WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 1373: Thúc Thị Ly Tinh (4)

Chương 1373: Thúc Thị Ly Tinh (4)




Dịch: lanhdiendiemla.

Ba là Tấn thương tích cực quyên tiền xây dựng nơi ở cho sĩ tử dự thi, cũng như trường thi và nơi thực nghiệm cho họ. Nói không ngoa rằng, mỗi huyện Sơn Tây đều có trường thi, nơi thực nghiệm và nơi ở cho sĩ tử, chất lượng thuộc vào loại tốt nhất nước. Năm xưa Chư Đại Thụ từng làm đốc học Sơn Tây, trong thư gửi Thẩm Mặc từng bày tỏ muôn vàn cảm khái, mỗi huyện ở Sơn Tây đều có nơi thi cử tốt đến thế nào; hai hành lang trong thủy giám đường chỗ ngồi học vô số, có đến hơn tám trăm chỗ. Bên phải, bên trái đều là thư phòng, phía sau là phòng bếp, trước đại môn có lầu chuông, cộng lại có hơn mười phòng... Nơi thi cử thế này, thiên hạ có mấy huyện có thể sánh được, thậm chí trường thi của tỉnh cũng chưa chắc được thế này... Có thể thấy thành ý của Tấn thương thể hiện thế nào, bọn họ ở Nam Kinh, Bắc Kinh mà xây nên nơi ở cho các sĩ tử thi hương, thi hội. Ở nơi tấc đất tấc vàng như ở Bắc Kinh, Tấn thương cũng có đến hơn hai mươi hội quán, thậm chí còn có ở mỗi phủ... Như Thái Nguyên hội quán, Bồ Châu hội quán, Dương Châu hội quán. Những hội quán này phần lớn đều có quy mô lớn, trang bị đầy đủ, môi trường thuận lợi, khiến các sĩ tử cảm thấy như đang ở nhà mình, tâm lý sẽ thoải mái để thi.

Năm xưa Thẩm Mặc vào kinh dự thi cũng đã tới tham quan Bồ Châu hội quán, đến nay ấn tượng vẫn còn rất rõ. Ngày đó hội quán được dựng trên phủ trạch cũ của Lý Hiền, diện tích rất lớn, lang phòng yên tĩnh, bên trong có ba viện lớn và một khu vườn. Trong viện có Văn Tụ đường treo bảng tên của các sĩ tử tới thi, có nơi thờ Chu Hi và các danh thần, có Tư Kính đường, phòng ngâm thơ đọc sách, trong vườn có đình các, giả sơn, ao hồ, chiếm đến ba bốn mươi mẫu.

Nhưng hội quán này cũng chưa rộng bằng Sơn Tây hội quán, Dương Châu hội quán. Mục đích của những hội quán này là để cho sĩ tử trong tỉnh nhập kinh dự thi. Mặc dù bình thường cũng cho những khách thương đồng hương vào ở để kiếm thêm chút phí hoạt động. Nhưng khi đến năm thi hương, thì mấy tháng trước ngày thi, những khách thương này đều phải dọn đi hết, không để lại chút hàng hóa nào, tránh ảnh hưởng tới các sĩ tử đi thi.

Mặc dù biết Tấn thương đầu tư vào giáo dục, nhưng khi chính tai nghe Vương Dao nói, mọi người ở Đông Nam mới thật sự bị chấn động... Bọn họ không ngờ Tấn thương lại giúp đỡ thân sĩ quê hương không chỉ mạnh về lực, hơn nữa còn vô cùng chu đáo, hết lòng hết dạ. Có thể nói khoa cử Sơn Tây đã thay đổi diện mạo hoàn toàn, sản sinh ra đám người ưu tú Dương Bác, Cát Thủ Lễ, Vương Quốc Quang, Vương Sùng Cổ, Trương Tứ Duy. Số sĩ tử thi đậu cũng thuộc các tỉnh đứng đầu cả nước, được coi như thời kỳ cực thịnh, việc này không thể tách rời khỏi sự ủng hộ to lớn của Tấn thương.

Đương nhiên Tấn thương cũng khôn khéo, đương nhiên sẽ không làm ăn có lỗ, từ các nguồn thu trực tiếp và gián tiếp, hàng năm vẫn thu về trăm vạn lượng bạc, cũng coi như có được lợi nhuận lớn.

Thật ra Vương Dao cũng chưa nói hết chi tiết, như việc Tấn thương lo lót quan trên, thiết lập quan hệ, nhằm tăng khả năng thi hội cho sĩ tử. Sau khi sĩ tử thi đậu, Tấn thương sẽ vì sĩ tử mà đi mua nhân tình, mở rộng đường làm quan cho sĩ tử đó, nhưng những mánh khóe thế này đương nhiên hắn sẽ không được nói tới. Nhưng chỉ cần hắn nói qua ba điều cũng đủ cho mỗi người ở đây phải suy nghĩ.

- Có nỗ lực thì sẽ có hồi báo.

Một lát sau Thẩm Mặc giọng chậm rãi vang lên:

- Nếu chỉ giúp một người học, khả năng sẽ không được báo đáp, thậm chí còn có thể bị vong ân phụ nghĩa. Nhưng trợ giúp nhiều người thì sẽ tạo thành một loại truyền thống, một loại tập tục, khiến cho những kẻ có ý muốn vong ân phụ nghĩa phải xấu hổ vô cùng.

Ngoài kinh nghiệm của Sơn Tây, chúng ta còn có thể học tập thêm ở nơi khác.

Thấy mọi người đều gật đầu, Thẩm Mặc thừa dịp nói luôn:

- Ta đề nghị nếu các vị muốn làm thì hãy làm tốt ngay từ đầu, đặt ra một bộ điều lệ chặt chẽ, ví như ở thôn, huyện, phủ, tỉnh thiết lập bốn cấp giáo dục...

Dừng một chút nói:

- Trong đó trọng điểm phải ở thôn và tỉnh, cấp thôn chỉ chọn nhân tài, cấp tỉnh thì hết sức bồi dưỡng, tin chắc rằng với sự thịnh hành văn phong ở Đông Nam, chỉ cần cố gắng thì sẽ không hề kém so với Sơn Tây.

Nói rồi cười với Vương Dao:

- Để cho Bồ công chê cười.

- Đại nhân đừng nói vậy.

Vương Dao vội vàng lắc đầu cười:

- Ngài luôn luôn khiêm tốn như vậy, thật ra ai cũng biết Phủ học Tô Châu tàng long ngọa hổ, đã mười năm đèn sách, năm sau thi hương chắc chắn sẽ chiếm được vị trí độc tôn.

- Bồ công quá khen rồi.

Thẩm Mặc thản nhiên cười, nhưng cũng không phủ nhận, y nhìn chung quanh khoang thuyền nói:

- Các vị cũng không cần phải đồng ý ngay bây giờ, cứ về nghiên cứu cho kỹ, đợi đến kỳ thi mùa xuân sang năm, nhìn thành quả của Phủ học Tô Châu rồi hãy quyết định.

Nghe Thẩm Mặc tự tin đến vậy, mọi người cũng hứng thú hẳn lên, nhưng vẫn băn khoăn có nên quyết định hay không... Chuyện này lớn như vậy, dù sao cũng nên thương lượng một chút. Vì thế tất cả đều vâng vâng dạ dạ, nói chúng tôi đều mỏi mắt mong chờ.

Chợt có người hỏi:

- Tộc đệ của chúng tôi chắc chắn đều muốn tự mình học tập, vậy xin hỏi sự tồn tại của quốc giám còn có ý nghĩa gì?

- Đương nhiên là có ý nghĩa.

Thẩm Mặc trầm giọng hỏi:

- Lẽ nào tộc đệ của các vị đều có thể đỗ hết sao?

- Sao như vậy được.

Mọi người cười khổ nói:

- Đúng ra là trượt nhiều hơn đỗ.

- Vậy đó.

Thẩm Mặc cười nói:

- Ta nói rồi, chúng ta là người một nhà, ta sẽ không để cho gia tộc các vị bị giảm số tộc đệ thi đỗ... Nếu có thể thi đỗ tiến sĩ thì không cần phải nói, nhưng với những ai không thi được, ta cũng phải có lối đi cho bọn chúng chứ.

- Quốc giám?

Mọi người cùng hỏi.

- Nếu như tất cả thuận lợi, quốc giám sẽ không thu nhận lệ giám, sau khi cải tổ quốc giám, sẽ không có việc dùng tiền mua thân phận giám sinh nữa.

Thẩm Mặc thản nhiên nói:

- Quốc giám chỉ nhận cử giám, cống giám và ấm giám, cũng khôi phục lại tổ chế, lấy nghiên cứu và thực nghiệm để tôi luyện bọn họ, sau đó dựa theo kết quả mà tiến hành phân phối.

Nói rồi nhìn mọi người:

- Chế độ giáo dục sẽ là bốn năm, ba năm đầu giám sinh sẽ tự học là chính, đợi đến năm thứ tư sẽ có thêm những người đậu tiến sĩ vào quốc giám... Sau đó bất kể là tiến sĩ mới vào hay là giám sinh tự học, đều sẽ được đưa tới nha môn thực tập, một năm sau dựa theo đánh giá của mỗi nha môn, Lại bộ, quốc giám sẽ tổng hợp lại rồi phân ra thứ hạng, sau đó tiến hành phân phối tới các nơi, các vị thấy thế nào?

Nghe xong lời này, mọi con mắt lập tức sáng lên:

- Có thật giám sinh với tiến sĩ là như nhau?

Thầm nghĩ loại bỏ "Mãnh" hiệu làm gì, chỉ thấy lợi ích tăng chứ không giảm.

- Đúng vậy.

Thẩm Mặc chậm rãi gật đầu nói:

- Thế nhưng các vị cũng đừng vui mừng quá sớm,, đốc học mỗi tỉnh sẽ phụ trách tiến cử giám sinh, sau đó sẽ dựa vào biểu hiện và thành tích của giám sinh làm căn cứ; hai là trong ba năm giám sinh phải tọa giám tích phần, nếu sau ba năm mà không đạt thì phải tiếp tục tọa giám ba năm nữa, nếu sáu năm mà không đạt thì chỉ có thể trả về địa phương xử lý. Thứ ba, sau một năm thực tập ở nha môn, có được đạt hay không thì phải dựa vào biểu hiện của bọn chúng, nếu bọn chúng không đạt...

Dừng một chút lại nói:

- Thì vẫn phải tiếp tục tọa giám thêm ba năm nữa.

- Đại nhân suy nghĩ thật chu đáo.

Nhưng mọi người vẫn còn hơi lo lắng:

- Nhưng triều đình sẽ chấp nhận sao?

- Việc thành tại người mà.

Thẩm Mặc cười nói:

- Hơn nữa việc này cũng không vi phạm tổ chế, ta cũng có chút nắm chắc.

- Khiến cho đại nhân mệt nhọc rồi...

Gặp được lãnh đạo suy nghĩ thấu đáo như vậy, mọi người còn có gì để phàn nàn? Người ta mặc dù không cho phép khôi phục "Mãnh" hiệu, nhưng lại khôi phục chế độ tọa giám của giám sinh, bù đắp lại lợi ích cho giám sinh. Hơn nữa còn vì mọi người mà chỉ ra con đường sáng, chỉ cho mọi người phải làm những gì.

Bọn họ đều hiểu sự khổ tâm của Thẩm Mặc, bởi y có thể hoàn toàn không cần giải thích, cứ mạnh tay dùng vũ lực xử lý sự việc lần này là được, nhưng y lại không làm như vậy, tốn hết miệng lưỡi để giảng giải cho bọn họ, đây chẳng phải muốn tốt cho bọn họ sao? Tấm chân tình này, các quan viên khác làm sao mà có được...

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.