Chương: Tiểu hoàng tử Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Xoạt! Lữ Hồn rời phòng, sắc mặt của gã đen đến đáng sợ, viên kỳ thạch trên mi tâm lấp lánh, ánh sáng màu xanh lục đại thịnh, đi ra ngoài cổng truyền thừa, có một người Cổ tộc đã chờ ở đó rất lâu.
"Tin tức là thật sao?"
"Là thật, Yêu tộc đại chiến cùng với nhân loại, dấu vết để lại quá mức rõ ràng, căn cứ theo tin tức mà chúng ta điều tra, nhân loại lần này đi đến địa bàn của Yêu tộc, Trần Phong cũng có ở bên trong."
"Rất tốt." Trong mắt của Lữ Hồn loé lên hàn quang.
Có một số việc, cũng nên chấm dứt rồi, Trần Phong...ta chờ ngươi! ! !
Tại địa bàn Yêu tộc, gió lạnh gào thét trên không trung.
Ở bên ngoài một tòa tế đàn đơn sơ, có một tên Yêu tộc già nua quỳ xổm trên mặt đất, nước mắt tuôn ra đầy mặt: "Cái ngọn đèn kia... đã tắt."
"Cái gì..." Những tên Yêu tộc khác run sợ.
Cái ngọn đèn kia đại biểu cho cái gì, bọn hắn đã quá là rõ ràng, tương lai của Yêu tộc đều ở trên cái ngọn đèn kia, bây giờ nó lại lặng yên không một tiếng động dập tắt...tương lai của Yêu tộc, chỉ sợ là không còn.
"Chúng ta nhận được tin tức nhân loại đã chuẩn bị đi đến chỗ này." Một Yêu tộc nói ra.
"Cổ tộc có thể cũng sẽ phái người tới." Một vị Yêu tộc khác thở dài nói.
Cái ngọn đèn kia, là bởi vì cái nguyên nhân này nên mới bị dập tắt hay sao?
Nhân loại, Cổ tộc...đám Yêu tộc thống khổ nhắm mắt lại. Trận Thánh chiến Năm đó, Yêu tộc tránh đi tai hoạ, đứng nhìn một mạch dã nhân ngã xuống, không ngờ, chuyện cho tới bây giờ, bọn hắn thế mà ngay cả cơ hội khôi phục cũng đều không có!
"Nếu sớm biết như thế, năm đó..." Đám Yêu tộc thở dài một tiếng.
"Chúng ta nên làm như thế nào?" Mấy tên Yêu tộc còn lại hỏi.
Cái ngọn đèn kia đã tắt, Yêu tộc còn có hy vọng gì?
"Hãy mời tiểu hoàng tử đến đây." Vị Yêu tộc già nua kia thở dài nói.
"Vâng." Rất nhanh, một vị Yêu tộc nhìn qua vô cùng tuổi nhỏ xuất hiện, hắn cao không đến hai mét, hình thể lại cực kỳ tương tự cùng với nhân loại, ánh mắt rất là khéo léo.
Hắn tên là Lăng, là hoàng tử nhỏ nhất của Yêu tộc, dựa theo tuổi tác của nhân loại, cũng là 12 tuổi, bởi vì vậy mới có thể sớm thức tỉnh.
Sau khi vị đại hoàng tử kia còn chưa thức tỉnh liền bị thái giám, các tiền bối Yêu tộc, chỉ có thể đem hi vọng ký thác vào trên người vị tiểu hoàng tử này.
Yêu tộc khôi phục là dựa theo thực lực...ngoại trừ cái đó ra, mong muốn khôi phục sớm, cần phải bỏ ra một cái giá khổng lồ! Ví dụ như lão Yêu tộc này.
"Khụ khụ." Lão Yêu tộc tằng hắng một cái, có thể cảm giác được sinh mệnh lực đang trôi qua.
"Điện hạ." Lão Yêu tộc thở dài nói: "Yêu tộc đã không có hi vọng, ta sẽ để cho mấy đứa bé cùng với ngài chạy trốn cùng một chỗ, tương lai của Yêu tộc, liền giao cho các ngươi..."
"Vì cái gì?" Lăng kỳ quái.
"Chúng ta không giết chết được tên nhân loại kia, trận đại chiến này đã đưa tới sự chú ý của Cổ tộc, bây giờ hiến tế lại không có cách nào kết thúc, Yêu tộc cùng với Cổ tộc rục rịch, đã chuẩn bị đi đến đây, Yêu tộc...chỉ sợ là không có hi vọng." Lão yêu thở dài.
"Không thể chiến một trận hay sao?" Lăng nghi hoặc.
"Có thể, thế nhưng..." Lão yêu tộc nhìn về phía xa, khuôn mặt càng thêm già nua: "Cái ngọn đèn kia, đã tắt."
Đám người thở dài, cái ngọn đèn kia, chính là hồn đăng Yêu tộc, ngọn lửa bùng cháy ở nơi đó chính là hi vọng cùng trong tương lai của Yêu tộc, bây giờ, kèm theo việc ngọn lửa bên trong đã bị dập tắt, Yêu tộc chỉ sợ đã không còn hy vọng.
"Ngọn đèn nào?" Lăng dường như nghĩ tới điều gì.
"Là ngọn đèn ở ngôi đền." Lão yêu tộc lắc đầu.
Tuổi tác của tiểu hoàng tử vẫn còn quá nhỏ, cho nên những chuyện này cũng đều không hiểu.
"Ồ, là cái ngọn đèn kia hay sao."
Lăng giật mình: "Ta vừa định nói chuyện này đó, vào thời điểm ta đi vệ sinh, không cẩn thận bắn nước lên làm tắt lửa, các ngươi có ai mang lửa hay không, vào châm lửa lại là được thôi mà."
Xoạt! Bầu không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, lão Yêu vừa mới lắc đầu thở dài thân thể liền cứng đờ, cúi đầu xuống, không thể tưởng tượng nổi nhìn vị tiểu hoàng tử đại biểu cho tương lai của Yêu tộc này.
"Bắn nước lên... làm tắt lửa?" Lão Yêu tộc run rẩy hỏi.
"Đúng." Lăng gật gật đầu nói: "Không phải ta đã nói cho các ngươi, những loại đèn này, tốt nhất là nên dùng chụp đèn che lại mới đúng, ta đã thấy qua không ít đồ vật của nhân loại, đây đều là điều đáng giá để cho chúng ta học tập, ngươi để ở dưới đất, rất dễ dàng bị nước bắn đến nha, dù sao thì không cần gió bản hoàng tử cũng có thể tiểu tới mười trượng."
Đám Yêu tộc còn lại suýt chút nữa đã hôn mê, cho nên nói, cái ngọn hồn đăng có quan hệ với vận mệnh Yêu tộc kia đúng là đã bị nước tiểu dập tắt? Thật đáng buồn, thật đáng tiếc.
"Bịch." Vô số người thất hồn lạc phách quỳ rạp xuống mặt đất.
Chỉ có lão Yêu tộc trước mắt, là vẫn dùng hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào tiểu hoàng tử trước mắt, nói ra từng chữ: "Ngài lặp lại một lần nữa, cái đèn này, đã tắt như thế nào? !"
"Do nước bắn lên." Lăng không sợ một chút nào, hắn thế nhưng chính là tiểu hoàng tử Yêu tộc, chưa từng sợ qua ai!
"Rất tốt." Lão Yêu tộc lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, gã mang Lăng đi đến trước mặt cái ngọn đèn kia, tận mắt nhìn ngọn đèn đã tắt nói: "Đại Hoàng đâu?"
"Đến ngay đây." Một tên Yêu tộc xuất hiện, có thân hình giống như chó.
"Ngươi tới nghiệm chứng cho ta." Lão yêu tộc trầm ổn nói ra.
"Vâng." Đại Hoàng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Việc có quan hệ đến mệnh mạch Yêu tộc, hắn làm sao dám chủ quan, hắn đi đến trước mặt cái ngọn đèn kia, dùng mũi không ngừng ngửi ngửi mùi vị ở phía trên, sau đó hết sức ngưng trọng dùng đầu lưỡi của chính mình liếm một cái, rơi vào trong sự trầm tư.
Rất lâu sau, hắn mới mở hai mắt ra nói: "Đích thật là nước tiểu."
Tiểu hoàng tử: "..."
Hạn hán lời, đây chính là con dân tương lai của mình hay sao? Từ lúc sống lại cho đến bây giờ hắn đều tiếp xúc với văn hoá của nhân loại, có cảm giác Yêu tộc giống như là những tên mọi rợ đến từ man hoang chi địa, so với những tên được gọi là dã nhân lúc trước còn ăn lông ở lổ hơn! Yêu tộc đã từng là một cái danh từ cao quý cơ mà!
Mà đúng vào lúc này, vị lão Yêu tộc già nua kia bỗng nhiên cười lớn: "Ha ha ha."
Tiếng cười mang theo thanh thế cuồn cuộn, làm kinh động vô số người.
Ngay cả những người đang tuyệt vọng té ngã trên mặt đất cũng bừng tỉnh.
"Cái ngọn đèn kia, là do bất diệt chi hỏa của Yêu tộc hình thành, bất diệt với gió, bất diệt với nước, có thể bùng cháy vĩnh viễn, cho nên mới được gọi là hồn đăng Yêu tộc, thế nhưng hiện tại, lại bị nước tiểu của ngài dập tắt..."
Đôi mắt của lão Yêu tộc sáng ngời, dường như đã thấy được hi vọng chân chính.
"Nguyên lai, ngài, mới là tương lai của Yêu tộc chúng ta!" Lão yêu lộ ra ánh mắt hừng hực.
"Có ngài tồn tại, có lẽ sẽ có thể nhanh chóng triệu hồi ra vị đại nhân kia..."
"Hả." Lăng lộ ra vẻ mặt mờ mịt.
"Hoàng tử, hiện tại...hãy đi theo chúng ta..." Âm thanh như mộng ảo vang lên.
Phiến đại địa này của Yêu tộc, trận hiến tế đã dừng lại kia lại một lần nữa bắt đầu, hơn nữa tốc độ triệu hoán còn đang bắt đầu gia tăng cực nhanh, kèm theo thanh âm vang vọng thiên địa.