Chương 45: Anh bạn có biết giá nhà ở đây là bao nhiêu không?
Tuy xe Wuling vừa mua mới cứng, nhưng đứng giữa một rừng xe Mercedes-Benz, thậm chí cả Maserati thì thật sự tạo cho người ta cảm giác tồi tàn cùng một cảm giác kỳ dị khó thể lý giải.
Tuy nhiên, Lâm Phong lại không cảm nhận được gì, anh xoay người nói chuyện cùng Hoàng nãi nãi: " Hoàng nãi nãi, bà ở đây trông Thiến Thiến hộ cháu một lúc, để cháu vào xem nhà cửa một lát nhé?"
Hoàng nãi nãi vội nói: "Không vấn đề, cháu đi đi, bà cũng không đi được, vừa vặn ở lại nghỉ ngơi chút."
Lâm Phong hạ cửa kính xe xuống, sau đó mở cửa xuống xe, thấy Khương Y Thanh xuống xe đi cùng, anh cũng không hỏi.
Dù sao hiện tại anh cũng đang rất vội, cô ấy có đi theo hay không cũng không quan trọng.
Bộ phận kinh doanh vẫn chưa tan làm.
Đèn đuốc sáng choang.
Toàn bộ phòng kinh doanh để lộ ra bầu không khí sang trọng, trang trí thời thượng hiện đại, Lâm Phong và Khương Y Thanh bước vào, ánh sáng dưới sàn nhà sáng đến độ có thể soi ra được bóng người.
Nếu phải nói có cái gì không phù hợp ở chỗ này.
Vậy thì chắc chắn cái đó là Lâm Phong.
Khoảnh khắc Lâm Phong vừa đặt chân bước vào phòng kinh doanh, anh đã trở thành tâm điểm của mọi người.
Biết nói thế nào nhỉ?
Thực sự là quá bắt mắt.
Một bộ quần áo đơn giản, cùng một đôi giày thể thao có giá mấy chục tệ.
Bên khu vực VIP.
Bên trong khu vực VIP, vài người đàn ông trung niên đang thưởng thức ly vang đỏ, mỗi người ôm một mỹ nữ trong lòng, hút xì gà, ánh mắt bất giác rơi trên người Lâm Phong.
"Tên kia là ai? Có biết đây là bến Thượng Hải không vậy? Đừng nói đến đây để mua nhà đấy nhé? Ha ha! Nếu là thật thì cũng quá chọc cười rồi!"
Người đàn ông hút xì gà, chậm rãi nói.
Mỹ nữ bên người bày ra nét phong tình vạn chủng hướng về phía gã cười duyên, nói: "Đúng vậy, một căn nhà chỗ này cũng phải có giá đến ngàn vạn!" Hắn mua được sao?"
"Nghe nói hình như Từ Tổng của chúng ta đã trả hết một căn nhà rồi? Chậc chậc, có vẻ như doanh thu gần đây của công ty tốt thật đấy, thật đáng ghen tị!"
Một gã trung niên khác vui vẻ cười nói.
Từ Quốc Tiến phả khói, trên mặt hiện lên mấy phần đắc ý.
"Gần đây công việc kinh doanh của vườn trái cây khấm khá, cũng kiếm được chút đỉnh. Nên giờ mới dẫn cô ấy đi mua nhà, ước chừng tháng tới tôi kết hôn đấy, mấy anh em nhớ tới ăn cưới đấy!"
Từ Quốc Tiến cười nói.
Người đến tuổi trung niên, chỉ cần kiếm được tiền vẫn có thể cưới được vợ trẻ.
Này mới là cuộc sống của người chiến thắng chứ!
Ai mà chẳng biết chuyện gã đã đá bay người vợ tào khang của mình.
Chỉ là thời đại này, ai có tiền người ấy có tiếng nói, bởi vậy nên chẳng ai xé mặt gã cả.
Chủ đề diễn ra trong bầu không khí vi diệu mà ngượng ngùng.
Bên này, Lâm Phong bước vào bên trong văn phòng kinh doanh.
Nhân viên lễ tân là một cô gái rất xinh đẹp, mặc dù rất tò mò không biết người như Lâm Phong làm sao lại đến đây mua nhà, nhưng với tố chất nghề nghiệp trong mình cô tự nhủ không thể để xảy ra bất kỳ sai sót nào.
"Chào ngài ạ, nơi này là Lâm Giang no. 1 courtyard. Tôi có thể giúp gì thưa ngài?"
Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân dùng tay ra hiệu, một lát sau, một cô gái khác lon ton chạy tới.
Tình cờ là cô gái đã nép vào trong vòng tay của Từ Quốc Tiến lúc trước!
Cô nàng tên Trần Kiều Kiều, làm việc tại bộ phận bán hàng bên trong Lâm Giang no. 1 courtyard, lúc trước ở trong quán bar bằng một cách đặc biệt nào đó đã tiếp cận được Từ Quốc Tiến. Mặc dù người này lớn hơn cô nàng một giáp nhưng những cô gái chỉ cần dựa vào hình thể, khuôn mặt để câu lấy đại gia, hoặc là kiếm chác chút đỉnh như cô ta chỉ cần thế cũng đã oke lắm rồi!
Tốt nhất là cả đời không phải lo ăn lo mặc!
Trần Kiều Kiều tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn.
"Mua nhà? Muốn mua loại căn hộ nào? Trước khi đến đây đã tham khảo trước chưa? Có biết giá cả ở Lâm Giang no. 1 courtyard không?"
Nói thật, cô nàng ghét nhất chính là loại người này, khả năng trong túi chỉ có một chút tiền, cùng lắm mấy chục vạn.
Kết quả là chưa từng ra ngoài tiếp xúc với xã hội, nghĩ rằng chỉ cần cố gắng trả góp là có thể mua được căn hộ ở đây.
Chỉ sợ người trước mặt không biết, ngay cả khi nghiến răng nghiến lợi trả được tiền cọc một căn hộ tại Lâm Giang no. 1 courtyard này thì tiền trả hàng tháng và phí quản lý tài sản hàng năm ở đây cũng cao ngất ngưởng!
Cuối cùng, nhiều người còn khóc nói phòng kinh doanh lừa người, nhưng chẳng phải những chuyện này đã được thương lượng rõ ràng trước khi ký hợp đồng mua nhà rồi đó à, trách ai được?
Trần Kiều Kiều khoanh tay trước ngực, nhíu mày, cực kỳ khó chịu.
Nếu lúc trước bản thân cô nàng chỉ là một nữ nhân viên làm công bình thường thì không nói, nhưng bây giờ cô nàng sắp kết hôn với Từ Quốc Tiến, tuy không tính là đại gia kếch sù, thế nhưng cũng đứng tên một công ty trái cây, hai năm nay còn kinh doanh khá tốt, kiếm được kha khá tiền lời!
Không phải vậy thì làm sao có thẻ mua đứt một căn ở Lâm Giang no. 1 courtyard được?
Một căn hộ 180 mét vuông, 18 triệu tệ!
Bao nhiêu người phấn đấu cả đời mà có thể vươn tới được độ cao này?
Coi như là không làm nhân viên phòng kinh doanh này cô nàng cũng không có chút cố ký gì!
"Đây là thái độ của nhân viên Lâm Giang no. 1 courtyard các người à?"
Không ngờ, Lâm Phong còn chưa lên tiếng, Khương Y Thanh đã lạnh lùng đứng đấy.
Ánh mắt Khương Y Thanh tràn ngập lạnh lẽo, tất cả sự thẹn thùng lúc trước giờ phút này hoàn toàn biến mất.
Đó là một loại cảm giác ưu việt mà Lâm Phong chưa từng thấy qua.
Bất luận là ngoại hình hay khí chất, Khương Y Thanh đều đè bẹp Trần Kiều Kiều!
Phụ nữ sợ nhất là bị so sánh.
Thấy Khương Y Thanh hoàn toàn nghiền ép bản thân, nhất thời sắc mặt của Trần Kiều Kiều trở nên khó coi!
"Cô là ai? Đến lượt cô nói chuyện à? Chẳng lẽ tôi nói sai?"
Trần Kiều Kiều chế nhạo: "Căn hộ rẻ nhất tại Lâm Giang no. 1 courtyard cũng phải ngàn vạn đổ lên, tôi thấy có khi là do hai người tâm huyết dâng trào cho nên mới hứng thú nhất thời tới đây hỏi, có biết như vậy sẽ làm trì hoãn thời gian của người khác không?"
Khương Y Thanh khẽ cong môi, môi đỏ kiều diễn, ánh mắt sắc lạnh càng khiến cô toát lên vẻ ngự tỷ xinh đẹp.
Kết hợp với chiếc váy đen tôn lên vóc dáng của cô ấy một cách hoàn hảo, quả là tuyệt vời!
Ngay khi bầu không khí giữa hai người lên tới đỉnh điểm, Từ Quốc Tiến đang ở trong phòng VIP kia nghe thấy được động tĩnh, bóp tắt xì gà, đi về phía Lâm Phong và những người khác.
"Sao thế? Cãi nhau òm tỏi làm phiền người khác nghỉ ngơi!"
Từ Quốc Tiến mặc áo khoác Gucci, đi giày Lacoste, dưới nách kẹp một chiếc túi văn kiện, đi về phía Trần Kiều Kiều.
Hầu như ngày nào gã ta cũng đến nơi này để gặp mặt Trần Kiều Kiều, chờ cô nàng tan tầm rồi dắt díu nhau vào khách sạn hú hí hú hí, trải nghiệm một ngày hoàn mỹ.
Từ Quốc Tiến cũng coi như là một người từng trải, biết Trần Kiều Kiều là người kiêu ngạo lại thích bắt nạt người khác.
Nếu còn trẻ, Từ Quốc Tiến sẽ không bao giờ thích loại phụ nữ này, nhưng không nghĩ tới người đã trung niên, trong túi có tiền lại dính phải chiêu của cô nàng này!
Điều mấu chốt nhất chính là, Trần Kiều Kiều quá đẹp!
Còn biết làm nũng!
Nên gã cũng chỉ đành mắt nhắm mắt mở, để kệ cô nàng, thậm chí có lúc còn làm chỗ dựa.
Tất nhiên, tiền đề là do Trần Kiều Kiều cực kỳ có ánh mắt, trên căn bản sẽ không đắc tội với những người có tiền hơn mình.
Nếu như thật sự gặp phải đại lão nào, muốn xin tha còn không kịp.