Trong mắt mọi người, Phong Hành Diệt tuyệt đối bị điên rồi.
Nhiệm vụ Liệt Phong thành không chỉ có quan hệ đến tính mệnh thân gia gã, cũng quan hệ đến tính mệnh thân gia Hứa lão, hiện tại gã lại giao nhiệm vụ trọng yếu bực này cho một tiểu lưu manh lừa tiền lừa sắc.
Gã hiểu rõ Vân Trung Hạc sao?
Kỳ thật, xa xa trong lòng gã nào biết gì về Vân Trung Hạc, là bởi vì Lý tiên sinh kia. Lý tiên sinh kia vì bảo trụ tính mệnh Vân Trung Hạc, cơ hồ đã mất hết thảy.
Nhưng gã đã thua một lần, lại thua một lần triệt để.
Hắc Long Đài phi thường tàn khốc!
"Vân Trung Hạc tiên sinh, ngươi biết tiếp theo sẽ có chuyện gì phát sinh không?" Hứa An Đình hỏi.
Vân Trung Hạc nói: "Kinh đô lúc nào cũng có thể sẽ có một tờ mật lệnh, bắt Phong Hành Diệt đại nhân về đế đô, giam vào ngục, chấp hành gia pháp."
"Đúng!" Hứa An Đình nói: "Cho nên nếu như ta lựa chọn phục tùng mệnh lệnh Phong Hành Diệt đại nhân, phối hợp với tên côn đồ cắc ké nhà ngươi chấp hành nhiệm vụ Liệt Phong thành, ta sẽ có hậu quả gì?"
Vân Trung Hạc nói: "Ngươi cũng bị áp giải vào ngục, chấp hành gia pháp."
Hứa An Đình nói: "Đúng, mấu chốt ta cũng không phải là thuộc hạ Phong Hành Diệt đại nhân, ta thuộc biên chế Vô Chủ ti."
Vân Trung Hạc nói: "Cho nên ngươi lựa chọn Phúc Xà, bắt ta, áp giải về ngục giam cảnh nội Hắc Long Đài đế quốc, cầm tù chung thân là lựa chọn sáng suốt nhất."
Hứa An Đình nói: "Đúng."
Vân Trung Hạc nói: "Nếu vậy, bây giờ ngươi động thủ đi? Ta tuyệt đối sẽ không phản kháng, ta chỉ có một yêu cầu, để tiểu tỷ tỷ đến bắt ta, nhưng hãy che lại con mắt của ta, hoặc là che khuất mặt của nàng."
Ngực Hứa An Đình" bên cạnh lập tức căng lên năm cm, thật thần kỳ a, mà toàn thân lại phát ra tiếng vang lốp bốp.
Hứa An Đình lại thở dài một tiếng nói: "Nếu một canh giờ trước đó, ta sẽ không chút do dự lựa chọn Phúc Xà, sau đó bắt ngươi, áp giải về đế quốc. Nhưng vừa rồi biểu hiện của ngươi thật sự quá kinh diễm, làm cho ta một lần nữa do dự."
Đơn thuần từ một điểm này, xem ra Hứa An Đình này là một lòng vì công, vừa rồi gã đã bị Vân Trung Hạc trêu đùa đánh vào mặt.
Hứa An Đình lại nói: "Ta chỉ là một bách hộ nho nhỏ Vô Chủ ti mà thôi, nguyên bản tại Liệt Phong thành ta thuộc về dự khuyết trong dự khuyết. Nhưng lần thảm bại năm trước, khiến cho thế lực ẩn núp Hắc Long Đài tại Liệt Phong thành bị diệt toàn bộ, khiến cho An Đình khách sạn này của chúng ta cũng trở thành nơi trọng yếu."
"Nhưng dù như vậy, chúng ta ẩn núp tại Liệt Phong thành mười một năm, vận dụng vô số nhân lực vật lực. Mà nhiệm vụ tiếp theo đã đưa ra kế hoạch hoàn chỉnh, trên đường dây này của chúng ta ẩn giấu khoảng chừng hơn trăm người, toàn bộ phục vụ cho nhiệm vụ ngươi chấp hành, có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh."
"Vị ti không dám quên quốc, dù ta là một bách hộ nho nhỏ, nhưng vì trăm huynh đệ sinh tử tồn vong, vì lợi ích của đế quốc, ta cả gan muốn lựa chọn từ trong hai người các ngươi một người, chấp hành nhiệm vụ Liệt Phong thành."
"Phúc Xà tiên sinh, xin mời xuất hiện."
Bóng tối trong phòng có một cơn gió thổi qua, một thân ảnh xuất hiện, y đứng giữa bóng tối và ánh sáng, có thể nhìn thấy hình dáng, nhưng hoàn toàn không thấy rõ gương mặt cho lắm.
Vân Trung Hạc chắp tay nói: "Phúc Xà huynh, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu."
"Ừm!" Vị Phúc Xà này phi thường lạnh lùng à.
Vân Trung Hạc bị người lạnh nhạt, thế là hắn xoay người qua, ra vẻ Phúc Xà đáp lễ mình: "Hạnh ngộ hạnh ngộ."
"Kính đã lâu, kính đã lâu."
"Hạnh ngộ hạnh ngộ."
Gương mặt Hứa An Đình co quắp một trận.
Vân Trung Hạc ngươi đã đủ chưa? Ngươi phát bệnh tâm thần à, có nhìn xem thời gian và địa điểm hay không?
"Phúc Xà tiên sinh, ngài là thần tượng của ta, ta kính ngưỡng ngài vạn phần, chúng ta đều đã nghe qua truyền thuyết về ngài. Võ công, trí tuệ ngài vạn người không được một, ai gặp qua ngài thì không quên được ngài là thiên tài, ngài có trăm ngàn khuôn mặt, ngài là tất cả niềm kiêu ngạo của Tây Nam Hắc Long Đài chúng ta." Hứa An Đình nói: "Nhưng hôm nay ta cả gan, thỉnh cầu ngài và Vân Trung Hạc tiên sinh tiến hành tỷ thí một lần."
"Ừm!" Phúc Xà đáp.
Hứa An Đình nói: "Trình độ của ta có hạn, cho nên chỉ có thể tỷ thí hạng mục đơn giản nhất."
"Cách An Đình khách sạn một dặm có một hiệu sách Đào Nhiên, sau khi các ngươi đi vào, tìm tới giá sách thứ tư, hàng thứ ba, quyển sách thứ năm."
"Mặc kệ là sách gì, mua, sau đó trở lại An Đình khách sạn."
Tỷ thí đơn giản nhất, chắc là so trí nhớ rồi?
Trong vòng nửa canh giờ, xem ai có thể đọc thuộc lòng quyển sách này nhiều nhất, là có thể thắng?
Đây cũng là đơn giản trực tiếp, nhưng cũng là khó khăn nhất.
"Hai vị tiên sinh, biện pháp này có được hay không? Hai vị có đồng y tỷ thí hay không?"
Vân Trung Hạc nói: "Được."
"Ừm." Phúc Xà đáp.
Bất quá, đây chính là siêu cấp cường giả Phúc Xà à, y có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được.
"Muội muội, ngươi mang theo các huynh đệ, hộ tống hai vị tiên sinh đi hiệu sách Đào Nhiên." Hứa An Đình nói: "Vân Trung Hạc tiên sinh, ngài khôi phục trang phục trước đó, đừng dùng chân diện mục."
. . .
Sau nửa canh giờ!
Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ, mang theo năm người, ra vẻ tay chân An Đình khách sạn, hộ tống hai người Vân Trung Hạc và Phúc Xà ra khỏi An Đình khách sạn.