WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 1600: .

Chương 1600:.







Sở Hoan dường như hiểu ra:

- Ý của Phùng đốc là nhìn thấy thực lực quốc gia ngày càng suy nên Xích Luyện Điện liền nổi lên tâm tư muốn tạo phản sao?

- Năm đó vì bình định biên giới, bất luận là quân Tây Bắc hay là Liêu Đông, triều đình đều vô cùng coi trọng.

Phùng Nguyên Phá nghiêm mặt nói:

- Đặc biệt là Xích Luyện Điện, so với Tây Bắc và Tây Lương, còn có đại sa mạc Kim Cốc Lan vắt ngang trong đó thì Liêu Đông đạo cùng nước Cao Ly chỉ có cây gậy làm dải phân cách, người Cao Ly một khi xuất binh thì sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường, cho nên triều đình đối với Liêu Đông Xích Luyện Điện có sự ủng hộ vô cùng sung túc, chẳng những đem mã trường Liêu Đông trực tiếp giao cho Tổng đốc Liêu Đông nắm giữ mà còn đem kho lúa Cát Bình - một trong bốn kho lương thực trong đế quốc giao cho Liêu Đông, đến đồ quân nhu trang bị, bao nhiêu năm nay, triều đình cũng không biết cung cấp cho Liêu Đông bao nhiêu rồi nữa... Xích Luyện Điện trong tay có Liêu Đông thiết kỵ, chiếm giữ kho Cát Bình, người Cao Ly một mực không dám có động tĩnh gì đối với Liêu Đông, mà Xích Luyện Điện toạ trấn Liêu Đông hai mươi năm, Liêu Đông dĩ nhiên trở thành vương quốc độc lập của y. Tuy đế quốc ngày càng suy nhưng Liêu Đông lại không có chịu ảnh hưởng gì, đến nay ở trong thiên hạ, Liêu Đông đạo lại là mạnh nhất, Liêu Đông thiết kỵ cũng là quân đoàn mạnh nhất. Sở đốc, ngài nói đến lúc này, trong lòng Xích Luyện Điện còn có thể tĩnh như nước, không có ý nghĩ xấu sao?

Sở Hoan khẽ vuốt cằm, hơi trầm ngâm, lúc này mới hỏi:

- Phùng đốc nói lời này có gì làm chứng cớ không? Tuy nói giờ khắc này Xích Luyện Điện binh hùng tướng mạnh, lương thực sung túc nhưng cũng không thể bởi vậy mà kết luận y có tâm mưu phản, Phùng đốc chắc chắn như vậy, lẽ nào đã nắm trong tay chứng cớ mưu phản của y?

Phùng Nguyên Phá cười quỷ dị, thấp giọng nói:

- Sở đốc có biết, một năm trước, Xích Luyện Điện cưới một thiếp thất mới không?

- Thiếp thất?

Sở Hoan không biết tại sao Phùng Nguyên Phá lại nói đến việc tư của Xích Luyện Điện như vậy, nhưng biết rõ người này giảo hoạt như hồ ly, đã nói như vậy tất có duyên cớ, trong lòng hắn lập tức quyết định không thể trở mặt với Phùng Nguyên Phá, ngược lại muốn lá mặt lá trái, làm ra vẻ nghi hoặc:

- Xích Luyện Điện năm nay đã ngoài năm mươi, xem ra tinh lực cũng không tệ, người đã quá năm mươi mà cưới thêm thiếp thất, xem ra người này tất phải có dung mạo xuất chúng.

Phùng Nguyên Phá cười hắc hắc nói:

- Có phải dung mạo xuất chúng hay không thì ta không biết, nhưng thân phận thì tuyệt đối xuất chúng.

- Hả?

- Thiếp thất mà y mới cưới chính là con gái của Cao Ly Vương, Công chúa Cao Ly.

Phùng Nguyên Phá cười lạnh nói:

- Có lẽ người trong thiên hạ không biết, Xích Luyện Điện không những cưới Công Chúa Cao Ly mà hơn nữa còn âm thầm ký một hiệp nghị với Cao Ly.

- Hiệp nghị?

Phùng Nguyên Phá nghiêm nghị nói:

- Hiệp nghị này ước định bất luận là Cao Ly hay là Liêu Đông không xâm phạm nhau trong vòng mười năm, vì thế Xích Luyện Điện bí mật cưới Công Chúa Cao Ly, thực tế là làm con tin, mà Cao Ly cũng nhận được không ít chiến mã lương thực từ tay Xích Luyện Điện, việc này cực kỳ bí mật, e là đến giờ cũng không có mấy người biết rõ.

Sở Hoan lộ vẻ oán giận nói:

- Không có sự đồng ý của triều đình lại dám lén ký kết hiệp nghị như vậy với Cao Ly, rốt cuộc y muốn làm gì?

- Dùng bản hiệp nghị này đảm bảo sự an toàn cho Cao Ly, Sở đốc vẫn không rõ tâm tư của y sao?

Phùng Nguyên Phá nắm nắm đấm, cười lạnh nói:

- Người này lòng muông dạ thú, từ đó có thể thấy được.

- Thánh thượng có biết việc này hay không?

- Thánh thượng quân lâm thiên hạ, cơ trí phi phàm đương nhiên là đã biết.

Phùng Nguyên Phá khẽ cười nói:

- Thánh thượng chẳng những biết được dã tâm của Xích Luyện Điện mà còn biết một tên đồng đảng của Xích Luyện Điện.

- Đồng đảng

Sở Hoan ngạc nhiên nói:

- Ai là đồng đảng của y?

- Tên đồng đảng này nếu ta không nói, Sở đốc tuyệt đối đoán không ra.

Phùng Nguyên Phá vuốt râu nói:

- Người này hiện nay ở bên cạnh Thánh thượng, hơn nữa còn có vị tri cao, y âm thầm thông đồng một mạch cùng Xích Luyện Điện, cho rằng không ai biết được nhưng Thánh thượng anh minh đã biết từ lâu.

Sở Hoan khẽ hỏi:

- Đã thông đồng câu kết một mạch cùng với Xích Luyện Điện sao vẫn có thể ở bên cạnh Thánh thượng? Tại sao người không trừ bỏ y?

- Thánh thượng muốn trừ bỏ y đương nhiên là dễ như trở bàn tay.

Ánh mắt Phùng Nguyên Phá đột nhiên lành lạnh:

- Nhưng mà nếu như tuỳ tiện động thủ sẽ kinh rắn động cỏ. Xích Luyện Điện trong tay có hùng binh, một khi biết được đồng đảng của y bị Thánh thượng xử quyết, dĩ nhiên là biết âm mưu tạo phản của mình đã bị bại lộ, dưới tình huống như vậy, người này nhất định sẽ lột bỏ mặt lạ, khởi binh tiến công...!

Nắm nắm đấm, lão cười khổ nói:

- Không thể không thừa nhận, thiên hạ hiện nay Liêu Đông thiết kỵ của Xích Luyện Điện là mạnh nhất, một khi khai chiến, quân Hà Tây chắc chắn là lành ít dữ nhiều...!

Sở Hoan nheo mắt lại:

- Ý của Phùng đốc là, muốn diệt trừ nội gian thì nhất định phải diệt trừ Xích Luyện Điện?

- Đúng vậy.

Phùng Nguyên Phá cười nói:

- Trước khi chưa diệt trừ Xích Luyện Điện thì Thánh thượng phải ra vẻ không biết, kỳ thực Thánh thượng cơ trí như thế nào, ngài nam chinh bắc chiến, năm đó bình diệt mười tám nước chư hầu thống nhất thiên hạ, chỉ một tên Xích Luyện Điện, Thánh thượng sớm đã có kế hoạch trừ gian.

Sở Hoan dường như hiểu được, cẩn thận từng li từng tí hỏi:

- Phùng đốc, lẽ nào đản lễ tế thiên lần này…?

- Sở đốc, quốc nạn rơi vào đầu, thiên hạ loạn lạc, Thánh thượng dù sao cũng không phải người phàm, trong tình huống này, ngươi thực sự cho là Thánh thượng có tâm tư tổ chức lễ mừng thọ sao?

Phùng Nguyên Phá thở dài nói:

- Trong chuyện này, đương nhiên có huyền cơ khác.

Sở Hoan muốn hỏi nhưng lại thôi, không nói gì.

Phùng Nguyên Phá hạ giọng nói:

- Sở đốc muốn biết mục đích thực sự của Thánh thượng tổ chức lễ mừng thọ không? Hôm nay ta đã nói rõ những lời trong lòng với Sở đốc đương nhiên sẽ không giấu diếm, ta biết Sở đốc trung thành tận tâm với triều định, vì thế ta mới dám tiết lộ cơ mật đại sự như vậy ta với Sở đốc, không dám giấu diếm lần đản lễ tế thiên này chính là một phần trong kế hoạch trừ gian.

- Kế hoạch trừ gian?

- Không sai.

Phùng Nguyên Phá cười lạnh nói:

- Gạt bỏ gian tặc Xích Luyện Điện cùng đồng đảng của y, một mẻ hốt gọn, đó chính là kế hoạch trừ gian... Nhân đản lễ tế thiên dụ Xích Luyện Điện đến Hà Tây, gậy ông đập lưng ông!

- Gậy ông đập lưng ông…Phùng đốc, Xích Luyện Điện thực sự dám đến Hà Tây sao?

Phùng Nguyên Phá cau mày nói:

- Đây cũng là điểm mấu chốt nhất. Đến giờ, mưu kế của Thánh thượng, người biết kế hoạch trừ gian không có mấy người, Thánh thượng lo tên nội gian kia, đến giờ có lẽ Xích Luyện Điện cũng không biết âm mưu tạo phản của y đã bại lộ, Thánh thượng vì khiến cho đản lễ tế thiên càng thật hơn cố ý tuyên triệu mấy vị Tổng đốc, kỳ thực là để mê hoặc Xích Luyện Điện khiến cho y tin rằng lần đản lễ tế thiên này không có mục đích khác... Xích Luyện Điện hiện nay còn giả vờ trung thành tận tâm với triều đình, Thánh thượng liền xuống thánh chỉ, hơn nữa phái người truyền chỉ đến tuyên triệu, y không đến chính là kháng chỉ…!

- Nếu như y thực sự không đến thì làm thế nào?

Sở Hoan cau mày hỏi.

Phùng Nguyên Phá thở dài:

- Nếu như thật sự là như vậy, kế hoạch trừ gian thất bại, Thánh thượng cũng không phải nhẫn nữa, ở ngay tại đản lễ tế thiên, trước tiên trừ bỏ tên nội gian kia, sau đó tuyên chiếu cho thiên hạ Xích Luyện Điện ý đồ mưu phản.

Thần sắc của lão nghiêm nghị:

- Đến lúc đó, cho dù quân Hà Tây biết rõ không phải là đối thủ của quân Liêu Đông cũng sẽ vượt khó tiến lên, phụng chỉ thảo tặc!

Sở Hoan rốt cuộc hỏi:

- Phùng đốc, tên đồng đảng của Xích Luyện Điện rốt cuộc là ai?

Dừng một chút, hắn nói:

- Nếu việc này quá mức cơ mật, Phùng đốc cũng không cần phải nói cho ta biết.

- Ngay cả kế hoạch trừ gian ta cũng không giấu diếm Sở đốc, nội gian là ai đương nhiên ta cũng không giấu diếm.

Phùng Nguyên Phá gằn từng chữ:

- Tên nội gian thông đồng cấu kết làm việc xấu với Xích Luyện Điện chính là Thống lĩnh Hoàng Gia Cận Vệ Quân... Hiên Viên Thiệu!

Sở Hoan đứng vụt lên, lộ vẻ khiếp sợ:

- Phùng đốc, ngài… đang nói đùa phải không?

- Sở đốc nghĩ ta nói đùa thật sao?

Phùng Nguyên Phá thở dài:

- Kỳ thực lúc vừa biết chuyện này ta cũng giật mình. Nhưng… việc này do chính Thánh thượng nói với ta, Thánh thượng đã nói thì chắc chắn không sai đâu.

Sở Hoan từ từ ngồi xuống, mặt vẫn chưa hết vẻ bàng hoàng:

- Hiên Viên Thiệu là người của Hiên Viên thế gia, đồng thời cũng là thống lĩnh quân cận vệ. Ai cũng biết Hiên Viên thế gia hết sức trung thành với Thánh thượng… Hắn… hắn sao có thể thông đồng với Xích Luyện Điện được chứ?

Phùng Nguyên Phá nói:

- Hiên Viên thế gia là gia tộc công trạng hiển hách nhất của đế quốc, đã lập không biết bao nhiêu công lao hãn mã, điều này đương nhiên không phải giả. Có điều cũng chính vì thế nên sợ rằng… trong lòng họ có điều bất mãn với Thánh thượng.

Sở Hoan nghi hoặc hỏi lại:

- Ta vẫn chưa hiểu ý của Phùng đốc.

Phùng Nguyên Phá nghiêng người về phía trước, thấp giọng:

- Sở đốc biết rồi đấy, năm đó Thánh thượng khởi binh, thủ hạ dưới tay có hai người quan trọng, chính nhờ hai người này mới có thể phát triển lớn mạnh.

- Ngài đang nói đến An Quốc Công Hoàng Củ và Nghĩa Quốc Công Hiên Viên Bình Chương phải không?

Sở Hoan hỏi.

Phùng Nguyên Phá mỉm cười:

- Đúng thế. Lúc đó Hoàng Củ giàu đến nứt đố đổ vách, lúc Thánh thượng khởi binh, ông ta đã hiến tặng toàn bộ gia tài, còn giúp Thánh thượng thu thập vật tư, thuế má, chính vì thế Thánh thượng mới có thể thuận lợi chiêu binh mãi mã như vậy.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.