Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phong Khí Quan Trường

Chương 422: Chặn đường

Chương 421: Chặn đường


Nhà máy hợp kim thép từ việc thu xếp, kế hoạch, thiết kế đến phê duyệt xây dựng, thiết chế Phú Sĩ đều phái nhân viên chủ đạo tiến trình, quản lí nghiêm ngặt, mọi phương diện, trình độ đều tốt hơn những xí nghiệp sắt thép khác trong nước, tài vụ mạch lạc rõ ràng, có thể truy tố điều tra, dù cho có một ít dùng cho các việc khác cũng hoàn toàn có thể khống chết được trong phạm vi cho phép.

Tập đoàn Hải Phong và Trường Xuân, trước đó cũng lần lượt ủy thác cho nhũng cơ quan tư vấn, đối với tình hình xây dựng nhà máy hợp kim thép và thị trường trong tương lai đều thông qua quá trình điều tra nhận xét.

Không gặp phải những khó khăn khác của Thị Cương, chỉ có 35% cổ phần mà nói, tuyệt đối đáng giá đầu tư những máy móc tốt nhất phục vụ cho sản xuất.

Đứng trước phòng làm việc của nhà máy hợp kim thép mới được khánh thành, Tôn Khải Nghĩa ngẩng đầu nhìn một lượt dây truyền sản xuất như một con rồng lớn.

Chủ thể thiết bị của dây truyền luyện gang của nhà máy thép đều đã được lắp đặt xong, lúc này đang tiến hành lắp đặt, điều chỉnh những công đoạn cuối cùng như phòng cháy, điện khí, khống chế và một số thiết bị khác. Đội ngũ công nhân có quy mô 600 người, tuyển nhân viên cũng xấp xỉ hoàn thành, và trải qua vài tháng thực tập, đã có thể đi đến các dây truyền sản xuất và các chức vụ trong phòng làm việc mà đi vào vị trí ---- và trải qua ba đến 5 tháng là có thể chính thức đi vào đầu thư sản xuất.

Nhìn theo một góc độ khác, cảm nhận được không khí xây dựng nhà máy hợp kim thép, buổi trưa Tôn Khải Nghĩa và một số người khác đã ăn cơm cùng với công nhân ở nhà ăn, không thể không nói, là một xí nghiệp sắt thép quốc tế, xây dựng chủ đạo của Phú Sĩ, đích thực có chỗ hơn người.

Bởi vì Thị Cương còn yếu kém trong quản lí và công nhân có tay nghề khiến cho nhà máy hợp kim thép không thể không đón hơn 40 kỹ sư từ Nhật đến tham gia vào việc xây dựng cùng với hậu kì đưa vào sản xuất. Phần lớn sử dụng sự quản lí của Nhật Bản, kĩ thuật và nhân viên phiên dịch, có thể thúc tiến nhà máy đi vào hoạt động sản xuất, thành phẩm cao. Đó có lẽ là những nhược điểm trước mắt của nhà máy hợp kim thép.

Tuy nhiên sau khi nhân viên nhà máy được đào tạo bồi dưỡng, tay nghề được nâng cao, và tiến hành tuyển những kĩ sư có tay nghề trong cả nước, có thể giảm đi sự ỷ lại vào công nhân Nhật.

Năm 95 đã đi qua, tuy là chính phủ vẫn chưa có những thống kê cuối cùng, nhưng trong năm 95 dù cho tổng sản lượng sắt thép tiêu hao chưa đến 1 tỷ tấn, cũng không hơn kém bao nhiêu, hơn nữa những xí nghiệp sắt thép trong nước trong năm 95 chỉ đáp ứng được 8 phần trong tổng sản lượng, ước gần hai ngàn vạn tấn sắt thép từ nước ngoài nhập khẩu vào.

Gần 2000 vạn tấn sắt thép thiếu hụt trên thị trường, khiến cho Mai Cương trong năm 95 20 vạn tấn sản lượng đã vượt qua hỏi 80 triệu, nộp thế cho nhà nước khoảng gần 60 triệu.

Trên thị trường thiếu hụt gần 2000 vạn tấn, cũng khiến cho tập đoàn gang thép của tỉnh Hoài Hải có tổng sản lượng năm 95 lên đến 150 vạn tấn, nộp thuế cho nhà nước hơn 400 triệu

Lúc này Tôn Khải Bình cũng không thể phủ nhận, tập đoàn Trường Xuân đầu tư vào thị trường gang thép trong nước vẫn là chậm mất một bước, điều này khiến tâm trạng của ông có một chút phức tạp.

Nhưng mà khiến tâm trạng ông càng phức tạp lại là phía đông nam nhà máy luyện kim lúc này đang hiện lên một dãy sương mù màu trắng.

Nơi đó là tập đoàn Mai Cương mới xây dựng xong một nhà máy với tổng sản lượng trên năm là 60 vạn tấn ở khu công nghiệp mới.

Hôm nay trời trong thanh gió mát, tuy là nhiệt độ hơi thấp, nhưng không cơn gió lạnh nào hết, nhà máy luyện thép số 2 của Mai Cương ở phía tây đào thải ra một cột khói giống sương mù, đâm thẳng lên trời.

Trước tình hình nay không những khiến tâm trạng Tôn Khải Nghĩa phức tạp mà còn khiến những người cùng đi kiểm tra khảo sát tiến độ của nhà máy hợp kim thép với ông như Tạ Hải Thành, Tạ Chỉ, Đàm Khải Bình, Cao Thiên Hà và một số người khác cũng có tâm trạng phức tạp.

Đào thải lên trời một vệt sương mù màu trắng, có thể nói nhà máy số hai của Mai Cương đang tiến hành thử nghiệm lò.

Tuy là Tôn Khải Nghĩa không nắm rõ nghiệp vụ ngành gang thép, nhưng ông cũng phụ trách việc đầu tư và sản xuất của tập đoàn Trường Xuân ở địa khu Á Thái, đối với ngành sản xuất công nghiệp nặng cũng hiểu biết phần nào, nhiều hơn người bình thường.

Buổi sáng trong lúc đi khảo sát tiến độ xây dựng nhà máy hợp kim thép, ông cũng lặng lẽ quan sát quy luật đào thải khói lên trời về thời gian và khoảng cách thời gian- --- mọi khí tượng đều chứng minh nhà máy số hai của Mai Cương đang tiến hành thử lò.

Tuy là ông đã sớm đoán ra Thẩm Hoài sẽ trở mặt trong quá trình xây dựng nhà máy mới ở Mai Cương. Tuy là đã có vài lần ông điều tra và báo cáo lên tổng bộ ở tập đoàn những khó khăn mạo hiểm không thể ngăn chặn được của các hạng mục ở nhà máy mới Mai Cương, nhưng tình hình trước mắt, tình hình nhà máy mới ở Mai Cương thử lò không hẳn là những điều bất lợi mà ông mong muốn.

Sơn Khi Tín Phu nhìn thất Tôn Khải Nghĩa thất thần ông cũng ngẩng đầu nhìn về hướng nhà máy số hai của Mai Cương.

Sơn Khi Tín Phu làm ở nhà máy thép sáu năm mới được điều đến tổng bộ thiết chế Phú Sĩ đảm nhiệm chức tổng giám đốc, cũng có một thời gian chủ trì qua những công trình xây dựng nhà máy thép ở nước ngoài. Những chi tiết kĩ thuật của lò điện luyện thép ông nắm rõ hơn cả Tôn Khải Nghĩa. Ngoài việc về thời gian và khoảng cách đào thải khói ra, ông còn có thể dựa vào những âm thanh trên không và một số chi tiết khác phán đoán được tình hình nhà máy mới của Mai Cương thử lò như thế nào.

Tuy nhiên, Sơn Khi Tín Phu không cảm thấy kinh ngạc khi nhà máy mới của Mai Cương thử lò thành công bằng Tôn Khải Nghĩa.

Tuy Sơn Khi Tín Phu không thích Thẩm Hoài, nhưng cũng không có thành kiến gì về năng lực của hắn

Lúc đầu khi những điều kiện thuận lợi đã không còn, Sơn Khi Tín Phu vẫn chủ trương xây dựng nhà máy hợp kim ở thị trấn Mai Cương, đã nhận thấy thị trấn Mai Cương dưới sự chỉ đạo của Thẩm Hoài tổng sản lượng sắt thép được quy hoạch cẩn thận và đang trên đà đi lên.

Bố cục cao minh như thế này khiến thời gian và chi phí xây dựng nhà máy hợp kim thép đều giảm bớt, tiết kiệm được một số tiền lớn có thể làm vốn xoay vòng phục vụ cho sản xuất.

Sơn Khi Tín Phu tin rằng sau này chi phí để nhà máy hợp kim thép hoạt động cũng thấp hơn mấy nhà máy gang thép khác trong nước.

Trong tình huống này, Sơn Khi Tín Phu cũng không nghi ngờ nhà máy Mai Cương dưới sự chỉ đạo của Thẩm Hoài là không thể đi vào sản xuất.

Đương nhiên, trong thời gian ngắn khoảng 7, 8 ngày nhà máy Mai Cương thử lò xong, tác nghiệp ổn định, sản lượng sản xuất cũng tăng cao. Chính điều này mới khiến cho Sơn Khi Tín Phú kinh ngạc.

Hơn một năm nay, Sơn Khi Tín Phu ở Đông Hoa cũng được hơn nửa năm cũng nắm rõ những mối quan hệ ở Mai Cương và trong thành phố. Ông thấy sắc mặt đám người Tôn Khải Nghĩa không vui vẻ gì, tự nhiên cũng không muốn nói thêm gì, đồng thời chuẩn bị đưa Tôn Khải Nghĩa, Đàm Khải Bình rời khỏi nhà máy hợp kim thép.

Đương nhiên, có thể từ tình hình khí thải có thể nhìn thấy nhiều vấn đề, ngoài Sơn Khi Tín Phu và những kĩ sư của nhà máy hợp kim thép ra, hôm nay tâm trạng Phan Văn Trí tổng giám đốc tập đoàn thép tỉnh Hoài Hải cũng không được tốt.

Cao Thiên Hà chú ý tâm trạng của mọi người, hình như đều bị khói đào thải của nhà máy mới Mai Cương hút hồn, khiến tâm trạng mọI người đều không tốt, nhưng điều ông lo chính là hội nghị thỏa thuận tổ chức tái cơ cấu sắp đến sẽ bị ảnh hưởng.

Lưu Vĩ Lập chỉ đạo xe đưa đón từ bãi đỗ xe đến trước cửa văn phòng, sắp xếp cho Phan Văn Trí, Tôn Khải Nghĩa, Tạ Hải Thành và một số người khác đi cùng với Đàm Khải Bình, Cao Thiên Hà lên xe. Do hai xe cảnh sát dẫn đường trở về tư xá Nam Viên.

Từ quốc lộ Mai Hạc quẹo lên đại lộ Chử Khê, Lưu Vĩ Lập bỗng nhiên chú ý đến bên đường xuất hiện thêm bảng biểu ngữ --- là một phó trưởng ban thư kí thành ủy, chánh văn phòng thành ủy, Lưu Vĩ Lập rất chú ý đến những chi tiết sắp xếp hoạt động, anh cũng không nhớ rõ lắm lúc đến đã có bảng biểu ngữ này chưa.

Chú ý đến phía trước xe giảm tốc độ. Lưu Vĩ Lập ngồi kế bên tài xế cũng ngẩng đầu ngước nhìn bảng biểu ngữ được dựng bên đường, híp mắt đọc “Nhiệt liệt chúc mừng nhà máy số hai Mai Cương thử lò 180 tiếng thành công, sản lượng đạt được 5000 tấn”

Lưu Vĩ Lập giật thót tim, anh không biết bảng biểu ngữ này có phải do Mai Cương cố ý phái người đặt ở đầu đường này không, khiến mọi người phải quay đầu lại nhìn, anh cũng biết Đàm Khải Bình nhìn thấy bảng biểu ngữ này sẽ không vui.

Trong lúc Lưu Vĩ Lập kinh ngạc nghi ngờ, chiếc xe phía trước lại dừng ở ven đường, đợi chiếc xe phía trước không cản tầm nhìn nữa Lưu Vĩ Lập mới nhìn thấy ven đường đã có một chiếc SanTa dừng từ trước đó, Thẩm Hoài đứng ven vệ đường, dựa vào cửa xe hút thuốc.

Lưu Vĩ Lập run run, nhìn thấy Tôn Khải Nghĩa, Đàm Khải Bình xuống xe, anh cũng mặt dày bước xuống xe đi lại về phía họ, anh cũng không biết âm mưu thực sự của Thẩm Hoài là gì, tự nhiên lại chọn thời điểm này dựng lên bảng biểu ngữ.

Nhìn mặt của Đàm Khải Bình, Tôn Khải Nghĩa, Tạ Hải Thành tái đi, Thẩm Hoài cười thầm trong lòng và bước nhanh đến Tôn Khải Nghĩa nói:

- Cậu à, cậu đến Đông Hoa sao không nói với con một tiếng, sao lại không nói cho Á Lâm biết?

- Nếu không phải hôm nay con từ Giang Ninh về kịp là bỏ lỡ cơ hội này rồi. Cậu đến Đông Hoa con không tiếp đãi chu đáo, nếu như việc này được truyền ra ngoài, người ngoài sẽ trách con không có lễ phép mất.

Thẩm Hoài lại nói với Đàm Khải Bình:

- Bí thư Đàm, anh cũng thật là, tuy là tôi không ở Mai Khê nữa, nhưng hai cậu của tôi đến Đông Hoa, anh cũng nên cho tôi biết không nên giấu tôi như thế chứ?

Tim Tôn Khải Nghĩa đập liên hồi, hối hận đã xuống xe, trong lòng nghĩ xem như không nhìn thấy, để xe đi thẳng qua thì tốt biết mấy, như thế đã không cần thấy tiểu tử này đắc ý, vênh mặt lên rồi.

Tôn Khải Nghĩa cũng không hiểu dụ ý của Thẩm Hoài khi dừng xe bên vệ dường, Đàm Khải Bình chỉ có thể chiều theo ý khách, bị Thẩm Hoài sỉ nhục một trận cũng chỉ có thể cúi mặt xuống không nói gì, trong lòng luôn hối hận khi đã xuống xe.

Thẩm Hoài hướng về chiếc xe Audi màu đen phía sau và hỏi:

- Tổng giám đốc Phạm của Tỉnh Cương đang ngồi trên xe phải không?

Đàm Khải Bình tái mặt lại hỏi:

- Anh đứng đợi ở đây có phải muốn gặp Phan Văn Trí không?

Thẩm Hoài nói:

- Ồ, nếu như các anh không dừng xe lại, tôi đã đi theo các anh đến tư xá Nam Viên rồi.

- Tôi mới biết thành phố đang cùng với Tỉnh Cương, tập đoàn Hải Phong, Trường Xuân đề ra phương án tổ chức lại Thị Cương. Tuy tôi đã rời khỏi Mai Cương rồi, nhưng tôi vẫn quan tấm đến sự phát triển của Mai Cương. Thị Cương có ý bán đi 35% cổ phần nhà máy hợp kim thép với giá 150 triệu. Tôi nghĩ với điều kiện tương đương, Mai Cương có quyền ưu tiên trong vụ mua bán này, các anh đã dừng xe lại rồi, tôi sẽ nói với các anh một tiếng…

Giờ khắc này, Đàm Khải Bình tức giận xanh mặt lại, gân trán nổi lên, kìm không nổi muốn phát tác.

Lúc đầu do Thẩm Hoài khoanh tay đứng nhìn, quyết tâm không nhúng tay vào giải quyết những nguy cơ ở Thị Cương, hôm nay lại chặn đường gây khó dễ, cho dù tính tình có tốt đến đâu, cũng khó có thể nhịn được.

Nhìn thấy Đàm Khải Bình kìm không nổi muốn nổi xung lên, Thẩm Hoài càng không sợ, cũng biết giữa hắn và Đàm Khải Bình không tồn tại nền móng cho sự tin tưởng, thậm trí đến thỏa hiệp cũng không có khả năng.

Thẩm Hoài ra vẻ nói:

- Bí thư Đàm á, anh cũng không nên chửi tôi, tôi cũng một lòng một dạ nghĩ cho Thị Cương mà, bán 35% cổ phần của nhà máy thép với giá 150 triệu, giá này hơi thấp. Thành phố vì xây dựng nhà máy hợp kim thép đã đầu tư rất nhiều, cuối cùng chỉ thu được từng này, quá là thiệt thòi.

- Bên Mai Cương sau khi biết phương án Thị Cương muốn tổ chức lại hệ thống, trải qua cuộc họp gấp cho rằng phần cổ phần này có thể bán với giá 180 triệu. Đương nhiên tập đoàn Hải Phong và Trường Xuân ra giá cao hơn thế này, Mai Cương liền từ bỏ cạnh tranh giá, nhưng trong lúc này, Mai Cương là một cổ đông nhỏ, có lòng tin tưởng với tập đoàn Hải Phong và Trường Xuân, đồng thời cũng muốn tập đoàn Hải Phong và Trường Xuân thu mua 15% cổ phần của Mai Cương ở nhà máy hợp kim thép.

- Bí thư Đàm, không lẽ anh luôn nghĩ tôi là người quấy rối sao?

Nghe Thẩm Hoài nói như vậy, cho dù biết hắn đến đây quấy rối, Đàm Khải Bình cũng không thể nổi xung lên.

Mai Cương đã tăng giá 35% cổ phần của nhà máy hợp kim thép lên 30 triệu.

Đây không phải là một số tiền nhỏ nên Đảm Khải Bình không thể tùy ý cự tuyệt, nếu như y cự tuyệt và kiên trì chuyển nhượng cho tập đoàn Hải Phong và Trường Xuân với giá cũ thì tiếp theo y sẽ phải đối mặt với tội cố ý làm tiêu hụt tài sản nhà nước.

Chỉ l, ý tiểu tử này là thế nào? Là uy hiếp, là biểu thị tuy hắn không đảm nhiệm chức vụ ở Mai Cương nữa, nhưng cũng có thể quyết định mọi việc hay sao?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch