- Cuồng Triều, Hoàng Hậu giao cho ta, ngươi giám thị tốt bệnh viện, xem Hầu Tử được an bài ở phòng bệnh nào.
- Được rồi.
Cuồng Triều lên tiếng rồi không nói gì nữa. Dù sao đây cũng là quyết định của Mười Một, dám chắc hắn có biện pháp cứu Hàn Nguyệt Dung. Nếu Mười Một lừa hắn, căn bản không để ý tới sự sống chết của Hàn Nguyệt Dung vậy Mười Một cũng không đáng giá cho bọn họ theo, Thập Tự Hắc Ám không cần thiết phải tồn tại nữa.
Dọc đường đi, bầu không khí rất áp lực, Vịt Bầu và Mười Một đều không nói qua câu gì, ngoài trừ lúc rời đi khu bắc gặp một trạm kiểm tra, Mười Một lợi dụng giấy tờ công tác nhè nhàng rời đi. Vịt Bầu mặc dù rất kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi một câu.
Vịt Bâu lái xe với tốc độ rất nhanh, hơn nữa không cần để ý tới thiết bị giám sát tốc độ xe, bởi vì khi hắn lái xe gần tới thiết bị giám sát thì bên kia Nhược Từ sẽ khống chế thiết bị nên sẽ không gi lại hành vi của Vịt Bầu, điều này làm cho Vịt Bầu rất hưng phấn hầu như lúc nào cùng phóng vù vù trên đường.
Lúc sắp tới khu biệt thự Phú Hào thì Mười Một đột nhiên nói:
- Rẽ bên trái.
- Bên trái?
Vịt Bầu nghi hoặc:
- Bên trái không có đường.
Mười Một lập lại nói:
- Rẽ bên trái.
- Uh.
Vịt Bầu nói một tiếng, hướng xe rẻ về bên trái, đi vào trong rừng, bởi vì đường rất lầy lội và nhiều đá sỏi nên xe rất sóc. Hàn Nguyệt Dung đang nằm dài phía sau cũng rất đau, không nhịn được rên khẻ vài tiếng.
Xe đi trong rừng được một đoạn đường, Mười Một nói:
- Dừng xe.
Vịt Bầu phanh xe, không nhịn được toát mồ hôi lạnh, lái xe trong rừng không có quen thuộc, phải tập trung cao độ, thỉnh thoảng lại xuất hiện cây to trước mặt, nếu không tỉnh táo rất dể đâm phải.
Mười Một xuống xe, mở cửa sau đưa Hàn Nguyệt Dung ra, nói:
- Đợi đây.
- Đại ca, không cần đệ cùng đi vào sao ?
- Không cần.
Mười Một nói xong trực tiếp đi sâu vào trong rừng, Tiểu Bạch cũng nhảy xuống chạy theo bên chân hắn.
Khi Mười Một đi xa rồi, bên tai Vịt Bầu vang lên tiếng Cuồng Triều:
- Vịt Bầu, đang ở đâu vậy ?
Vịt Bầu nhìn bôn phía nói:
- Đang ở trong rừng gần khu biệt thư Phú Hào.
- Rừng ? Các ngươi tới chổ đó làm gì ?
- Tôi không biết, Đại ca để cho ta đi vào đây, tôi đang đau đầu không biết quay ra ngoài thế nào đây.
Mười Một ôm Hàn Nguyệt Dung đang hôn mê, chạy thẳng một mạch đến chổ Tiến Sĩ Điên, vào phòng thí nghiệm gọi:
- Người điên, cứu người.
Tiến Sĩ Điên đang cận thận quan sát một ống thí nghiệm đặt trên đèn cồn đang cháy, bên trong có một ít dung dịch trong suốt.
Mười Một và Tiểu Bạch tiến tới nhưng Tiến Sĩ Điên không nghe thấy Mười Một gọi.
Mười Một phải kinh động đến Tiến Sĩ Điên, hắn đặt Hàn Nguyệt Dung xuống giường, đi tới Tiến Sĩ Điên, kéo áo Tiến Sĩ Điên về phía sau.
-A !
Tiến Sĩ Điên như thấy quỷ đột nhiên kêu lên một tiếng, tay quơ sang bên cạnh, mặc kệ bắt được cái gì trực tiếp ném về phía đầu Mười Một.
Mười Một túm tay Tiến Sĩ Điên, nói:
- Người điên, là ta.
Tiến Sĩ Điên tức giận gào lên:
- Ta đánh chính là ngươi.
Nói rồi nắm tay lại muốn đánh tới Mười Một, nhưng mà lực quyền đối với Mười Một hoàn toàn có thể bỏ qua.
Mười Một mạnh mẽ giữ Tiến Sĩ Điên bên giường, chỉ sang giường bên, Hàn Nguyệt Dung đang vô lực mặt tái nhợt rồi nói:
- Cứu người.
Hai mắt Tiến Sĩ Điên lôi lồi ra, râu mép trừng lên, rống lên:
- Không cứu!
Nói xong thở phì phò đầu hướng sang một bên, không thèm nhìn nữa.
Phía dưới Tiểu Bạch cắn quần Tiến Sĩ Điên lôi đi.
Tiến Sĩ Điên dùng sức đem nó đá văng ra, quát:
- Cút! Ra ngoài ngay
-Ngao...
Tiểu Bạch trên mặt đất lăn vài vòng rồi lại đứng lên, liếm cái lỗ mũi bộ dạng rất uỷ khuất, Tiến Sĩ Điên đá nó một cước căn bẳn không tạo thành thương tổn nào.
Mười Một đột nhiên nói:
- Kĩ thuật gen cổ xưa!
- Ah ?
Vốn đang nổi điên lên Tiến Sĩ Điên quay đầu nhìn về phía Mười Một, cau mày hỏi:
- Cái gì ?
Mười Một nói:
- Ta phát hiện một nền văn minh đã biến mất, kĩ thuật của bọn họ rất phát triển, ta không biết cụ thể năm nào, nhưng ít nhất cũng mấy ngàn năm rồi.
Miệng Tiến Sĩ Điên há thật to, trừng mắt lên nói:
- Mấy ngàn năm có kĩ thuật gen, ngươi không lừa ta chứ.
Mười Một bình thẳn nói:
- Ta không lừa ông, nếu ông muốn ta có thể lấy mẫu thử về.
Tiến Sĩ Điên vội tiến lên, nắm chắc hai vai Mười Một vẻ mặt hưng phấn nói:
- Ở đâu? Mẫu thử đâu? Đi lấy đi!
- Ông điên, di tích trôn bên trong sa mạc.
Mười Một chỉ vào Hàn Nguyệt Dung nói:
- Muốn có, trước hết cứu cô ấy đã.
Tiến Sĩ Điên đưa tay ra:
- Đưa trước, cứu sau.
- Cứu trước.
Tiến Sĩ Điên quay cái đầu:
- Đưa mới cứu.
- Đợi tôi mang về thì cô ấy chết rồi.
Tiến Sĩ Điên kéo mi mắt Hàn Nguyệt Dung nhìn một chút, lại ấn nhẹ lên vết thương lập tức máu lại chảy ra, nhưng Tiến Sĩ Điên không quan tâm, nói:
- Ta có thể đưa cô ta vào trạng thái giả chết rồi đợi ngươi quay lại đưa ta đồ vật đó, ta sẽ cứu cô ta tỉnh lại.
- Không được.
Mười Một cự tuyệt nói:
- Nơi đó rất nguy hiểm, ta phải có cô ấy hỗ trợ mới tiến vào được.
Tiến Sĩ Điên híp mắt nhìn Mười Một, hình như muốn xuyên thấu hắn. Nhưng mà trên mặt Mười Một không có biến hoá gì, cũng không biết trong lòng hắn nghĩ gì. Tiến Sĩ Điên đành hỏi:
- Không lừa tôi chứ?
Mười Một vẫn nói câu kia:
- Lừa ông, được ích lợi gì.
Tiến Sĩ Điên suy nghĩ một chút, nói:
- Được, nhưng cứu cô ta xong, ngươi phải lấy mẫu thử cho ta.
- Được
Tiến Sĩ Điên hừ nhẹ một tiếng, cầm kéo cắt quần áo của Hàn Nguyệt Dung và băng gạc ở đầu vai, nhíu mày nói:
- Bị thương rất nặng.
Mười Một hỏi:
- Có cứu được không.
Tiến Sĩ Điên trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói:
- Chết ta cũng còn cứu được.
Tiến Sĩ Điên kiểm tra một chút thương thế của Hàn Nguyệt Dung, nói:
- Có nhiều vết thương, nhưng may mà không trúng nơi yếu hại, chủ yếu nguyên nhân mất máu quá nhiều. Ah, phiền toái, ta phải tạo ra máu trước đã.
- Tạo máu.
Tiến Sĩ Điên tức giận nói:
- Nơi này không có máu cho cô ta, không tạo máu thì lấy gì mà dùng.
Mười Một nói:
- Ta đi bệnh viện lấy.
- Không cần.
Tiến Sĩ Điên lấy kim tiêm rút ra ít máu của Hàn Nguyệt Dung, nói:
- Ta nơi này có nhiều động vật, ta có thể từ động vật tạo ra máu phù hợp cho cô ta là được.
- Được rồi, cô ta giao cho ông, ta còn có việc.
Mười Một nói xong mang theo Tiểu Bạch rời đi.
Tiến Sĩ Điên vội kêu:
- Đừng quên ngươi đã đáp ứng ta.
- Rầm!
Cửa phòng thí nghiệm đã được đóng lại, Tiến Sĩ Điên bĩu môi, quay sang nghiên cứu máu của Hàn Nguyệt Dung.
- Sở Nguyên.
Mười Một vừa mới lên mặt đất, Cuồng Triều hỏi:
- Hắn là ai vậy.
Bởi vì thiết bị liên lạc của Mười Một đang ở trạng thái mở, cho nên hắn và Tiến Sĩ Điên nói chuyện Cuồng Triều đều nghe thấy.
- Một người điên.
Mười Một nói:
- Sau này giải thích với ngươi.
-Oh.
Cuồng Triều cũng không hỏi thêm, chỉ hỏi:
- Hắn thật sự có thể cứu Hoàng Hậu ?
- Hắn nói có thể cứu thì chắc chắn là cứu được .
Cuồng Triều nói thầm:
-Lại thêm một tên biến thái
Mười Một trở lại xe của Vịt Bầu thì Vịt Bầu đã quay đầu xe, Mười Một ngồi xuống nói: