WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 796: Đại Điển (1)

Chương 796: Đại Điển (1)




Dịch: lanhdiendiemla.

Chu Tái Hậu bưng bát canh nhìn Chu Tái Quyến chằm chằm, hắn có thể đoán ra được tên gia hỏa này sẽ để xuất yêu cầu gì.

Chẳng có gì bất ngờ, quả nhiên Chu Tái Quyến ôm bụng, vất vả quỳ xuống nói:

- Nhi thần khẩn mong phụ hoàng ban tên cho Hổ Đầu Tử.

Hổ Đầu là nhũ danh hắn đặt cho con trai mình, có người nói ý tứ là từ câu "hổ đầu hổ não", cũng có người nói đó là thuật ngữ của bài cửu. Chu Tài Quyến mặt lộ vẻ bi thương:

- Đứa bé tội nghiệp, sắp tròn một tuổi còn chưa có tên, chưa được vào tộc phổ.

Gia Tĩnh đế trầm ngâm...

Có câu hổ già không cắn người, hổ dữ không ăn thịt con, Gia Tĩnh đế rốt cuộc không thể quyết liệt với đứa cháu trai duy nhất được, liền nói:

- Hôm nay đầu năm ngày lành, bế tôn nhi của trẫm lại đây cho trẫm xem.

Chu Tái Quyến thiếu chút nữa mừng phát điên, vội vàng sai người đem Hổ Đầu của hắn tới. Chu Tái Hậu mặt vàng như nghệ, hắn biết không khéo thì mình thua ở trận này, nhưng hiện giờ không thể cầu cứu Cao sư phụ và Thẩm sư phụ, cứ bần thần ngồi đó, nhìn dáng vẻ dương dương đắc ý của Chu Tái Quyến.

- Lui về nghỉ ngơi hết đi.

Gia Tĩnh khẽ phất tay:

- Đợi lát nữa cùng trẫm lên triều.

Hai người vội vàng đứng dậy, cung kính nói:

- Nhi thần tuân chỉ.

Lúc này ngoài điện trời còn chưa sáng, nhưng đội ti nhạc, nghi trượng, thủ vệ.. Tất tật những người liên quan tới đại điển lần này đều đã vào vị trí. Cẩm Y vệ thân quân của hoàng đế được Chu Đại suất lĩnh, xếp đội đại hán tướng quân mặc hoàng kim giáp, tay cầm kim qua phủ việt, long kỳ hoàng đế, xếp hàng từ tận chính điện cho tới cổng ngọ môn. Đội nhạc của giáo phường ti cũng chuẩn bị sẵn hai hàng, mặt hướng về phía bắc.

Tới khắc đầu tiên của giờ Mão, trên Ngũ Phượng lâu vang lên tiếng chuông dài du dương, Ngọ Môn chầm chậm mở ra.

Giáo phường ti giơ tay, đánh chiếc trống ở bên cửa Phụng Tiên, cho tới khi một tiếng chuông khác vang lên, tiếng trống mới kết thúc đó gọi là "cổ sơ nghiêm".

Lúc này bách quan cùng các công hầu sớm đã tề tụ ở bên ngoài Ngọ môn, bọn họ ăn mặc khác với thường ngày, bất luận là quan phẩm cấp thế nào đều đồng loạt mặc hồng bào. Có điều có thể từ đai lưng để phân biệt ra phẩm cấp của bọn họ, điều này tuyệt đối không được phép nhầm lẫn sơ xuất.

Khi nghe thấy "cổ sơ nghiêm", công hầu bách quan bắt đầu xếp hàng trước ngọ môn.

Một lát sau, tiếng trống lại vang lên, thông báo cho mọi người phải đứng nghiêm, chình đốn trang phục dung mạo. Nghe tiếng trống nữa, bách quan từ hai cửa trái phải, đi vào trong, đứng quay về phía bắc.

Sau đó trống lại vang lên, lần này biến thành ba hồi, Lý Xuân Phương đạp nhận quan chấp sự tới Kiến Cực điện, Gia Tĩnh đễ đã mặc xong cổn phục long miện, ngồi trên ngự tọa. Lý Xuân Phương hành lễ năm dập đầu với hoàng đế, rồi hành lễ ba dập đầu với hai vị vương gia, mời hoàng đế di giá tới Hoàng Cực điện.

Hoàng Cầm kéo dài giọng hô:

- Hoàng thượng khởi giá.

Giáo phường ti bắt đầu tấu nhạc, theo sau ngự giá đi về phía trước.

Khi Gia Tĩnh ngồi ngay ngắn ở Hoàng Cực điện, hai vị vương gia đứng dưới ngự đài, rèm châu liền chầm chậm cuối lên.

Rèm vén hết lên, liền có hai lễ quan viên hô cao:" Xếp hàng!" Bách quan vội vàng chuyển sang đội hình vào điện, mau chóng xếp xong hàng.

Lễ quan lại hô:" Cúi đầu!" Nhạc vang lên, bách quan khấu đầu hành lễ với hoàng đế trong đại điện.

Lúc này bốn viên cấp sự khiên một cái rương lớn phủ vải đỏ tới trước đại điện.

Bên trong có bốn viên thái giám đi ra, nhận lấy chiếc rương chứa lời chúc của bách quan, âm nhạc dừng lại, bách quan đứng dậy.

Sau đó Lý Xuân Phương quỳ xin chỉ ý cả hoàng thượng, lời phát biểu đầu năm của hoàng đế tất nhiêu đã soạn xong, giáo cho lễ quan mang ra cửa đông đại điện, hướng thần dân tuyên đọc, chẳng qua chỉ là những câu kiểu:" Năm ngoài làm không tệ, cảm tạ trời cao phù hộ, năm nay tiếp tục nỗ lực, hi vọng trời cao.. Tiếp tục phù hộ", toàn lời hoa lệ giả dối, làm người ta nghe sinh ghét.

Bách quan nghe xong tung hô:

- Vạn tuế! Vạn tuế, vạn vạn tuế.

Lúc này tất cả những người có mặt đều phải tung hô, làm tiếng vạn tuế rung chuyển trời đất, âm thanh vang mãi không ngớt.

Sau đó bách quan đứng lên, tiếp tục tiến hành lễ nghi rườm rà tốn thời gian... Quần thần từ giờ Dần phải bò dậy, tới giờ là hai canh giờ, toàn thân lạnh phát run, Thẩm Mặc nhìn thấy Từ các lão đã chảy cả nước mũi.

Trên quảng trường Hoàng Cực điện, mọi người đang vắt chút sức lực cuối cùng chúng đỡ, thì đột nhiên vang lên tiếng khóc oa oa. Rất nhiều vị quan đa cảm, thầm nghĩ:" Ai thế nhỉ? Bị hành cho cải lão hoàn đồng rồi hay sao?" Liền nhìn theo tiếng động, té ra đúng là có đứa bé mới sinh thật.

Chỉ thấy một nữ tử trang phục vương phi, được hai thái giáp tháp tùng, bế một đứa bé quỳ ở cổng, các vị đại nhân cả kinh, đại điển Nguyên Đán không cho phép nữ tử và trẻ nhỏ tham gia, thị vệ đại nội làm sao lại cho bọn họ vào?

Nhưng cũng có người am hiểu nhìn trang phục nữ tử kia và đưa bé bế trong lòng, liền nhận ra, nhất định là Cảnh vương phi và thế tử gia của hắn, thế là tỉnh ngộ:" Xem ra có trò hay để xem rồi."

Tức thì có thái giám kéo dài giọng hô:

- Tuyên Cảnh vương phi và Cảnh vương tử vào điện.

Thái giám nhận lấy đứa bé, Cảnh vương khi thong thả đứng dậy, sau đó cẩn thận ôm lại đứa bé. Mặc dù đứa bé này không phải do nàng sinh ra, nhưng nó liên quan tới tương lai nàng có trở thành mẫu nghi thiên hạ hay không, cho nên nàng hoàn toàn xem như con mình, biểu hiện ra sự từ ái mà mẫu thân nên có.

Đi vào trong kim điện, Cảnh vương phi lại quỳ xuống trước ngự đài, miệng hô phụ hoàng vạn tuế, nghe thấy một giọng nói lạnh nhạt vang lên:

- Tái Quyến, bế đứa bé tới cho trẫm xem nào.

Cảnh vương vội tới đón lấy con, ôm trong lòng bàn tay, để nó quay mặt về phía Gia Tĩnh.

Gia Tĩnh đế nhìn đứa bé thoáng có đường nét của mình, mặt lộ vẻ hiền từ hiếm có, đưa tay ra:

- Đưa cho trẫm nào.

Cảnh vương vội vàng đưa Hổ Đầu tới gần, Gia Tĩnh đế bế đứa bé như ôm cá, đứa bé còn chưa tròn một tuổi bị ông ta ôm tới phát đau, liền khóc ré lên, Gia Tĩnh đế xấu hổ lắm, vội trả lại cho Cảnh vương, ngượng ngùng nói:

- Đứa bé này, khóc khỏe thật đấy.

Cảnh vương vội nói:

- Khóc khỏe mới tốt, khóc khỏe mới trưởng thành một nam tử hán.

Gia Tĩnh đế bị hắn làm bật cười, gật gù nói:

- Đúng thế, ngươi có công, nói đi, muốn trẫm thưởng cho cái gì?

Cảnh vương luôn mồm nói:

- Nhi thần không cần ban thưởng gì cả, chỉ xin phụ hoàng ban tên cho Hổ Đầu.

Trước khi tới đây, Viên Vĩ dặn dò hắn, không cần bất kỳ một cái gì, chỉ cần được ban tên trên đại điển Nguyên Đán là lời lớn rồi.

- Thôi được... Thái tổ hoàng đế đã định ra bối phận cho con cháu đời sau lần lượt là "cao chiêm kỳ kiến hữu, hậu tái dực thường do, từ hòa di bá trọng, giản tĩnh địch tiên du", ngươi là bối phận chứ Tái, đứa bé này có chữ thứ hai tất nhiên là Dực rồi. Còn về chữ thứ ba, kim hỏa thổ thủy mộc, ngươi thuộc thổ, thổ sinh kim, đứa bé này hẳn phải là kim.

Đó là do Chu Nguyên Chương tiên sinh hết lòng suy nghĩ cho con cháu, phát huy tinh thần con bò già cần mẫn, làm tên của con cháu đời sau nhà họ Chu ông ta chỉ có thể tự do phát huy một chữ...

Nguyên do là sau khi Chu Nguyên Chương lên ngôi hoàng đế, bởi vì ông ta có tới 26 đứa con trai, liền ý thực được nếu đặt tên mỗi bối phận một chữ theo truyền thống, con cháu thế nào cũng có đứa trùng tên, liền cấp cho 26 đứa con trai mỗi người một bảng bối phận, mỗi bảng là hai mươi chữ, bắt đầu từ ông ta, lần lượt theo thứ tự đặt tên theo chữ thứ hai, còn chữ thứ ba cũng có quy định lấy trình tự "kim hỏa thủy thổ mộc", một vòng thiên bàng đặt tên.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.