Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 207: Quá ngưu bức! Thắng chắc! (2)

Chương 207: Quá ngưu bức! Thắng chắc! (2)


Tốt nhất, cứ mặc kệ ta ngồi xổm ở góc tường, đừng có làm phiền.

Đến nước này thì Vân Trung Hạc đã chính thức bó tay.

Cái bệnh viện quỷ quái này, ngươi không thể chiều ý ta một lần hay sao?

Trước giờ ta chưa một lần chọn trúng người mà ta muốn.

Một lần cũng không.

Nhưng quỷ dị ở chỗ: dường như bệnh viện tâm thần X còn hiểu Vân Trung Hạc hơn cản bản thân Vân Trung Hạc.

Tuy mỗi lần đều không chiều ý hắn, nhưng người mà bệnh viện lựa chọn lại càng thêm phù hợp.

Đây chính là: ta không cần ngươi lựa chọn, ta muốn thì ta tự chọn.

Vậy là kết quả đã rõ, không thể thay đổi nữa.

Tuy hơi không cam tâm tình nguyện nhưng số 9 Lượng Tử vẫn cứ đứng dậy.

Vân Trung Hạc nói: "Lượng Tử, ta chuẩn bị đánh nhau với người khác. Người kia mạnh hơn ta một vạn lần. Y dùng nửa ngón tay đánh ta; ta nhất định sẽ chết. Ngươi có biết làm thế nào mới đánh bại kẻ đó không?"

Lượng Tử đáp: "Tạm thời chưa biết. Trước mắt, ta chưa có đủ số liệu, không thể tiến hành mô phỏng."

"Ta đ..." Vân Trung Hạc rú lên.

Sau đó nhìn lại, hắn kinh ngạc phát hiện ra Beethoven đã biến mất.

Mẹ nó!

Cứ như vậy mà đi sao? Ngươi đi đâu đấy?

Vân Trung Hạc hậm hực nói: "Số 8 Beethoven đâu rồi? Y đã đi đâu?"

"Đang bị ngài nhốt dưới hầm a?"

Bà nội ngươi, ta vừa mới thả người kia mà? sao giờ lại nói là ta nhốt y?

Do bệnh viện X reset sao? Sau khi bốc thăm kết thúc, mọi thứ lại trở về như cũ?

Nhưng giờ Vân Trung Hạc đã chắc chắn số 8 Beethoven là nhân vật nguy hiểm nhất ở bệnh viện này. Lúc nào y cũng bị nhốt dưới tầng hầm. Ngọc thụ lâm Thiên Thiển Thiền Thiên.

Có lẽ bệnh viện tâm thần X này cũng xem Beethoven như một đòn sát thủ.

Số 9 thì số 9. Sao nào?

Vân Trung Hạc cũng hiểu ra cái bệnh viện này biết rõ bản thân hắn cần gì.

Còn việc Lượng Tử làm thế nào đánh bại một kẻ có võ công cường hoành như Mạc Thu thiếu chủ thì có trời mới biết.

...

Sáng hôm sau tỉnh lại.

"Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ đang hầu Vân Trung Hạc rửa mặt, đồng thời cho hắn dùng điểm tâm.

"Đình nhi, gần đây có viết được khúc nhạc nào không?" Vân Trung Hạc hỏi.

Đây là ám hiệu giữa Vân Trung Hạc và nàng.

Bởi vì bên cạnh hai người còn có mấy thị nữ, không tiện nói chuyện.

Phong Hành Diệt đại nhân truyền tin tức cho "Hứa An Đình". Sau đó, "Hứa An Đình" sẽ truyền đạt lại cho Vân Trung Hạc.

Để bảo toàn bí mật, bọn họ đã nghĩ ra phương pháp tấu đàn này.

"Có! Đại nhân muốn nghe thử không?" "Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ dịu dàng đáp.

Vân Trung Hạc gật đầu: "Đương nhiên."

Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ trả lời: "Vậy sau khi cơm nước xong xuôi, ta sẽ đàn cho ngài nghe."

Sau khi hai người dùng điểm tâm xong, đám thị nữ liền chia nhau thu dọn bát đũa và lau dọn xung quanh.

"Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ bắt đầu đánh đàn.

Tuy nhiên có hai thị nữ không lui ra ngoài, mà vẫn lúi húi trong phòng.

Hai người này vốn do Lãnh Bích và Sở Chiêu Nhiên an bài.

Không phải Tỉnh Trung Nguyệt không tín nhiệm Vân Trung Hạc. Mà đây chỉ là giám sát nội bộ thông thường.

Chỗ Lãnh Bích và Sở Chiêu Nhiên có người giám thị như vậy.

Trong cao tầng Liệt Phong thành đều có mật thám của Lãnh Bích.

"Hứa An Đình" đàn rất êm tai a, rất hay.

Nhưng thứ mà Vân Trung Hạc nghe được không chỉ là âm nhạc, mà là thông tin mã hoá.

Thế giới này chưa biết đến khuông nhạc, cũng không có bản nhạc hay cầm phổ gì đó. Vậy nên đây là phương pháp truyền tin tình báo tốt nhất.

Vân Trung Hạc vừa nghe đàn, vừa hình dung ra bản nhạc, sau đó lại giải mã chúng thành tin tình báo.

Câu đầu tiên đã khiến hắn kinh ngạc.

"Vân Vạn Huyết chính là nội ứng bên mình!"

Ta đ...

Lại nữa sao?

Văn Sơn tiên sinh trước đó bị Vân Trung Hạc giết.

Giờ đến Vân Vạn Huyết cũng bị Vân Trung Hạc giết.

Chẳng phải Đạm Đài gia tộc nói Vân Vạn Huyết đã nhận mình là nội ứng của Nam Chu đế quốc sao? Giờ lại biến thành người của Hắc Long Đài rồi?

Có quỷ à?

Nhất định không phải Vân Vạn Huyết rắn mặt, cố ý tung tin đánh lạc hướng, mà do Đạm Đài Diệt Minh lừa hắn.

"Có điều Vân Vạn Huyết không phải là nội ứng hạch tâm. Tên này tham lam hèn hạ, chẳng có chút trung thành nào hết. Chúng ta vốn dùng sinh tử khống chế hắn. Vậy nên người này có chết cũng không đáng tiếc."

Đây mới đúng là tính cách của Vân Vạn Huyết chứ!

Vân Trung Hạc cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Nhưng nói đi nói lại, dạ minh châu kia vẫn là thủ bút của Đại Doanh đế quốc. Cho nên thế lực muốn thủ tiêu Đạm Đài Diệt Minh chính là Đại Doanh đế quốc.

Kết quả là Vân Trung Hạc đã xuất thủ cứu mạng lão.

"Ngươi có cứu Đạm Đài Diệt Minh cũng chẳng sao. Bởi lẽ ngươi là nội ứng cấp bậc cao nhất ở Vô Chủ chi địa. Để ngươi hoàn thành nhiệm vụ, hết thảy đều có thể nhượng bộ."

"Trăm vạn đại quân của hai đại đế quốc đã tập kết xong. Năm nay nhất định xảy ra đại chiến. Ngươi phải gấp rút hoàn thành nhiệm vụ."

"Chúng ta phỏng đoán, thủ lĩnh tình báo cảu Nam Chu đế quốc Yến Biên Tiên đã có mặt ở Vô Chủ chi địa, nhất định sẽ đến Liệt Phong thành chắp nối với lão Thiên. Ngươi phải cực kỳ chú ý."

"Đại chiến sắp bộc phát. Chúng ta sẽ nghĩ cách đưa Ninh Thanh đi. Mấy ngày nữa, Thái A tiên sinh sẽ đi qua Vô Chủ chi địa, và tới dạy học ở Đại Tây thư viện. Ninh Thanh sẽ cùng lão du ngoạn phía bắc, tiến vào Đại Doanh đế quốc."

Tin tức này cũng làm cho Vân Trung Hạc kinh ngạc không thôi.

Lúc trước, hắn còn đang đắn đo suy nghĩ xem có nên phiền phức Hắc Long Đài cứu Ninh Thanh hay không.

Không ngờ, hắn còn chưa kịp hỏi thì Hắc Long Đài đã lên kế hoạch xong.

Thái A tiên sinh tuyệt đối không thể làm nội ứng cho Hắc Long Đài. Để lão già này chịu xuất thủ cần có sự tác động của tầng lớp chóp bu ở Đại Doanh đế quốc.

Nhưng Đại Doanh đế quốc thực sự sẽ vì một Ninh Thanh cỏn con mà chuyện bé xé ra to sao?

Hiện giờ, xem ra cao tầng đế quốc đang cực kỳ coi trọng Vân Trung Hạc, hơn xa tưởng tượng của bản thân hắn.

Đây chính là thực lực đáng sợ của đế quốc. Chuyện gì cũng có thể làm đến cùng.

Kể từ đó, mặc dù Vân Trung Hạc chưa từng gặp qua cao tầng Hắc Long Đài hay cao tầng đế quốc, nhưng nội tâm đã nảy sinh một chút cảm mến, thậm chí là trung thành.

"Phải tìm ra lão Thiên! Phải tìm ra lão Thiên! Phải tìm ra lão Thiên!"

Âm điệu sau cùng lặp lại ba lần.

Có thể thấy được chuyện này vô cùng trọng yếu với Đại Doanh đế quốc.

Bởi vì tình hình đang diễn biến phức tạp, nên cách nhìn nhận cũng phải thay đổi.

Vân Trung Hạc chỉ còn cách thời điểm hoàn thành nhiệm vụ đúng một bước.

Đánh bại Mạc Thu, đoạt lại Lạc Diệp lĩnh rồi cưới Tỉnh Trung Nguyệt.

Đến lúc đó có thể xem như đã cơ bản hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Nhưng càng gần với thành công lại càng phải chú ý cẩn thận.

Ngày nào chưa tìm ra lão Thiên, ngày đó phong hiểm vẫn còn, khả năng bị nhân vật này phá hoại cũng càng lớn.

Suốt thời gian qua, Vân Trung Hạc vẫn luôn thăm dò, tìm kiếm lão Thiên.

Nhưng quả thực không chút manh mối.

Có điều, trọng yếu nhất hiện giờ vẫn là đánh bại Mạc Thu.

Đường dài trăm dặm, chín mươi dặm mới chỉ là nửa đường.

Nếu như hắn bại ở trận quyết đấu này, vậy thì hết thảy đều là công dã tràng.

Thậm chí Vân Trung Hạc cũng sẽ một mạng ô hô.

Người chết thì còn nhiệm vụ cái gì nữa, còn cưới Tỉnh Trung Nguyệt được sao?

Cho nên hiện giờ hắn chỉ có thể vứt bỏ hết thảy tạp niệm, kể cả chuyện lão Thiên, tập trung chuẩn bị quyết đấu.

Hiện giờ chỉ còn cách mùng mười tháng sáu có vẻn vẹn bốn ngày.

...

Không gọi được Lục Chỉ Cầm Ma Beethoven, thay vào đó là số 9 Lượng Tử.

Bản lãnh của gã Lượng Tử này chỉ có một, chính là vận dụng bộ não như một chiếc máy tính lượng tử để mô phỏng thực tế.

Chỉ cần có đủ số liệu, số 9 có thể đoán được tương lai.

Nhưng làm thế nào để đánh bại Mạc Thu đây?

Vân Trung Hạc yếu như sên. Mạc Thu chỉ cần chạm một cái, hắn lập tức chết lăn quay.

Lượng Tử nói cần phải đến hiện trường tỷ võ để thu thập số liệu.

Cho nên Vân Trung Hạc hiện đang có mặt ở khu vực võ đài.

...

Võ đài do song phương hợp tác xây dựng, chịu sự giám sát toàn phần của Chư Hầu liên minh.

Địa điểm là biên giới Liệt Phong cốc và Tẩy Ngọc thành.

Số 9 Lượng Tử giá thân. Vân Trung Hạc một mình một ngựa, phi nước đại trong quanh phương viên mấy chục dặm quanh võ đài, thu thập đủ loại số liệu trên trời dưới đất.

Ròng rã hai ngày hai đêm.

Đêm ngày tám tháng sáu.

Ngày kia chính là ngày mà vạn chúng chú mục, là ngày đôi bên hẹn ước quyết đấu sinh tử !

Lượng Tử rốt cuộc đã thu thập xong.

Vân Trung Hạc cảm thấy đầu mình càng ngày càng nóng, như một cái nồi áp suất chỉ trực nổ tung.

Bởi vì lúc này trong tiềm thức của hắn đang có vô số số liệu tuôn trào như thác lũ. Lượng Tử đang điên cuồng tính toán.

Ròng rã mấy canh giờ sau mới dừng lại.

Vân Trung Hạc thở hồng hộc, chờ cho đầu mình nguội đi.

Hiện giờ đã là rạng sáng ngày chín tháng sáu. Chỉ còn cách thời điểm quyết đấu có một ngày.

Vân Trung Hạc không đợi được nữa, hỏi dồn: "Thế nào? Có biện pháp đánh bại Mạc Thu chứ? Có thể thắng không?"

Lượng Tử thản nhiên đáp: "Có! Không nghi ngờ gì nữa, chúng ta nhất định chiến thắng, mà không cần tốn nhiều sức."

...

Lưu ý: Các site khác vui lòng re-up sau 24 tiếng! Xin hãy tôn trọng người dịch! Chân thành cảm ơn!

Tác giả: Hôm nay đổi mới 16000 chữ. Nguyệt Phiếu Bảng không ổn rồi. Có phiếu mà huynh đệ còn không chịu xuất ra sao? Bánh Ngọt khóc ướt cả gối, liều mạng dập đầu trước ân công!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch