Hơi nước mờ mịt, trong hơi nước nước phiêu tán có mùi thơm nhẹ nhàng từ trên người nàng mang tới trước mặt hắn.
Mặc Vô Cực vô thanh vô thức híp mắt lại cảm thụ, hắn nhìn vô số mỹ nhân phong tư khác nhau, nhưng đây là lần đầu tiên phát hiện có một loại mỹ nhân động lòng người như vậy!
Một luồng khí nóng từ bụng dưới dâng lên, cháy sạch đáng sợ, hô hấp bình tĩnh chợt loạn, trong cổ họng trào ra mùi tanh nồng.
Máu tươi nhè nhẹ chảy ra từ khóe miệng.....
Một năm khổ luyện cư nhiên dễ dàng bị phá, nữ nhân đáng chết này!
Tròng mắt đen đột nhiên tối sầm lại, khí tức trên người Mặc Vô Cực đột nhiên tăng vọt, vốn vì tu luyện mà ẩn núp áp chế linh lực, giờ phút này toàn bộ thả ra ngoài.
Mặt nước bình tĩnh tự dưng nổi bọt sóng .
Vi Ngưng đột nhiên mở mắt.
Không thể nào, cảm giác nhạy cảm sắc bén lần đầu tiên bị lỗi.
Không ai có thể núp ở chung quanh mười thước mà không bị nàng phát giác.
Nàng tự cho rằng khả năng cảm nhận của mình nhạy bén, làm sao có thể bị lỗi?
Trong đầu lóe suy nghĩ nhanh, mà động tác của nàng lại nhanh hơn, bàn tay vỗ bờ ao một cái, thân thể như chim cắt nhảy về phía sau, lấy thân pháp quỷ dị xoay người.
Mà Mặc Vô Cực thân ảnh lao nhanh hơn, như mãnh thú xổng chuồng, lưỡi dao sắc bén ra khỏi vỏ! trong nháy mắt đã đến sau lưng Vi Ngưng, tay duỗi một cái bắt lại cánh tay của nàng.
"Muốn chạy trốn? " giọng nói trầm thấp quỷ dị thốt ra từ đôi môi mỏng của hắn, không hề che giấu vẻ châm chọc.
Áp lực cường đại bao phủ ở phía sau, thực lực của người này tuyệt đối sâu không lường được, nàng thật xui xẻo gặp phải hắn, không ngờ tới nửa đêm canh ba còn có người rảnh rỗi hơn cả nàng thích đi tắm.
Nghĩ đến linh lực màu tím vừa rồi, Vi Ngưng căng thẳng trong lòng, dùng võ đạo nàng không thể bại với bất luận kẻ nào, nhưng so vơid năng lực của huyễn linh sư thì....
Linh khí từ phía sau long trời lở đất ào tới, ao nước nóng tản ra nhiệt khi như giao long bay lên trời, quanh quẩn một cái lao xuống, trong nháy mắt dây dưa tới thân thể Vi Ngưng.
Sức mạnh nằng nề dày đặc, nàng không kịp nghĩ cách thoát thân đã nhanh chóng bị cuốn vào nước.
Bọt nước văng lên cao, đột nhiên nước bao trùm, thân thể bị rồng nước kéo chìm xuống, nàng chỉ kịp hít nửa ngụm khí đã bị nước từ bốn phương tám hướng rót vào tai mắt miệng mũi.
Tại sao lại có người biến thái như vậy?
Vi Ngưng tay chân giãy giụa, ở trong nước mất đi ưu thế chiến đấu, thế nào địch nổi rồng nước này?
Trước mắt dần dần biến thành màu đen, một bàn tay chợt đưa tới, bắt lại bả vai của nàng, vớt nàng từ trong nước lên.
Nàng không kịp chờ đợi há mồm hít thở, chợt trên đỉnh đầu có bóng ma đè xuống, miệng của nàng đã bị người lấp kín.
Mặc Vô Cực trời sanh tính bá đạo, làm sao mà không chiếm được vật hắn muốn chứ?
Hơn nữa nữ nhân này phá tu luyện của hắn, không thể bỏ qua cho nàng?
Khí tức âm lãnh bao quanh nàng, từ trên người tản mát ra sát khí mãnh liệt khiến Vi Ngưng hồn phi phách tán.
Người đàn ông này thật là đáng sợ!
Nàng không thể nào cứ dễ dàng khuất phục như vậy, lần đầu tiên trong đời bị người khinh thường như vậy, trong lòng rất khó chịu.
Vi Ngưng hợp hai hàm răng lại, dùng sức cắn, lập tức mùi máu tanh trào ra.
Mực vô cực bị đau, đột nhiên rời khỏi nàng, trong đôi con ngươi tràn đầy ánh sáng!
"Đồ thần kinh trốn trại" Vi Ngưng tức giận mắng to.