WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con

Chương 44: Mua nhà

Chương 44: Mua nhà


Một trong hai người lên tiếng nói.

Trong khi người còn lại đang quan sát biểu hiện của Lâm Phong.

Nhưng mà, điều khiến cho ông ta kinh ngạc chính là, cậu thanh niên có vẻ bình thường này lại không hề tỏ ra ngạc nhiên đã vậy còn bình tĩnh nói: "Được, vậy bây giờ bên các ông chuyển gỗ đi, sau đó chuyển khoản vào thẻ ngân hàng của tôi, tới đâu để thanh toán đây?"

Sáu mươi triệu!

Vậy mà lại dám thoải mái như vậy, bộ không sợ bị bọn họ lừa à?

Tuy nhiên, suy nghĩ này đã bị xua tan trong giây phút tiếp theo.

Trong đầu mỗi người chợt hiện lên một ý nghĩ.

Hoặc cậu trai này có nhiều gỗ hơn số gỗ ở đây, hoặc số tiền này không đủ để khiến cậu ta chấn động, cậu ta còn có nhiều tiền hơn?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu đã khiến tất cả mọi người đều bị shock!

Từ Thần cắn môi đè nén nghi ngờ và kinh ngạc trong lòng xuống, cố gắng nở nụ cười nói với Lâm Phong: "Mời ngài đi theo tôi, hiện tại chúng ta lập tức đi ký hợp đồng, sau đó phải làm một số thủ tục, dù sao thì để chuyển khoản một lúc 60 triệu cũng không phải là chuyện dễ dàng gì."

Số tiền này thực sự quá lớn.

Nhìn thấy việc kinh doanh 60 triệu được hoàn thành quá mức dễ dàng, đám đông xung quanh cuối cùng cũng bắt đầu bàn tán về nó!

Tất cả bọn họ đều dùng ánh mắt kinh dị mà nhìn Lâm Phong!

"Người này đến cùng là ai? Gần đây cũng không có nghe nói con trai nhà giàu nào ra ngoài cả! 60 triệu! Ấy vậy mà có thể mặt không đỏ tim không đập, người này đến cùng có lai lịch gì?

"Lại còn mặc áo giá 15 tệ của Kuaiyu, đây tuyệt đối là cố ý! Người đàn ông trung niên vừa rồi cũng không biết mình đã đắc tội với đại lão nơi nào, quê !"

"Chậc chậc, một vụ giao dịch, còn chưa tới mười cây gỗ, trong tài khoản có ngay 60 triệu, thật là ngầu!"

Đương nhiên Lâm Phong lựa chọn phương thức phớt lờ, bỏ qua những lời bàn tán này.

Anh tin khuôn mặt của anh đủ xa lạ với những người nơi đây, hơn nữa chiếc xe này là xe thuê.

Lùi vạn bước mà nói, ngay cả khi bị phát hiện thì thế nào?

Bây giờ là xã hội pháp trị, không ai có thể cướp đồ của anh đúng chứ?

Miện tại anh cũng chuẩn bị chuyển đến nơi khác sống, nơi có an ninh đảm bảo.

Lúc này, đã có thể yên tâm mà an cư lập nghiệp, có thể thả lỏng phía hậu phương cũng như tìm kiếm sự an toàn cho bản thân.

Lâm Phong đi theo Từ Thần về phía văn phòng của Văn Ngạn Hiên.

Đầu tiên, Từ Thần gọi điện liên hệ cho những người đứng đầu các chi nhánh khác của Văn Ngoạn Hiên, nói rõ tình hình phía bên mình.

Bên kia dồn dập truyền đến những tiếng chúc mừng, sau đó đáp ứng chuyển tiền.

Vốn lưu động của mỗi chi nhánh Văn Ngoạn Hiên là khoảng 10 triệu.

Về cơ bản là rất ít khi có thể chi tiêu hết khoản tiền này.

Rốt cuộc, thứ đáng giá nhất hẳn là những thứ đồ từ trong đất chui ra.

Văn Ngoạn Hiên.

Tuy nhiên, chính sách hiện tại của quốc gia kiểm soát rất nghiêm ngặt, những thứ về cơ bản không nói ra được lai lịch đều được phán định là phải giao lên cho quốc gia.

Vì vậy, trong những năm gần đây, Văn Ngạn Hiên đặt nhiều tâm sức cho đồ gỗ.

Thời điểm này lại có nhiều Hoàng Hoa Lê Hải Nam như vậy, không thể không nói, điều này giống như dòng nước lớn cho thị trường đồ cổ đang cạnh tranh kịch liệt với những món hàng xa xỉ phẩm.

Điều này có thể trực tiếp thúc đẩy hiệu ứng thương hiệu!

Từ Thần mới chớm nghĩ tới chuyện một món đồ nội thất làm bằng gỗ Hoàng Hoa Lê Hải Nam nào đó sẽ làm kinh động thị trường Thượng Hải là do chính tay ông làm ra, đã khiến ông phấn khích không tả nổi.

Khoảng mười phút trôi qua.

Tiền tới tài khoản, hợp đồng và mọi thứ đã xong xuôi, lúc này tay cầm cây bút máy màu đen để ký tên có hơi run.

"Thưa ngài, mời ngài đọc kỹ lại, sau đó lấy thẻ căn cước ra để tôi tạo một bản sao, rồi ngài chỉ cần ký tên vào là được."

Lâm Phong lấy thẻ căn cước ra đưa cho Từ Thần, sau đó đại khái đọc lướt qua hợp đồng, nhanh chóng ký tên vào hợp đồng.

Thời khắc này, mang ý nghĩa 60 triệu đã tới tay!

Đây là khoản tiền kếch xù đầu tiên mà anh nhận được!

Nói không phấn khích sẽ là nói dối, nhưng Lâm Phong biết rõ đối với anh mà nói, đây chỉ là bước đầu tích lũy tài sản mà thôi!

Cất điện thoại vào túi, Lâm Phong hỏi cửa ra phía sau của Văn Ngạn Hiên.

Cửa sau này về căn bản là chuẩn bị cho những khách hàng bán đồ.

Có nhiều người không muốn tiết lộ sự giàu có của mình, và cũng có nhiều người không muốn người khác biết mình đã mua những thứ gì, cũng giống như mua vé số vậy.

Lâm Phong trực tiếp rời đi từ cửa sau.

Một đám người ngoài cửa vẫn đang chờ Lâm Phong xuất hiện, thậm chí có người còn định chụp ảnh Lâm Phong lại!

Không ngờ, Lâm Phong đã lái xe tải và biến mất trong màn đêm rộng lớn.

Thượng Hải lớn như vậy, người ra kẻ vào, muốn tìm một người chẳng khác nào mò kim đáy bể.

Sau khi gọi trả xe bán tải, lúc này Lâm Phong mới quay trở lại con hẻm.

Lúc này, thực khách đã thay đổi một vòng, chuyến đi này của Lâm Phong chậm hơn so với dự kiến, Thiến Thiến bắt đầu ngủ gà ngủ gật, còn Khương Y Thanh đang cẩn thận ôm cô bé vào lòng.

Lâm Phong bước nhanh tới, trong lòng có chút áy náy.

"Xin lỗi, tôi tới chậm, có chút chuyện làm tốn thời gian, chúng ta đi thôi."

Nói xong, anh nhanh chóng cúi người ôm Lâm Thiến Thiến trên người Khương Y Thanh lên.

"Cảm ơn vì đã trông Thiến Thiến hộ tôi." Lâm Phong nói.

Mặc dù động tác của anh rất cẩn thận, thế nhưng vẫn chẳng may chạm vào cơ thể của Khương Y Thanh.

Giây phút này, cả người Khương Y Thanh run lên, cô cảm nhận được một luồng điện xẹt qua thân thể, khuôn mặt xinh đẹp bỗng nhiên đỏ bừng!

"Không có gì."

Khương Y Thanh nhanh chóng đáp lại, mặt đỏ đến mức trông như sắp nhỏ máu, cô cuống quít đứng dậy lùi lại một bước, lúc này, cô chỉ biết là bản thân không dám đối mặt với tầm mắt của Lâm Phong!

Xảy ra chuyện gì vậy?

Bây giờ cô đang tỏ ra thẹn thùng sao?

Khương Y Thanh cắn môi, cúi đầu, thành thật đi theo Lâm Phong, quyết định không lên tiếng nữa.

Tuy Hoàng nãi nãi đã lớn tuổi thế nhưng tốt xấu gì cũng là người từng trải, lập tức thu hết những thứ này vào trong mắt, nhất thời trên gương mặt bà cười đến nỗi như sắp nở hoa!

Chậc chậc.

Còn chối nói không thích cơ!

Cặp này chắc chắn sẽ thành đôi đấy!

Lâm Thiến Thiến đang ngủ say trong vòng tay của Lâm Phong, cuối cùng Lâm Phong đặt cô bé vào ghế sau xe ô tô, sau đó mới lái xe chạy về phía bến Thượng Hải.

Ở nơi này gần đây đang xây dựng một tiểu khu, được gọi là Tiêu Kim Quật của Thượng Hải.

Giá của một căn phòng bình thường có mức giá khoảng chừng mười vạn, nhưng nếu là căn hộ áp mái lớn hơn 300 mét vuông, thì có giá 188. 888 tệ một mét vuông.

Giá cao ngất ngưởng, người hỏi mua cũng không ít, thế nhưng người thực sự mua chúng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Rốt cuộc, gần mười chín vạn cho 1 mét vuông, trong khi hầu hết mọi người đều làm nô lệ của công ty, nô lệ của tư bản.

Ai thực sự có thể mua được một ngôi nhà?

Nhưng Khương Y Thanh lại quen với chỗ này đến không thể quen hơn được nữa!

Cô tò mò muốn hỏi vì sao Lâm Phong lại tới đây, kết quả lại thấy Lâm Phong đậu xe bên ngoài văn phòng kinh doanh của khu dân cư cao cấp mới phát triển.

Cô bất ngờ.

Không biết phản ứng thế nào.

Bọn họ tới chỗ này làm gì?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.