Đám người Vương Phong lập tức trốn sau những bức tường vây bao vây lại tòa nhà nơi Trương Thành đã đi vào.
Trong mắt Vương Phong, bất kể Trương Thành có hỏa lực mạnh ra sao, miễn là Trương Thành dám đi ra ngoài, hắn sẽ chết.
Trương Thành nhìn xuống bên dưới sổ trên tầng năm.
Ngoài sân, lúc này đã chật kín người.
Trương Thành đoán chừng ít nhất cũng phải hơn 20 người.
Tuy nhiên, muốn dụ Trương Thành vào bẫy sao ?
Trước hết cũng phải có vũ trang tương tự như đã rồi mới nói.
Trương Thành lấy một quả lựu đạn hơi cay từ trong túi ra.
Kéo chốt trực tiếp ném xuống bên dưới.
Lúc quả lựu đạn hơi cay rơi xuống dưới chân họ, bọn họ đều tò mò nhìn vào nó.
Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy thứ này.
Oanh!
Quả lựu đạn hơi cay phát nổ, bốc ra mù mịt khói trắng.
Bom hơi cay chứa chất lỏng brom dễ bay hơi, có thể kích thích các bộ phận nhạy cảm trên cơ thể con người, chẳng hạnhư giác mạc cùng các tuyến lệ của mắt.
Trương Thành sử dụng cả hai quả lựu đạn hơi cay mang theo ném xuống bên dưới.
Lựu đạn hơi cay rơi bên ngoài bức tường.
Đám đông ph bên ngoài bức tường mắt cay xè, tuyến lệ bị tác động chẩy đầy nước mắt nước mũi.
Họ càng dụi mắt càng làm cho mắt cay hơn, nước mắt càng chẩy ra nhiều hơn.
Mắt bị brom tác động gây bỏng rát thật sự vô cùng khó chịu.
Ngay cả Vương Phong, những gã côn đồ này đau rát không thể chịu được ,căn bản là không dám ở lại bức tường nữa.
Trương Thành ở trên lầu mở cửa sổ bắn xuống phía bên dưới
Ba!Ba!Ba!
Hắn đã thay đổi khẩu súng trường chín lăm.
Từng viên đạn bắn ra , từng tên côn đồ ngã trên mặt đất.
"Mau…mau, rút lui!"
Vương Phong đã hiểu rằng Trương Thành vô cùng kho đối phó, không thể là một kẻ bình thường được.
Họ muốn dựa vào số đông, muốn giết chết Trương Thành quả thật là chuyện hão huyền.
Trương Thành nhanh chóng thay thế một băng đạn khác, băng đạn vừa bắn hết cũng thu lại vào túi.
Hắn nhanh chóng di chuyển xuống lầu.
Lúc này, đám côn đồ còn lại đều đi theo Vương Phong trốn vào một căn nhà dân.
Các cửa sổ cửa ra vào của ngôi nhà đã bị đóng chặt.
Sau khi vào nhà, bọn chúng liền dùng nước rửa mắt cho bớt cay.
Trương Thành truy đuổi tới ngôi nhà.
Vừa rồi hắn bị đám côn đồ bao vây bên trong căn nhà.
Hiện tại hắn một mình nhiều súng, lại bao vây đám côn đồ bên trong một căn nhà khác.
Hắn vung khẩu súng trường dùng bang súng đập vỡ cửa kính cửa sổ.
Dọa cho bọn côn đồ lập tức chạy lên lầu.
Trương Thành lấy ra một quả lựu đạn choáng ném nó vào phòng.
Lựu đạn choáng còn được gọi là lựu đạn âm thanh, sử dụng âm thanh tần số cao tạo chóng mặt buồn nôn cho đối phương.
Đặc biệt là trong một căn phòng kín.
Hiệu quả của lựu đạn gây choáng là tốt nhất.
Trương Thành đợi một lúc, sau đó đi tới cửa chính dùng súng trường 95 bắn một loạt đạn vào khóa cửa.
Khóa cửa của ngôi nhà chỉ là loại khóa bình thường của vùng nông thôn.
Sau một tràng đạn bắn ra, nhanh chóng bị đập tan.
Trương Thành mở cửa và đi vào trong.
Trên tầng ba, Vương Phong sau khi dùng nước khoáng làm giảm sưng tấy đau rát ở mắt.
Còn thuộc hạ thì tình hình rất tồi tệ.
Đôi mắt của chúng vừa đỏ vừa sưng, cả mặt tràn đầy là nước mắt nước mũi, trông vô cùng chật vật.
Ba!Ba!Ba!
Lúc này, tiếng súng lại phát ra từ tầng dưới.
Tống Phi trốn trong căn phòng trên tầng 3. Hắn không bao giờ nghĩ rằng sẽ rơi vào tình huống hiện tại. Bên chúng có rất nhiều người, vậy mà lại không địch lại được một người.
Tất nhiên, đây không phải là một cuộc chiến công bằng.
Vũ khí và trang bị của Trương Thành cơ bản cùng chúng không phải là cùng một cấp độ.
Khẩu súng tự chế trong tay Tống Phi, cũng không biết còn có thể bắn được không.
Mà nếu nó còn bắn được, khả năng cao nó có thể nổ tung.
Trương Thành thì khác. Hắn có một khẩu súng trường chín năm, một khẩu súng tiểu liên loại 05 cùng hai khẩu súng lục 92.
Ngoài ra còn có áo chống đạn, cũng không phải loại áo giáp của cảnh sát thông thường.
Bộ giáp chiến thuật trên cơ thể hắn giống như trang bị của cảnh sát đặc biệt, còn cả mũ giáp chiến thuật nữa.
Trương Thành giết người cuối cùng trên tầng hai, một gã trốn trong tủ, rồi dừng lại trước cầu thang đi lên tầng của căn nhà.
Trương Thành liền quăng thêm một quả lựu đạn gây choáng lên tầng ba.
Khi quả lựu đạn choáng ổ, một âm thanh tần suất cao phát ra, khiến cho những gã côn đồ đang trốn sau ghế salon muốn đánh lén Trương Thành bị choáng váng.
Cho dù đó là lựu đạn choáng, lựu đạn chói, lựu đạn khói hay lựu đạn hơi cay.
Đây đều là những thiết bị chiến thuật.
Điền Mặc Lan đã dạy Trương Thành cách sử dụng nó.
Trương Thành đợi một lúc rồi nhanh chóng đi lên lầu.
Ba !Ba!Ba!
Đám côn đồ trốn sau ghế sofa mỗi tên đều nhận một viên đạn.
Vương Phong, đang trốn trong phòng, cắn răng nắm chặt hai khẩu súng.
Hắn từng rất nghèo, không có tiền để đi quan hệ, nên cũng không thể làm lính được.
Không đúng, hắn là ưa thích một câu nói kinh điển:” Người không hung ác, đứng không vững!”
Hắn nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần.
Vương Phong chĩa súng vào một thuộc hạ và lạnh lùng nói: "Đi ra ngoài."
Thủ hạ nào có dám ra ngoài lúc này, bâygiờ đi là tìm cái chết.
Đoàng!
Vương Phong bắn vào gã thủ hạ.
Sau đó, hắn chĩa súng vào Tống Phi.
Tống Phi trong lòng ân cần thăm hỏi cả tổ tiên tông môn nhà Vương Phong.
Tuy nhiên, Tống Phi biết rằng nếu hắn không thực hiện theo mệnh lệnh, sẽ bịVương Phong giết chết ngay lập tức.
Trên thực tế, không chỉ một mình Tống Phi, tất cả thủ hạ hiện trong phòng,đều bị Vương Phong ép đi ra ngoài.
Trương Thành đang chuẩn bị sử dụng súng để bắn khóa cửa.
không ngờ cánh cửa đột nhiên mở ra.
Đám người Tống Phi cầm súng xuất hiện trước mặt Trương Thành .
Trương hông chậm trễ nâng súng lên quét một tràng đạn.
Ba!Ba!Ba!
Cò súng được kéo liên tục những viên đạn xuyên thủng đám người Tống Phi
Tất cả đều ngã xuống đất.
Trên người bọn chúng đều có vài lỗ đạn.
Trương Thành vừa buông súng xuống, Bất ngờ Vương Phong lao ra và bắn vào Trương Thành .
Trong chớp mắt.
Trương Thành gần như nhìn thấy khoảnh khắc Vương Phong xuất hiện ngay lập tức nhấc súng.
Ba!
Hai người mặt đối mặt.
Trương Thành bắn một phát mi tâm của Vương Phong.
Vương Phong ngã xuống đất.
Không phải tốc độ bắn của Vương Phong quá chậm, mà phản ứng của cơ thể Trương Thành quá nhanh.
So với Trương Thành.
Vương Phong không khác gì một gã dân thường.
Tại Đông Hải, Trương Thành chuyên giết "côn đồ" tất cả đều là đối mặt giết chết, mà hơn hết hắn đã từng giết Dư Hán Tường, trong hàng ngũ côn đồ thì cũng là loại cao cấp nhất!