Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1093: Khuấy Đục Nước Trong (2)

Chương 1093: Khuấy Đục Nước Trong (2)


Người ta dùng hai chữ “quỷ mị” để nói về hắn, là bởi vì hắn luôn luôn che giấu bản thân, bất kỳ ai cũng không thể phát hiện ra một chút hành tung. Nghe nói nếu như hắn muốn giết chết một kẻ nào đó, thì kẻ kia đến tận khi chết cũng không thể nào biết được bản than đã trở thành mục tiêu của hắn. Gã đàn ông tóc màu cà phê trước đây cũng chưa hề tin vào những lời đồn đại như thế, nhưng hiện tại hắn bắt buộc phải thừa nhận điều đó là sự thật. Nếu như DK thực sự muốn giết hắn thì vừa rồi hắn đã chết không biết bao nhiêu lần. Bản thân là một sát thủ có tên trong bảng bài danh của thế giới ngầm, vậy mà có thể bị người khác tới gần mà hắn không phát hiện ra, hắn tin tưởng trên đời này cũng chỉ có duy nhất một người.

DK, kẻ này ở thế giới ngầm phương Tây không ai là chưa từng nghe tên. Bởi vì, hắn chính là một truyền kỳ nổi tiếng hàng đầu thế giới ngầm. Trước khi bước chân vào nghề, hắn là một sát thủ được Ma Quỷ huấn luyện bồi dưỡng rất kỹ lưỡng, chỉ không tới một năm sau khi vào nghề hắn đã đạt tới vị trí hàng đầu bảng xếp hạng sát thủ một cách vẻ vang. Chưa thỏa mãn với việc làm sát thủ hàng đầu, hắn còn lấn sân sang giới lính đánh thuê, vệ sĩ, … Bất kể là nơi nguy hiểm nào cũng đều kích thích hắn tìm tới. Kết quả là, tên hắn xuất hiện trên cả bảng xếp hạng sát thủ, bảng xếp hạng lính đánh thuê lẫn bảng xếp hạng vệ sĩ. Hơn nữa ở mỗi bảng tên hắn đều đứng ở vị trí trên cùng.

Năm năm sau đó, sau thời gian dài đứng ở vị trí vinh quang nhất của thế giới ngầm, một ngày hắn vô tình biết được tin tức về hành tung của Vận Mệnh bộ đội. Lập tức hắn bị kích thích mà chuẩn bị trang bị vũ khí, sau đó vội vàng chạy tới tìm Vận Mệnh Mười Ba. Còn về sau hắn có tìm được Mười Ba hay không, giữa bọn họ có phát sinh chiến đấu hay không, kết quả cuối cùng như thế nào thì không ai biết. Chỉ biết rằng sau đó không lâu hắn trở về Ma Quỷ, sau đó tuyên bố giải nghệ. Từ đó về sau, dần dần tên hắn tụt từng bậc ở bảng xếp hạng rồi biến mất, chỉ còn lại những lời đồn đại. Những người sau hắn không kẻ nào đạt được trình độ như thế, mãi cho đến khi Băng sát thủ xuất hiện trên giang hồ, cũng đạt đến vị trí hàng đầu bảng xếp hạng sát thủ sau không tới một năm như hắn trước đây, cho nên mới được các thế lực để ý tới. Chỉ là Băng sát thủ xuất hiện trong khoảng thời gian quá ngắn ngủi, chưa được bao lâu thì hắn trở mặt với Ma Quỷ sau đó bỏ trốn tới Long quốc. Nếu không thì, tin chắc rằng không bao lâu sau hắn sẽ trở thành DK thứ hai trong thế giới ngầm.

“DK!” Miệng vừa thốt ra hai tiếng, gã trung niên tóc màu cà phê lập tức lùi về phía sau hai bước, bộ dạng như con mèo đứng trước kẻ thù to lớn, ngón tay đặt ngay trên khẩu súng dắt ở hông nhưng tuyệt đối không dám rút súng ra.

DK mỉm cười một cách quái dị, nhẹ nhàng gõ gõ đầu, nói: “Ta cũng không ngờ rằng tại đây lại có thể đụng mặt sát thủ xếp hạng thứ năm mươi bảy bảng bài danh, Kiệt Ban Xà.”

Kiệt Ban Xà, xếp hạng năm mươi bảy bảng bài danh sát thủ phương Tây. Như hắn cũng đã được coi là sát thủ hạng nhất rồi. Chỉ là cách đây hai năm hắn đột nhiên mai danh ẩn tích, từ đó tới nay không ai biết được tung tích của hắn nữa.

Kể ra thì Kiệt Ban Xà hắn cũng là một kẻ tội nghiệp. Từ lúc hắn bắt đầu nghiệp sát thủ đến nay cũng đã trên hai mươi năm, hơn hai mươi năm cố gắng hết sức hắn cũng chỉ có thể chen vào vị trí thứ năm mươi sáu bảng xếp hạng là cao nhất. Cho đến khi DK xuất hiện, sau không tới một năm đã một mạch leo lên vị trí thứ nhất, đẩy hắn xuống một bậc. DK vừa giải nghệ, hắn trở lại vị trí thứ năm mươi sáu không được bao lâu thì Băng sát thủ lại xuất hiện, lại một lần nữa đẩy hắn xuống vị trí thứ năm mươi bảy. Không đến hai năm, Băng sát thủ mất tích một cách thần bí, danh hiệu của hắn biến mất khỏi bảng xếp hạng, Kiệt Ban Xà lại một lần nữa leo lên được vị trí thứ năm mươi sáu. Nhìn lại bản thân thấy trong suốt mấy năm liền chỉ luôn xếp hạng thứ năm mươi sáu và năm mươi bảy, Kiệt Ban Xà cũng không biết phải nói như thế nào. Ngẫm lại, hắn mất hơn hai mươi năm mới leo lên đến vị trí này, vậy mà tên Băng sát thủ kia chỉ mất không tới một năm đã nhảy một mạch lên vị trí thứ nhất, Kiệt Ban Xà bắt đầu nản lòng thoái chí. Hơn nữa hắn cũng đã lớn tuổi, đã bắt đầu nghĩ tới việc giải nghệ. Lúc này mấy lão hồ ly Trương gia tìm đến hắn, Kiệt Ban Xà vốn đã bắt đầu nản chí lập tức quyết định nhận lời bọn họ, từ đó về sau rời khỏi giới sát thủ mà bán mạng cho Trương gia.

Kiệt Ban Xà chậm rãi đưa bàn tay đang đặt ở hông lên phía trước. Hắn biết rõ DK ung dung thoải mái như thế chắc hẳn là có chuẩn bị trước, bản thân mình cũng không cần thiết phải mạo hiểm. Đứng thẳng người lên, Kiệt Ban Xà cười khổ nói: “Ta giải nghệ rồi, cứ gọi ta là Trá Mao.”

“Trá Mao?” DK cười cười: “Không còn là Kiệt Ban Xà uy phong nữa sao?”

“Đối với loại người như chúng ta mà nói, tên cũng chỉ là một cái danh xưng mà thôi. Không đúng sao?”

DK nhún vai tỏ vẻ từ chối nêu ý kiến.

Trá Mao cần thận nhìn DK, hỏi: “Tại sao ngươi lại ở đây?”

DK chậm rãi đi tới lan can sân thượng, nhìn đám người hỗn loạn nhốn nháo vì việc Dương Chí Cao bị bắn chết, nói: “Ta chỉ tới để xem thử kẻ nào giở trò mà thôi.”

Trá Mao khẽ lùi về phía sau một bước ngắn, cố gắng duy trì khoảng cách với DK, hỏi: “Có chuyện gì sao?”

“Không cần khẩn trương như vậy!” DK quay sang nhìn hắn, nói tiếp: “Ta không có hứng thú quản chuyện của các ngươi, ngược lại ta còn hi vọng các ngươi làm loạn, càng loạn càng tốt.”

“Mục đích của ngươi là gì?”

DK cười cười, mặc dù là cơ thịt trên mặt rõ ràng đang cười nhưng trong mắt vẫn lạnh lẽo như cũ, nói: “Chuyện của ta ngươi không cần phải biết làm gì.” Hắn lại hỏi tiếp: “Ngươi còn phải giết mấy người nữa? Có cần ta giúp một tay không?”

“Hả?” Trá Mao trợn trừng mắt, vẻ mặt cực kỳ khó tin. Kẻ địch chủ động yêu cầu giúp đỡ? Chẳng lẽ mặt trời mọc phía Tây sao?

Trá Mao lắc đầu, đáp: “Không cần thiết, ta tự giải quyết được rồi.”

“Được rồi, ngươi đã không tin ta thì thôi. Ta sẽ tiếp tục đứng bên cạnh xem các ngươi làm trò vui.” DK vừa nói vừa quay đi, được vài bước bỗng nhiên đứng lại, quay đầu lại chỉ vào túi đựng súng ngắm bên cạnh chân Trá Mao, nói tiếp: “Nếu như ta là ngươi, ta sẽ đem giấu nó đi ngay bây giờ, bởi vì cảnh sát Long quốc đã tới rồi.”

Sau khi ném lại một câu “Chúc ngươi may mắn.”, DK cũng không thèm nhìn lại, cứ thế rời khỏi đó, chỉ còn lại Trá Mao còn đứng ngơ ngác.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch