WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 1258: Quyển Bình Cương(2)

Chương 1258: Quyển Bình Cương(2)




Dịch: lanhdiendiemla.

Vương Chi Cáo cũng rất buồn bực.

Trước tháng này hắn vẫn cảm thấy nhân sinh của mình rất thuận lợi. 18 tuổi trúng tú tài, 22 tuổi trúng cử nhân, năm tới trúng tiến sĩ, có thể nói thiếu niên đắc chí, khoa bảng đề danh liên tiếp. Sau khi bước vào quan trường, cũng dựa vào tài cán của mình bước đi rất thuận lợi, trước thụ chức tri huyện Cát Thủy Giang Tây, hết nhiệm kỳ dời đến chủ sự Hộ bộ, lại dời làm Binh bộ viên ngoại lang, đảm nhiệm kiểm sự Hà Nam, không lâu sau bởi vì có công bình định phản loạn nên chuyển đến Sơn Tây Bố chính ti tả tham chính, điều trở lại làm binh bị phó sử Đại Đồng, không lâu sau thăng Sơn Tây Bố chính sử.

Bởi vì biểu hiện xuất sắc, không lâu sau lại thăng làm hữu Thiêm đô ngự sử, tuần phủ Liêu Đông. Hết nhiệm kỳ triệu làm Binh bộ hữu thị lang. Năm Gia Tĩnh thứ 44 thăng làm hữu Đô ngự sử kiêm Binh bộ tả thị lang, tổng đốc quân vụ Sơn Tây Tuyên Đại, lấy cái tuổi ngoài 40 trở thành đại quan phong cương chính nhị phẩm. Không chỉ có một không hai trong số các đồng niên, thậm chí phóng nhãn mấy khoa trước sau, ngoại trừ Thẩm Chuyết Ngôn tiền vô cổ nhân, coi như là đứng đầu rồi.

Đương nhiên tất cả đều có nguyên nhân bên trong, hắn tuy là một nhân tài, nhưng Đại Minh nhân tài rất nhiều, tại sao chỉ có hắn nổi bật chứ? Tục ngữ nói rất hay, bảy phần dựa vào nỗ lực, ba phần quý nhân trợ. Hắn cũng có một vị quý nhân, chính là lão lãnh đạo ngày xưa của hắn -- năm Gia Tĩnh thứ 30, khi hắn đảm nhiệm Binh bộ chức phương ti viên ngoại lang, tả thị lang là Dương Bác rất thưởng thức hắn, trong những năm tháng cộng sự, hai người kết hạ tình hữu nghị thâm hậu. Mà Vương đại nhân có quý nhân chiếu cố liền như hổ thêm cánh, bay thẳng mây xanh cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng đến tháng trước, vận khí tốt của hắn hình như dùng hết rồi, Yêm Đáp hãn suất lĩnh 6 vạn đại quân áp sát biên cảnh, Vương Chi Cáo án lệ cũ nghiêm phòng tử thủ. Kết quả cũng không biết là Yêm Đáp giảo hoạt hơn, hay là bên người hắn có người tài ba, chỉ liếc mắt xem thấu phòng vệ chủ chốt của quan quân bảo vệ Tuyên Phủ, Đại Đồng, mà vùng Sơn Tây thì binh yếu nhược, đình chướng(lô cốt) thưa thớt, phòng bị yếu kém. Chúng lớn mật tránh đi Tuyên Đại, phân ba đạo công Sóc Châu, Lão Doanh Thiên Đầu quan. Kết quả phó tổng binh Lão Doanh là Điền Thế Uy anh dũng tự thủ, du kích Phương Chấn xuất chiến thất bại, bị nó đột phá, suất bộ Nam hạ.

Vương Chi Cáo nghe biến cả kinh đến mặt tái mét, lấy 6000 du binh thần tốc đến Nhạn Môn, 2 vạn kỵ của Đại Đồng, Duyên Tuy cũng tới, nhưng khiếp sợ Yêm Đáp binh nhiều, chỉ từ xa đứng xem không dám tiếp chiến. Kết quả bị nghi binh của nó bố trí qua mặt, gần 3 vạn người giẫm chân tại chỗ ở Nhạn Môn Quan, đợi sau khi nhìn thấu mới xuất binh, nhưng tin tức Thạch Châu bị chiếm đóng cũng đã truyền đến rồi...

Nghe nói thành Thạch Châu bị phá, Yêm Đáp đồ thành, 5 vạn bách tính chết oan chết uổng, Vương Chi Cáo biết, mình đã xong đời rồi -- dã chiến thất bại còn có thể che giấu, nhưng thành trì bị chiếm đóng, còn bị giết cả thành, ai cũng không che đậy được, là chuyện thiên hạ đều sớm biết rồi. Nếu không phải lão trưởng quan chưởng Binh bộ và Lại bộ, cho hắn cơ hội lập công chuộc tội. Cẩm Y Vệ khẳng định đã tới cửa từ lâu rồi.

Nghe nói triều đình muốn tổ chức phản kích, đuổi Thát Lỗ báo mối thù Thạch Châu, Vương Chi Cáo cùng tướng lĩnh dưới trướng cho rằng lần phản kích này là cơ hội để chuộc tội, nên đều thượng thư xin chiến. Ai ngờ đợi được chỉ là lời răn dạy ập vào mặt cùng với nghiêm lệnh không cho phép xuất chiến của Dương Bác.

Hắn liền chóng cả mặt, mãi đến khi nghe nói Lễ bộ thượng thư Thẩm Mặc, Hộ bộ thị lang Trương Cư Chính, dẫn theo các tướng lĩnh liên can mở Tiền chiến hội tại Thần cơ doanh. Lúc này hắn mới biết được thì ra trong triều cũng có chủ chiến, không chủ chiến, lão thủ trưởng của mình hiển nhiên là không chủ chiến, vậy còn có cái gì mà lăn tăn nữa?

Nhưng nếu không xuất chiến thì không lập được công, vậy thì tính sổ sau khi kết cuộc vẫn chịu không nổi. Bởi thế mấy người này mới buồn bực, cũng vô tâm thao luyện bộ đội, bèn tụ lại uống rượu buồn.

Đang lúc uống đến mê say thì nghe được một tiếng gào như rung trời, Vương tổng đốc thoáng cái tỉnh rượu, đứng lên nói:

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Một tham nghị vội vàng đi ra ngoài kiểm tra, chốc lát quay lại, sắc mặt vàng như nến nói:

- Đại soái không ổn rồi, Mã vương gia thọc gậy bánh xe.

- Mã vương gia? - Vương Chi Cáo nghiêm mặt nói: - Mã Phương? Hắn muốn làm gì?

- Không quan tâm làm gì, ngài nhanh đi cản hắn đi. - Tham nghị lo lắng nói: - Lúc này đã tan họp, đám thuộc hạ củ của hắn đều trở lại lôi kéo đội ngũ muốn cùng hắn đi đánh thát tử, đã sắp ra khỏi doanh rồi.

- Lại còn thế nữa? - Tất cả mọi người đều biến sắc nói: - Hắn tưởng mình là Mã vương gia, nhìn vương pháp quân kỷ là rác rưởi hả.

- Mau, tập kết đội thân binh của các ngươi phong tỏa quân doanh. - Vương Chi Cáo một mặt bảo thị vệ mặc giáp đeo kiếm cho mình, một mặt nghiêm mặt nói: - Người còn lại đi theo ta.

- Có cần báo cáo cho Binh bộ không? - Tham nghị nhỏ giọng hỏi.

- Báo cái gì mà báo? - Vương Chi Cáo nhíu mày nói: - Còn chê chưa đủ mất mặt sao?

- Việc xấu trong nhà tất nhiên không thể truyền ra ngoài. - Tham nghị kia nói giọng càng nhỏ: - Nhưng chỉ một võ tướng mà dám cả gan làm loạn như vậy, sợ là phía sau có chỗ dựa...

Động tác của Vương Chi Cáo rõ ràng hơi khựng lại, hiển nhiên đã nghe lọt tai lời này. Qua một lúc hắn mới mạnh mẽ gật đầu nói:

- Không sai, không lo nhiều thế làm gì, ngươi đi truyền tin đi.

Liền mang theo đám thủ hạ bước nhanh ra khỏi trướng trung quân.

Dương Bác cũng rất buồn bực.

Từ đầu năm đến giờ chưa có một chuyện hài lòng nào. Lão Dương Bác thừa nhận, đám Tấn thương muốn thông qua người Mông Cổ xâm lấn để gây áp lực cho triều đình nhằm đạt được mục đích khai biên hỗ thị...Giống như Vương Trực năm đó, mặc dù nắm giữ con đường chủ yếu buôn lậu nhưng vẫn phải mưu cầu mở hải cấm. Hai cái đạo lý như nhau cả thôi.

Mặc dù hắn cũng không tán thành chủ động xuất kích, nhưng lại không cùng xuất phát điểm như họ. Đúng vậy, Tấn thương đại biểu hắn không được, hắn cũng đại biểu không được Tấn thương, mặc dù hắn là người giám hộ của Tấn thương, nhưng đồng thời cũng là một quan viên triều đình. Nguyên tắc khi xử lý vấn đề là trước quốc gia sau hương thân... Chí ít cũng là hai bên kiêm cố, sẽ không đảo ngược làm tổn hại quốc gia.

Chỉ là rất nhiều khi thật có thể phân rõ được sao? Chỉ sợ chính hắn cũng không dám chắc chắc như vậy. Cho nên người khác càng phân không rõ... Lần này Thát Lỗ xâm lấn, hắn chủ trương áp dụng chiến lược "Cố thủ chậm rãi đợi địch lui", kinh nghiệm vài chục năm nay nói cho hắn, đây là lựa chọn hợp lý nhất. Lại nhìn lịch sử trước kia, mỗi lần cũng đều như vậy. Mặc dù mỗi lần đều kèm theo tranh luận, nhưng vĩnh viễn là tiếng ủng hộ áp đảo tiếng phản đối. Cho nên hắn vốn tưởng rằng lần này cũng không ngoại lệ.

Nhưng cái thứ kinh nghiệm này có đôi khi thực sự chỉ là đại biểu quá khứ, thậm chí khả năng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với hiện thực. Tỷ như nói lần này, đầu tiên là Cao Củng kịch liệt biểu thị muốn xuất chiến, sau đó Thẩm Mặc Trương Cư Chính lại xé da hổ làm đại kỳ, mượn danh nghĩa của Từ Giai để tạo nên cơn sóng triều dư luận không thể nghịch chuyển. Đáng trách nhất chính là Từ Giai cũng ngầm đồng ý tất cả điều này, kết quả suy nghĩ cả nửa ngày, mọi người cũng thành người tốt cả, mỗi mình thì thành kẻ bại hoại. Thậm chí có lời đồn rằng mình không cho phép xuất chiến là bởi vì Tấn thương và người Mông Cổ có hiệp nghị gì đó, đây gọi là càng bôi càng đen.

Kết quả ngày hôm nay lại xảy ra sự kiện viện quân phá phách cướp bóc, mặc dù đã bị Thẩm Mặc dẹp loạn nhưng người toàn kinh thành đều biết rồi. Mà ngòi nổ của sự kiện lần này là bởi vì quân nhu phát ra thiếu cân thiếu lượng, lấy hàng giả bỏ vào, lúc này mới chọc giận viện quân. Tiện đà dẫn phát ra cuộc thảo phạt đối với Tấn thương lòng dạ hiểm độc.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.