ẩn chứa nguyên khí dao động cực kỳ kinh người, khiến cho nhiệt độ toàn bộ quảng trường không ngừng tăng cao.
- Nguyên khí ba động thật kinh khủng!
Chu Nguyên biến sắc, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng.
Tên Vũ Hoàng này vậy mà thừa dịp hiện tại đang kịch chiến cùng hắn, âm thầm điều động nguyên khí, ngầm sử dụng một nguyên thuật có uy lực cực kỳ kinh người. Thủ đoạn thật lợi hại!
Vũ Hoàng đạp lên nguyên khí, đứng lơ lửng trên không trung. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn xuống Chu Nguyên đang đứng dưới đất, thản nhiên nói:
- Ban đầu ta định chuẩn bị nguyên thuật này cho Diệp Minh hoặc là Lý Thuần Quân… Không nghĩ tới, cuối cùng lại dùng ở trên người ngươi.
- Hạ phẩm Thiên nguyên thuật?
Chu Nguyên trợn tròn mắt. Tên Vũ Hoàng này vậy mà lại tu thành Thiên nguyên thuật?
Mặc dù hắn chưa từng tu luyện qua Thiên nguyên thuật, nhưng Chu Nguyên lại phi thường rõ ràng sức mạnh và uy năng của nó. Nguyên thuật cấp bậc này đã đủ để vượt cấp chém giết đối thủ.
- Thật là phiền phức a. - Chu Nguyên than nhẹ một tiếng. Vũ Hoàng hoàn toàn xứng đáng với vị trí khó đối phó nhất trong số những đối thủ hắn đã gặp.
Khắp nơi trong ngoài Thánh Tích Chi Địa, đông đảo ánh mắt mang theo sợ hãi nhìn lên bầu trời có xích vân vần vũ kia.
- Vũ Hoàng thật đúng là sâu không lường được a! Ngay cả Thiên nguyên thuật cũng có thể luyện thành!
- Mấu chốt là hắn còn có thể thi triển thành công. Nếu chỉ là một Thái Sơ cảnh bình thường, chưa chắc đã có thể thi triển được thiên nguyên thuật đâu.
- Xem ra trận đấu đến hồi kết thúc rồi. Chu Nguyên căn bản không có khả năng đỡ được,
- …
Rất nhiều người tỏ vẻ tiếc nuối cho Chu Nguyên. Tuy nhiên, không có cách nào khác. Hiện thực luôn tàn khốc như vậy! Lần này Chu Nguyên trở thành hắc mã, có thể xông đến một bước này đã để mọi người đều cảm thấy kinh ngạc. Nhưng đang tiếc đối thủ lần này hắn phải đối mặt thật sự quá mạnh.
- Chu Nguyên, nếu bây giờ ngươi thấy hối hận, hãy tự phá hủy Khí Phủ của mình, ta có thể tha cho ngươi một mạng. - Vũ Hoàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, cười nhạt. Bộ dáng của hắn như thể đã không chế được cục diện, Chu Nguyên chính là cá nằm trên thớt.
Chu Nguyên chỉ cười cười, bình tĩnh nói:
- Đồ vô dụng! Ngươi khởi đầu trước ta nhiều năm như vậy mà vẫn bị ta ép thành bộ dáng này. Vũ Hoàng, hình như ngươi cũng không lợi hại như ta mong muốn.
Ánh mắt Vũ Hoàng trở nên cực kỳ lạnh lẽo, hắn lạnh giọng nói:
- Nếu ngươi đã muốn chết, vậy ta liền thành toàn cho ngươi. Ngươi yên tâm, sau này lúc công phá Đại Chu các ngươi, ta sẽ treo thi thể của ngươi ở trên cột cờ.
Vừa dứt câu, khuôn mặt hắn đột nhiên trở nên dữ tợn. Hai tay khéo lại, nguyên khí bộc phát.
- Thiên nguyên thuật, Thiên Xích Sa Bạo!
Oanh!
Trên bầu trời, đám mây đỏ do Vũ Hoàng tạo nên đột nhiên chấn động. Vô số cát đá xích hồng xông ra từ giữa xích vân, phô thiên cái địa quét tới. Mỗi một hạt cát đá đều ẩn chứa lực lượng bạo tạc khó lòng tưởng tượng.
Trong lúc cát đá gào thét rơi xuống, phạm vi trăm trượng phía dưới đều bị bao phủ.
Thiên Xích Sa Bạo? - Mục Vô Cực nhìn thấy một màn này, sắc mặt lập tức biến đổi, âm trầm nhìn về phía Triệu Bàn, hỏi:
- Ta nhớ kỹ thiên nguyên thuật này tựa hồ là của Thánh Cung?
Triệu Bàn cười nhạt nói:
- Có thể là ngươi nhớ lầm thôi. Thánh Cung chúng ta có vô số nguyên thuật, ngẫu nhiên cũng có thể có loại nguyên thuật giống như vậy.
Khuôn mặt Mục Vô Cực tái nhợt. Triệu Bàn này thật là vô sỉ cực kỳ. Bản thân là sứ giả, vậy mà âm thầm can thiệp, thậm chí còn ban cho Vũ Hoàng một đạo Thiên nguyên thuật!
Rầm rầm!
Trên bầu trời, vô số cát đỏ trút xuống, gần như hủy diệt phiến khu vực này biến thành tử vực. Người nào bị rơi vào địa phương này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tất cả mọi người âm thầm lắc đầu. Lần này, Chu Nguyên thật sự gặp nguy hiểm.
Mà dưới vô số ánh mắt tiếc hận kia, sắc mặt Chu Nguyên cũng trở nên đặc biệt ngưng trọng. Tuy nhiên, hắn cũng không lộ ra vẻ kinh sợ, mà hít sâu một hơi, nói:
- Vũ Hoàng, ngươi cho rằng chỉ mình ngươi âm thầm chuẩn bị thủ đoạn từ trước thôi sao?
Hai mắt Vũ Hoàng nhắm lại.
Chu Nguyên hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên vung tay áo, kình phong gào thét cuốn đi tất cả đất đá vụn. Sau khi đá vụn bị quét hết, mọi người chợt nhìn thấy trên mặt đất xung quanh thân hắn có rất nhiều quyển trục cắm dưới đất.
Trên quyển trục đều có không khí ba động.
- Những cái kia… Là quyển trục nguyên văn? - Nhìn thấy những quyển trục kia, mọi người đều hô lên đầy kinh ngạc.
- Chu Nguyên này muốn làm gì?
- Theo ta thấy, những quyển trục nguyên văn kia cùng lắm chỉ là tam phẩm nguyên văn. Hắn muốn dựa vào những thứ này để ngăn cản "Thiên Xích Sa Bạo", e rằng không có khả năng.
- …
Vũ Hoàng cười lạnh một tiếng, nói:
- Giả thần giả quỷ! Không gì có thể cứu được ngươi đâu!
Hắn cũng phát hiện những quyển trục nguyên văn kia chỉ là tam phẩm, không đủ khiến phải hắn e sợ.
Chu Nguyên không để ý đến xung quanh. Hắn duỗi bàn tay ra, rồi nhẹ nhàng nắm lại. Ngay sau đó, Thiên Nguyên Bút đang cắm trên mặt đất ở phía xa bỗng bắn ngược quay về, nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành Văn hình thái rơi vào lòng bàn tay Chu Nguyên.
Chu Nguyên cầm Thiên Nguyên Bút trong tay, ngòi bút lănglướt giữa hư không, từng nguyên ngấn trống rỗng xuất hiện. Không lâu sau chúng dần hội tụ, tạo thành một nguyên văn.
- Nát!
Chu Nguyên giẫm chân một cái, những quyển trục nguyên văn ở bốn phía lập tức vỡ vụn, quang mang nở rộ, đan xen vào nhau, cuối cùng tạo thành những mảng quang mang giống như mai rùa.
Quang mang chồng chất, huyền ảo dị thường.
Trong lúc đó, nguyên văn phức tạp trước mặt Chu Nguyên cũng bộc phát ra quang mang giống như tia sáng, kết nối từng quang văn giống như mai rùa kia lại với nhau.
Chỉ ngắn ngủi mấy hơi thở.
Hơn mười trượng xung quanh Chu Nguyên có một lồng ánh sáng như mai rùa bảo vệ hắn trong đó.
Vốn tưởng uy lực của những quyển trục nguyên văn tam phẩm này không đáng để mắt đến, nhưng nhờ có sự kết nối này, chúng như được tăng phúc. Nguyên khí trở nên ngưng kết, giống như đây cthật sự là một hiếc mai rùa cổ lão.
- Đây là…
Nhìn thấy cảnh tượng này, không khí khắp Thánh Tích Chi Địa lần nữa phun trào.
Mục Vô Cực cũng ngạc nhiên nhìn chằm chằm. Trong khi đó một vị sứ giả tinh thông nguyên văn hô lên thất thanh:
- Lại có thể tạo nên một nguyên văn kết giới! Trình độ nguyên văn thật là lợi hại!
- Thì ra là nguyên văn kết giới… - Mắt Mục Vô Cực như tỏa sáng.
Phải biết rằng, tạo ra nguyên văn kết giới cực kỳ phức tạp. Bởi vì nguyên văn kết giới là do rất nhiều nguyên văn cấu thành, phải được liên kết với nhau một cách hoàn mỹ, không thể xuất hiện dù chỉ là một chút sai lầm. Yêu cầu đối với lực lượng của thần hồn để điều khiển cũng cực kỳ khắc nghiệt.
Dù cho rất nhiều cao thủ tinh thông tứ phẩm nguyên văn cũng chưa chắc đã có thể thành công tạo nên những nguyên văn kết giới loại này.
Nhưng trước mắt, lại được Chu Nguyên thành công vẽ ra.
- Mặc dù nguyên văn kết giới này chỉ lấy tam phẩm nguyên văn làm cơ sở tạo dựng, nhưng lực phòng ngự lại là cực kỳ xuất chúng. Nói không chừng thật đúng là có thể ngăn cản sát chiêu của Vũ Hoàng. - Mục Vô Cực không nhịn được cười một tiếng.
- Xem ra ta đã coi thường tên Chu Nguyên này rồi!
Thực ra lần này ngay cả hắn cũng không quá xem trọng Chu Nguyên. Nhưng nào ngờ, Chu Nguyên vẫn có chuẩn bị.
Trong vô số ánh mắt sợ hãi kia, Chu Nguyên đứng ở trong nguyên văn kết giới, ngẩng đầu nhìn dcát đỏ phô thiên cái địa đang cuốn tới. Nguyên Văn Bút trong tay hắn nhẹ nhàng điểm một cái.
Toàn bộ nguyên văn kết giới lập tức bộc phát ra hào quang sáng chói. Mai rùa cổ lão dưỡng như có được lực lượng không thể phá vỡ.
- Vũ Hoàng, hãy để "Thiên Quy kết giới" của ta thử xem Thiên nguyên thuật của ngươi đến tột cùng mạnh bao nhiêu đi!