Chương: Thuốc thử gen cấp S Shared by: epubtruyendich.com === oOo === "Không không." Lý Lôi lắc đầu: "Nếu thật là như thế, Yêu tộc làm sao lại quẫn bách đến mức như vậy. Chúng nó sở dĩ sợ hãi, cũng là bởi vì vị Yêu tộc mạnh mẽ kia còn chưa thức tỉnh hoàn toàn!"
"Cái gì?" Chúng người đột nhiên trợn to mắt.
"Vị Yêu tộc kia quá mạnh." Lý Lôi cười lạnh: "Mà lực lượng hiện có của Yêu tộc lại quá yếu, cho nên vị cường giả kia muốn hoàn toàn tỉnh lại, cần phải có một quá trình chậm rãi, cần đại lượng hiến tế!"
"Yêu tộc trong nửa năm này không xuất hiện, cũng là vì ở trong bóng tối mưu tính chuyện này."
"Chỉ có điều là...bọn hắn lại bị ta phát hiện trong lúc vô tình."
"Chỉ cần thừa dịp bọn hắn đang tiến hành nghi thức cắt ngang, vị Yêu tộc kia cũng chỉ là một cỗ khôi lỗi thân thể! Chúng ta muốn chính là cỗ thân thể đó cùng với tinh huyết!"
Đôi mắt của đám người rực sáng, nếu là như vậy, vậy thì sẽ rất có triển vọng.
"Lúc nào?" Có người hỏi.
"Hiện tại!" Lý Lôi không có một chút do dự nào nói: "Càng sớm càng tốt, vào thời điểm ta phát hiện bọn chúng, Yêu tộc đang tiến hành Tế tự, mặc dù thực lực của bọn chúng cùng với vị cần triệu hoán kia chênh lệch quá lớn, dẫn đến quá trình hiến tế sẽ kéo dài rất lâu, thế nhưng nếu như kéo dài thời gian quá dài, cũng có khả năng xuất hiện một chút biến số."
"Có lẽ...bản thân Yêu tộc có thủ đoạn tăng tốc hay không cũng khó nói."
Đám người liếc nhau: "Có khả năng."
"Vậy bây giờ liền xuất phát." Đám người đứng dậy.
Phó hội trưởng có chút lo lắng nhìn Lý Lôi, hỏi: "Thân thể của ngươi không có vấn đề hay sao?"
"Không có vấn đề." Lý Lôi lắc đầu: "Ta chỉ là do tiêu hao năng lượng vượt quá giới hạn, ở bên ngoài cũng chỉ là ngoại thương, trên đường đi từ từ khôi phục cũng được."
"Vậy thì tốt." Phó hội trưởng gật đầu: "Ngươi cần mấy người, cứ nói."
Đây là thời điểm mà nhân loại lại một lần nữa chạm đến hi vọng, bọn hắn nhất định phải nắm chặt! Nếu như có thể chế tạo ra đầy đủ thuốc thử gen cấp S, vậy thì thực lực của nhân loại!
Bọn hắn tưởng tượng liền cảm thấy hưng phấn, nhân loại, sẽ có thực lực chân chính để chống lại Cổ tộc và Yêu tộc!
"Yêu tộc dù sao cũng không phải là quả hồng mềm, mặc dù chỉ mới có một số ít sống lại, thế nhưng đều có thực lực rất mạnh mẽ, gen chiến sĩ Siêu cấp A, ta cần mười người."
"Còn những gen chiến sĩ phụ trợ, Gen Công Hội cứ căn cứ theo độ trọng yếu của nhiệm vụ mà cung cấp." Lý Lôi không có một chút do dự nói.
"Được." Phó hội trưởng gật đầu.
"Còn gen chế tác sư..." Lý Lôi nhìn về phía Trần Phong: "Đúng như trước đó ta đã nói, phù hợp nhất, chỉ có một mình Trần Phong ngươi! Thế nhưng có muốn đi hay không, có thể đi hay không, có thể chế tác hay không thể, còn cần chính ngươi suy tính. Dù sao mục tiêu lần này cũng là thuốc thử gen cấp S, là đồ vật mà chưa từng có một gen chế tác sư nào tiếp xúc qua."
Xoạt! Ánh mắt mọi người hướng về phía Trần Phong.
"Đi." Trần Phong không có một chút do dự gì.
Sự tình quan hệ đến thuốc thử gen cấp S, hắn nhất định phải tham dự. Chuyện này liên quan tới nhân loại sau này, liên quan tới hướng đi của cái thế giới này, hắn nhất định phải tự mình tham dự, mà không phải giống như trước chỉ làm một người ngồi chờ đợi kết quả.
"Rất tốt, vậy chúng ta sẽ xuất phát ngay bây giờ!" Lý Lôi sục sôi nói.
"Vậy còn tài liệu..." Trần Phong đang lo lắng về vấn đề tài liệu, không nghĩ tới, Gen Công Hội đã trực tiếp phái đến 10 gen chiến sĩ cấp B, khiêng những cái ba lô thật to.
Ở bên trong...tất cả đều là tài liệu! Những loại tài liệu có khả năng dùng tới, đều được mang tới.
"Các ngươi cứ như vậy khiêng ở trên người?" Trần Phong lau lau mồ hôi.
Năng lực không gian đâu, không phải là các ngươi có không gian thứ nguyên dùng để chứa đựng đồ vật hay sao?
"Không gian thứ nguyên đã được chất đầy, còn lại mới phải khiêng." Những người kia nhếch miệng cười một tiếng.
Trần Phong yên lặng, Hiệp hội chế tác Gen cùng với Gen Công Hội lần này cũng đã không tiếc bất cứ giá nào, cũng đúng, dù sao cũng là cấp S trong truyền thuyết, tự nhiên phải chuẩn bị thật tốt.
Chỉ có điều là...ánh mắt của Trần Phong nhìn về phía nơi xa, đám người Cổ tộc sẽ cam tâm hay sao? Mà vào giờ khắc này…
Tại Cổ tộc, ánh sáng màu xanh lục bao phủ đất đai.
Lữ Hồn nhìn thiếu nữ ngủ say ở bên cạnh, vẻ mặt trở nên đen thui, gã dùng thời gian ròng rã một năm, mới khiến cho nàng hồi tâm chuyển ý, gã quỳ xuống cầu sư phụ trợ giúp, mới có thể làm cho nàng biết, nàng là thê tử của gã!
Trí nhớ của nàng đã được phục hồi, cho dù không có chân thật như tự thể nghiệm, thế nhưng thông qua đoạn trí nhớ này, rốt cuộc cũng đã làm cho thiếu nữ hiểu rõ, quan hệ của nàng cùng với Lữ Hồn.
Lữ Hồn lúc này mới có cơ hội tiếp xúc với nàng, thuyết phục ròng rã một năm, mới có thể khiến cho thiếu nữ trở về, chỉ là, thiếu nữ cũng đưa ra yêu cầu của mình. Không thể chủ động đụng vào nàng, không thể làm loạn. Những điều này gã đều có thể tiếp nhận, hai người đã từng làm bạn vô số năm, trân quý nhất chính là tình cảm, thế nhưng Lữ Hồn không thể nào tiếp thu được chính là...
Gã ngẩng đầu, nhìn về phía khung kính trên đầu giường của thiếu nữ, ở bên trong là một tấm ảnh. Trong tấm ảnh, là một thiếu niên hết sức sáng sủa đang cười. Ừm...chính là Trần Phong.
Tạch... ! Lữ Hồn có cảm giác xương tay của gã đã bị bóp nát.
Trùng sinh...thật khó như vậy hay sao?
Trở về quá khứ, đưa nàng trở lại, thế nhưng mà trí nhớ lại phạm phải sai lầm, vô luận để cho nàng phục hồi lại trí nhớ bao nhiêu lần, trong lòng nàng, vị anh hùng đầu đội trời chân đạp đất đã đến cứu vớt nàng, chung quy vẫn là Trần Phong! Gã đã từng thử làm cho trí nhớ của nàng về Trần Phong biến mất, thế nhưng lại không có hiệu quả.
Chuyện này khiến cho gã có một chút kinh sợ.
Phải biết rằng, gã đã từng thử nghiệm chuyện này trên rất nhiều người khác, chỉ cần nhẹ nhàng điểm một cái, người kia sẽ vĩnh viễn biến mất ở trong trí nhớ của đối phương, không để lại bất cứ một dấu vết gì.
Nhưng mà Trần Phong...gã dã thử qua rất nhiều lần, lại không có bất kỳ một hiệu quả gì.
"Là do sự tồn tại của Trần Phong quá cường liệt, hay là do năng lực của mình không đủ mạnh?" Lữ Hồn đã từng có một tia lo nghĩ, thế nhưng gã cũng không suy nghĩ nhiều.
Không quan trọng, chỉ cần giết chết chết Trần Phong, sau đó lại xoá bỏ dấu vết của hắn là được rồi! Gã định dùng biện pháp giản dị nhất, xử lý Trần Phong, tự tay gạt bỏ hết thảy dấu vết của Trần Phong, lần này, gã đã thật sự dự định tự mình động thủ! ! !
Gã đứng dậy, nhìn một chút khuôn mặt của thiếu nữ đang ngủ say.
Mong muốn hôn nàng một cái, lại phát hiện ra trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười hết sức bỉ ổi, vẻ mặt của gã liền tối đen, kém chút nữa không đem cái khung kính này đập nát.
Nhẫn nhịn, Lữ Hồn khuyên bảo chính mình, gã biết chỉ cần mình ra tay, thiếu nữ khẳng định sẽ lại một lần nữa bỏ đi, gã khuyên bảo trọn vẹn một năm thời gian, cũng không muốn bởi vì một chút chuyện nhỏ này phá hư.