Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 653: Thiên Tâm(1)

Chương 653: Thiên Tâm(1)




Dịch: lanhdiendiemla.

Thảo luận xong vấn đề của Lý Thời Trân, Gia Tĩnh mới nhìn mấy bản tấu chương trên bàn:

- Ai tới đây hả?

- Buổi chiều Từ các lão và Nghiêm bộ đường có cùng tới đây.

Lý Phương nhỏ nhẹ nói:

- Nô tài nói là chủ tử đã nhập định rồi, nên bảo họ trở về.

- Ài, sao ngươi không biết giấu diếm gì vậy.

Gia Tĩnh cười tự giễu:

- Cấm cung này của trẫm nhìn như đề phòng sâm nghiêm, kì thực là bốn bề gió lùa.

Rồi chỉ tay cung nhân đứng sau cột trụ ở cửa:

- Ngươi xem đám như tò te đứng ở kia, chẳng hề động đậy gì, kỳ thật tâm nhãn đều tinh cả đấy, không biết thông đồng với lộ thần tiên nào, rồi sẽ truyền trò hề ngày hôm nay của trẫm ra ngoài, vì vậy một truyền mười, mười truyền trăm, biến thành bí mật ai ai cũng biết rồi...

Hoàng đế nhìn như thuận miệng cảm thán, Lý Phương cùng Trần Hồng mới vừa vào lại sợ đến hồn bay lên, đều quỳ gối dưới chân Gia Tĩnh.

Gia Tĩnh khó hiểu cười nói:

- Nói họ thôi, hai ngươi quỳ xuống làm gì?

Vẫn là Trần Hồng cơ linh, vội vàng trả lời:

- Nô tài và tổng quản đại nhân vâng mệnh quản lý cấm nội cho bệ hạ. Nếu thật sự có cung nhân chân ngoài dài hơn chân trong, thì đó chính là tội của chúng nô tài!

- Trẫm không trách các ngươi, có trách thì chỉ trách nhân tâm như thủy! Coi như là ông bạn già bao nhiêu năm, ngươi cho là hiểu rõ, kỳ thật căn bản không biết hiện tại hắn đã biến thành bộ dáng gì nữa.

Gia Tĩnh thở dài một tiếng:

- Đưa tấu chương cho trẫm xem.

- Chủ tử, hôm nay cứ nghỉ ngơi đi, đợi dưỡng đủ tinh thần rồi ngày mai xem cũng không muộn. - Lý Phương khuyên giải.

- Cầm qua đây đi, trẫm không phải yếu ớt đến vậy.

Gia Tĩnh lắc đầu nói:

- Cùng lắm ngươi đọc cho trẫm là được.

- Nghe ý của Từ các lão, chắc không phải là tin gì tốt rồi. - Lý Phương nhỏ giọng nói.

- Trẫm cũng không trông chờ tin tốt!

Gia Tĩnh cười khổ một tiếng:

- Rận nhiều không sợ ngứa, mau đọc đi.

- Vâng.

Lý Phương nhìn Trần Hồng, Trần Hồng liền cầm lấy tấu chương, đọc lại cho hoàng đế giống như Từ Giai đọc cho Nghiêm Thế Phiên.

Nghe tới "trong thôn không khói bếp, làng xóm tiêu điều, ruộng vườn hoang hóa, mắt không dám nhìn. Năm ngoái mất mùa, gạo tám tiền một đấu, mẹ vứt bỏ con cái, cha ăn thịt con chết, các phụ lão tương truyền...", sắc mặt Gia Tĩnh đã trở nên rất khó coi, còn nghĩ tới thiên tai xảy ra mấy năm nay, còn nhiều hơn cả 30 năm trước khi hắn đăng cơ...

"Xem ra thật là ở đâu đã xảy ra vấn đề rồi!" Gia Tĩnh miên man suy nghĩ.

~~

Qua một hồi, Trần Hồng rốt cuộc đọc xong, theo thường lệ nói:

- Xin hỏi chủ tử, trả lời thế nào?

Ti lễ giám chính là thư ký hoàng đế, đây cũng coi như bệnh nghề nghiệp.

Gia Tĩnh phục hồi tinh thần lại, thở dài nói:

- Phổ phương hữu nan, tội tại trẫm cung, có quan hệ gì với dân sinh đâu?

Đây là hoàng đế đang "tự trách mình". Bọn thái giám trong đại điện nghe vậy quỳ cả xuống, cùng nhau hô lớn:

- Nô tài có tội!

Mặc dù mọi người không biết tội ở đâu, nhưng phải nói như thế, bởi vì đây là quy củ.

Gia Tĩnh lại thở dài nói:

- Chiếu chỉ Hộ bộ lập tức phát ngân 60 vạn lượng, phái một viên Ngự sử nhanh đi mua lương, nghĩ cách vận chuyển, nhanh chóng cứu tế bách tính. Cuối năm lại phát trâu và dụng cụ 5 vạn lượng, để chuẩn bị gieo trồng vụ xuân.

Bỗng dừng lại rồi nói:

- Đồng thời mượn Thái Thương năm vạn thạch gạo để cứu tế dân đói.

- Bệ hạ nhân từ, vạn dân chi phúc a...

Trần Hồng khen một câu, lại có chút lo lắng nói:

- Nhưng thoáng cái xuất ra số lượng lớn như vậy, Hộ bộ khả năng sẽ có dị nghị.

- Tham ô của trẫm bao nhiêu bạc đều chê ít!

Gia Tĩnh hừ lạnh một tiếng:

- Dùng ra bên ngoài thì đau lòng? Đây là đạo lý gì?

Rồi vung ống tay áo nói:

- Nếu như Phương Độn có dị nghị thì bảo hắn đi tìm... tiểu các lão của chúng đi!

Lại sắc mặt bất thiện hỏi:

- Tiểu các lão là mấy phẩm?

- Hồi bệ hạ, tiểu các lão không có phẩm.

Trần Hồng cũng nhìn ra Gia Tĩnh bất mãn với Nghiêm Thế Phiên, vội vàng cẩn thận nói:

- Tiểu các lão là cách gọi tôn kính của mọi người đối với Nghiêm bộ đường.

- Hắn có tài đức gì mà các ngươi đều tôn kính hắn?

Gia Tĩnh cười lạnh nói:

- Lẽ nào bởi vì có một người cha là các lão?

- Cũng không thể tính là tôn kính.

Trần Hồng biết hoàng đế bất mãn với Nghiêm Thế Phiên, sắp trút giận lên mình rồi, hắn đành phải cẩn thận nói:

- Chỉ là một tên hiệu mà thôi, nói rõ hắn là con trai của các lão.

Rồi cười bồi:

- Đương nhiên, nếu như chủ tử không thích, nô tài sẽ bảo họ sửa lại.

- Nhanh mà đi làm đi!

Gia Tĩnh vung tay lên đuổi Trần Hồng ra ngoài, cũng không biết là bảo hắn đi truyền chỉ chẩn tai, hay là đi bảo Nghiêm Thế Phiên đổi tên.

Nhìn theo bóng lưng hắn đi xa, Gia Tĩnh nói với Lý Phương:

- Nhìn rõ thủ đoạn của Nghiêm Thế Phiên chưa?

Lý Phương nhỏ nhẹ nói:

- Những lời nói chẳng đâu vào đâu của Yên Mậu Khanh, thứ cho nô tài ngu dốt, cũng nghe chẳng đâu vào đâu.

- Ngươi đây là cất thông minh giả hồ đồ à.

Gia Tĩnh thản nhiên cười, Lý Phương vừa muốn thỉnh tội, bị hắn xua tay chặn lại:

- Trẫm nói cho ngươi, thủ đoạn mà Nghiêm Thế Phiên dùng kỳ thật cũng chả có gì thần kỳ...

~~~

Dạ tàn canh lậu, trong phòng khách Yên phủ sáng như ban ngày, các mỹ tỳ xinh đẹp oanh ca yến ngữ, khách chủ uống chưa đủ đô vẫn phóng đãng thả mình, đó là Yên Mậu Khanh đại nạn không chết, đang thiết yến cảm tạ Nghiêm Thế Phiên.

Mặc dù trước kia cảm thấy Nghiêm Thế Phiên rất không trượng nghĩa, nhưng có thể dùng biện pháp của hắn dạy để thoát tội, Yên Mậu Khanh vẫn rất chấn động, cũng rất kích động. Hắn bảo gia nhân chờ ở cửa cung, đợi Nghiêm Thế Phiên vừa hạ triều liền mời hắn đến nhà "làm vài ly".

Nghiêm Thế Phiên khổ cực trù tính một phen, tự nhiên muốn nhận được cảm kích và lợi tức, hắn liền vui vẻ nhận lời. Vừa đến Yên phủ, Yên Mậu Khanh liền cung kính mời hắn thượng tọa, dẫn cả nhà lớn bé dập đầu cho hắn.

Nghiêm Thế Phiên tự nhiên ngạo nghễ hưởng thụ, nhếch miệng cười nói:

- Huynh đệ trong nhà cả, khách khí cái gì?

Rồi đi cùng với Yên Mậu Khanh bước vào phòng khách ăn uống.

Gọi là làm vài ly, nhưng còn phong phú hơn cả thịnh yến bình thường. Mà vừa lúc sắc trời âm u, mưa thu rả rích, càng trợ thêm hứng cho bữa tiệc.

Nghiêm Thế Phiên trái ôm phải ấp, nửa dựa nửa kề, uống rượu ăn cơm đều do thị nữ đưa đến tận miệng, như thể đang ăn cơm ở nhà, không khách khí chút nào. Yên Mậu Khanh thì vẫn còn duy trì ba phần thận trọng, chỉ cẩn thận trò chuyện kính rượu, Nghiêm Thế Phiên cũng chỉ thuận theo hắn.

- Tỉnh chưởng thiên hạ quyền, túy ngọa mỹ nhân tất.

Nghe Nghiêm Thế Phiên đắc ý dào dạt nói:

- Cảnh Khanh a, ngươi nói đời này ta còn theo đuổi cái gì đây?

Yên Mậu Khanh cười nói:

- Trường sinh thôi, trường mệnh trăm tuổi, mới có thể tha hồ chơi đùa ở thế giới phồn hoa này.

- Chó má trường sinh!

Nghiêm Thế Phiên cười ra tiếng:

- Lão hoàng đế chỉ tu có vài chục năm, tu cho dục vọng cũng chả còn, vài chục năm không gần nữ sắc, không ăn mặn, uổng phí tạo hóa của kiếp trước... Nếu tu ra chút gì thì còn đỡ.

Rồi cười khà khà:

- Nhất trường trúc lam đả thủy* còn không nói, còn tu cho thân thể suy sụp luôn...

Rồi hạ giọng nói:

- Biết không, lúc ngươi đi ra từ Ngọc Hi cung, hoàng thượng liền bị hôn mê.

*giỏ trúc múc nước: công dã tràng.

- Hả.

Yên Mậu Khanh hoảng sợ mặt mày tái mét:

- Không phải... không phải là do hạ quan trêu chọc đấy chứ...

- Coi chút tiền đồ của ngươi kìa.

Nghiêm Thế Phiên cười khinh miệt:

- Không dính dáng tới ngươi, mấy tháng nay hoàng thượng vẫn có bệnh, hôn mê, mệt mỏi, trên người còn sinh ra mụn nước, tu tới tu lui rồi tu ra kết quả đó đấy.

Rồi có vẻ hả hê nói:

- Cho nên, tu tiên đều là việc của kẻ phi thường nhân làm, những thường nhân như chúng ta cứ lo nắm chặt thời gian, tận hưởng lạc thú trước mắt đi.

- Tiểu các lão nói rất đúng!

Yên Mậu Khanh kính một ly rượu:

- Nhưng hạ quan không rõ, hôm nay vớ vẩn thế nào mà nói cho hoàng đế đổi tính luôn nhỉ?

Vẻ mặt như nghĩ lại mà sợ nói:

- Ngài không biết đâu, cái lúc đó, hạ quan hoàn toàn cho rằng đêm nay chắc phải qua đêm tại chiếu ngục rồi chứ.

- Ta cũng đâu có dùng biện pháp gì.

Nghiêm Thế Phiên cười lạnh:

- Động chi dĩ tình, hiểu chi dĩ lý mà thôi.

- Là sao?

Yên Mậu Khanh ngại ngùng cười nói:

- Tại hạ ngu dốt, tuy nhiên thật sự rất hiếu kỳ.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch