WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con

Chương 46: Tôi cho cậu mượn

Chương 46: Tôi cho cậu mượn


Nhưng hôm nay, khi gã tuyên bố muốn kết hôn với Trần Kiều Kiều là Từ Quốc Tiến đã tự đẩy mình bước lên trên lưỡi dao rồi!

Nếu Từ Quốc Tiến không ra mặt hỗ trợ, thì chẳng phải tự vả vào mặt mình trước các anh em à?

Từ Quốc Tiến đi tới trước mặt Lâm Phong, vừa định mở miệng nói chuyện, ánh mắt không tự chủ được bị Khương Y Thanh ở bên cạnh hấp dẫn.

Một vẻ đẹp không gì sánh được.

Thật sự là một khổng tước chân chính, sinh ra đã cao quý chứ không giống với gã, nửa đường làm giàu, đi tới đâu cũng chỉ được gọi là thổ hào.

Bây giờ cường hào không phải là ca ngợi mà trái lại còn là một danh hiệu thoáng mang nghĩa xúc phạm.

Như kiểu nhà tiền không não làm sao có thể sánh bằng những quý tộc cao quý có hàm dưỡng được.

Mà Khương Y Thanh trước mặt, mặc dù ăn mặc phổ thông bình thường, thế nhưng trong nháy mắt Từ Quốc Tiến vẫn có thể nhìn ra được sự cao quý, tao nhã từ trong xương tủy không thể che giấu được của cô.

Đó là xã hội thượng lưu mà gã luôn muốn chen chân vào!

Anh mắt Từ Quốc Tiến mang theo si mê và nồng nhiệt, lời nói đến miệng rồi nhưng cuối cùng vẫn nuốt vào trong bụng.

"Anh bạn tên là gì?"

Ánh mắt nhìn Lâm Phong của gã phảng phất mang theo bố thí, như thể việc hỏi tên anh là món quà lớn nhất đối với anh vậy.

Lâm Phong nheo mắt nhìn Từ Quốc Tiến, thân là đàn ông, anh có thể đoán ra được sự chú ý của gã đã hoàn toàn rơi hết lên người Khương Y Thanh.

Anh bình tĩnh tiến một bước về phía Khương Y Thanh, ngăn chặn ánh mắt không đáng có, lạnh lùng nhìn về phía Từ Quốc Tiến rồi nói: "Ông là nhân viên chỗ này à? Việc tôi muốn mua nhà có liên quan gì đến ông không?"

Từ Quốc Tiến nghe xong thì bật cười!

Hắc!

Thằng ranh này!

Thật sự không có mắt!

"Vậy anh bạn có biết giá cả ở đây không? Giá căn hộ bình thường ở Lâm Giang no. 1 courtyard khoảng chừng ngàn vạn, căn hộ lớn thì cũng đến mười chín ngàn vạn, chắc anh bạn chỉ cầm mấy chục vạn đến để trả trước, đúng chứ?"

Từ Quốc Tiến cưới nói, trong mắt hiện rõ vẻ khinh thường: "Nhưng anh bạn trẻ à, tiền đặt cọc ở đây tối thiểu là 30%, cũng chính là ba trăm vạn đấy, cậu có thể trả được không?"

Lâm Phong trầm mặc không lên tiếng.

Anh nghe có căn hộ lớn, có chút động tâm.

Tuy nhiên cảnh tượng này rơi vào trong mắt Khương Y Thanh lại có vẻ rất khó chịu.

Từ khi được Lâm Phong cứu, Lâm Phong và Lâm Thiến Thiến sống tiết kiệm đến mức nào, phải bớt ăn bớt mặc để dành dụm tiền cho Thiến Thiến đi học, tới mua xe cũng chỉ mua Wuling Hongguang để tiện cho việc làm ăn.

Đáng lẽ anh không nên tới bến Thượng Hải này mua nhà, có thế mới không tạo thành chuyện cười như lúc này.

Nhưng cho dù có như thế, thì bọn họ cũng không thể tùy ý chế nhạo anh được!

"Đủ rồi đó!"

Khương Y Thanh lạnh lùng nói, ánh mắt thẳng tắp đối diện với Từ Quốc Tiến, loại vẻ đẹp ngời ngời không chút kiêng dè, sợ hãi lại càng khiến đàn ông động lòng.

"Anh ấy có mua nổi hay không thì cũng là chuyện của anh ấy, không liên quan gì đến mấy người cả, lùi một bước mà nói, cứ cho là không đủ tiền mua đi thì anh ấy cũng không có quyền đến xem nhà sao? Chẳng lẽ đây chính là đạo đãi khách của Lâm Giang no. 1 courtyard các người? Vậy thì thật quá đáng!"

Giờ phút này, Từ Quốc Cẩn chỉ cảm thấy hai mắt không thể tách rời Giang Diệc Thành!

Cô gái này thực sự quá đẹp!

Trần Kiều Kiều cũng không phải kẻ ngốc, cảm thấy mất mặt, tức giận nói: "Đạo đãi khách của chúng tôi không phải là dành cho loại người như cô. Nếu cô có đủ tiền mua nhà, đương nhiên tôi sẽ nghiêm túc giới thiệu cho các cô. Nhưng mấy người đây rõ ràng chính là đến để gây phiền phức, đã vậy thì làm sao tôi có thể cho mấy người sắc mặt tốt được."

Trần Kiều Kiều nói, vội vàng ôm lấy cánh tay Từ Quốc Tiến như để tuyên bố chủ quyền, làm nũng nói: "Chồng không nghĩ vậy sao?"

Mí mắt Từ Quốc Tiến giật giật.

Người phụ nữ này thật là phiền phức.

"Như vậy đi, chắc tiền cọc của chú em còn thiếu chút ít, để anh cho chú mượn dùng tạm, coi như để anh em làm quen, thế nào?"

Từ Quốc Tiến cười nói, một bộ vô cùng hào phóng.

Bất cứ ai cũng có thể nhận thấy được tâm địa gian giảo của gã.

Cho Lâm Phong vay tiền, sau đó thêm Wechat, blabla gì đó.

Đều nói không yêu "con thầy, vợ bạn, gái cơ quan", nhưng mấu chốt là gã đã coi trọng cô gái này!

Hắc hắc!

Vay tiền cũng không đáng kể!

Mấy trăm vạn thì có đáng gì!

Thời khắc này, ngay cả trái tim của Khương Y Thanh cũng bị treo lên!

Nói là vay, nhưng thực tế có khác cho ở điểm nào?

Ánh mắt của gã đàn ông này kinh tởm đến mức tê dại cả da đầu, Lâm Phong chắc cũng hiểu được ý của gã.

Anh...

Sẽ đồng ý chứ?

Là bạn bè tự nhiên được cho không mấy trăm vạn.

Loại giao dịch này, chỉ cần tâm tư bình thường, sẽ không chút do dự đồng ý.

Tim Khương Y Thanh đập bình bịch, kỳ thực nếu như đổi lại là người khác, cô sẽ để họ đồng ý mà không chút do dự.

Nhưng người này là Lâm Phong!

Cô không biết xảy ra chuyện gì mà đặc biệt để ý tới lựa chọn của anh!

Dưới ánh mắt vừa lo lắng vừa sợ hãi của Khương Y Thanh, Lâm Phong chậm rãi lắc đầu.

"Tôi không cần."

Anh gằn từng chữ: "Tôi có thể mua được, xin hãy tránh đường."

Lâm Phong nói xong, nghiêng thân thể, nói với nhân viên lễ tân đối diện: "xoay người sang ngang, nói với nhân viên lễ tân đối diện: "Nhờ đổi nhân viên kinh doanh khác cho tôi, cô nhân viên này không được chuyên nghiệp cho lắm, tôi cần người chuyên nghiệp hơn, cám ơn."

Nhân viên lễ tân lập tức chạy đến.

Lông mày nhíu chặt.

Thật ra, lúc nãy cô đã phát hiện ở đây có tranh chấp, nhưng trời đã tối, ngoại trừ Trần Kiều Kiều chịu đang trong ca trực thì không có nhân viên nào khác cả,

Tiếp đó, Từ Quốc Tiến còn ở đây, người này cũng được coi là khách hàng của Lâm Giang no. 1 courtyard, đã vậy lại còn vừa mua đứt một căn hộ xong.

Dù sao cũng phải cho bọn họ thể diện.

Cho nên sự việc mới kéo dài đến hiện tại.

Bây giờ không còn cách nào khác, khách hàng trực tiếp gọi mặt điểm danh, cô chỉ có thể đích thân kết thúc.

"Xin lỗi ngài, nhân viên túc trực tối nay chỉ có mình cô ấy, nhưng nếu ngài không chê thì để tôi giới thiệu cho ngài, vậy có được không ạ?"

Nhân viên tiếp tân ngượng ngùng nói.

Lâm Phong gật đầu.

"Làm ơn nhanh lên, tôi đang vội."

Thấy Lâm Phong thật sự tìm được người giới thiệu nhà, tuy Trần Kiều Kiều thấy không vui thế nhưng lại càng ôm tâm thái chế giễu!

Gã này cũng kỳ quái thật!

Thời buổi này, lá gan của đám người không có tiền đều lớn như vậy à?

"Chồng à, để xem hắn ta có thể bỏ ra bao nhiêu tiền để mua nhà! Thật nực cười!"

Trần Kiều Kiều lấy hai cái ghế, ngồi xuống với Từ Quốc Tiến.

Khóe môi Từ Quốc Tiến vẫn mỉm cười, nhưng ánh mắt lại trắng trợn không kiêng dè gì mà dò xét Khương Y Thanh.

Cô gái này, quả nhiên Trần Kiều Kiều bên người không thể nào sánh bằng được!

Dù đi đứng hay nói năng đều toát lên vẻ đẹp kiêu hãnh.

Chậc.

Thật sự là cực phẩm nhân gian!

Đúng là tiện nghi cho thằng nhãi này!

Có điều đợi lát nữa thằng ranh này xấu mặt trước mọi người, chắc cô gái này sẽ thấy thất vọng vào nó.

Như vậy...

Khi đó chính là thời cơ tốt nhất của gã rồi!

"Đây là căn hộ phía Nam của chúng tôi, ngài coi, căn hộ này có diện tích nhỏ nhất, 108 mét vuông, khu hồ bơi cũng nhỏ, giá cả rất phải chăng, tổng giá trị của căn hộ là 11 triệu, trả trước là 330 vạn, ngài thấy thế nào ạ?"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.