Lục soát một tòa thành không bằng giết chết một đội ngũ!
sharedby: truyendichgiare.com
Biên dịch:Hoangzil
Trương Thành nhanh chóng tính toán số ngươi cùng tịch thu chiến lợi phẩm.
Hắn đều đem tất cả súng cho vào bao.
Mặc dù ngoài hai khẩu súng lục 92 ra, số súng săn, súng tự chế, những khẩu súng này, Trương Thành cũng không thèm để mắt.
Nhưng những khẩu súng này ở lại đây, cũng sẽ bị những đội ngũ người sống sót khác lấy đi.
Do đó, Trương Thành cũng không muốn làm lợi cho người khác.
Shashasha.
"Phong Ca, những kẻ xâm lược đã bị giải quyết chưa?"
Vào lúc này, giọng nói của một người đàn ông phát ra từ máy liên lạc.
Trương Thành nhấc bộ đàm, nhấn nút gọi trả lời với giọng hơi hoảng hốt: "Kẻ đột nhập đã bị giết, nhưng Phong ca đã bị bắn."
Phía bên kia bộ đàm, bọn côn đồ trầm mặc một lúc.
Sau đó, lập tức nhấn núi gọi nói: " Tống Phi, Lưu Hạo, đâu?",
Trương Thành tiếp tục trả lời: "Họ đều bị giết, chúng ta có rất nhiều người chết."
Gã côn đồ liềnnói : "Chúng ta đang quay trở lại. "
Một lúc sau, bọn côn đồ lái xe trở lại.
Trong xe của họ, họ cũng mang theo hơn hai trăm kg thịt xông khói do Trương Thành thu thập, cũng như nước khoáng, thuốc lá cùng các vật liệu khác.
Trương Thành trở lại tầng năm mở cửa sổ , nhìn họ di chuyển rào chắn ở tầng dưới.
Khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười lạnh.
Hôm nay, nhóm người này gặp hắn, đó thực sự là gặp một lần đen đủi lớn nhất.
Trương Thành quay người đi xuống cầu thang.
Đội ra ngoài mạo hiểm đã trở về làng.
Chỉ cần họ xuống xe.
Chào đón họ sẽ là những viên đạn từ khẩu súng trường 95.
Ba!Ba!Ba!
Trương Thành ở trên cao ngắm xuống.
Dễ dàng bắn chết đám côn đồ.
Chỉ một khoảng thời gian ngắn, 14 tên côn đồ đã bị bắn hạ.
Lão sư Điền Mặc Lan, dậy kỹ năng thuật bắn súng cho Trương Thành .
Khiến Trương Thành cải thiện rất nhiều, độ chính xác khi bắn cũng tăng cao.
Mặc dù không thể nói rằng nổ súng là headshot, nhưng độ chính xác rất cao.
Trong vòng 100 mét, mục tiêu mà Trương Thành nhắm đều không thoát khỏi số mệnh.
Trương Thành đi xuống cầu thang bắt đầu kiểm tra cơ thể đám người vừa quay lại.
Nếu còn chưa chết, hắn sẽ bồi thêm một dao, hắn muốn làm người tốt giải thoát họ khỏi những nỗi đau đớn và để họ đi xuống địa ngục.
Nhóm côn đồ này, kinh nghiệm chiến đấu, rõ ràng là không tốt bằng đám thợ săn ở thành phố Đông Hâir
Tất nhiên, đây không phải là niềm tự hào hay ưu việt của "người dân thành phố".
Nếu Vương Phong là một người như Cao Phạm, Dương Khánh Hổ, Hồ Thiên Khôi, thì Trương Thành muốn tiến hành một cuộc tấn công lén lút vào ban ngày không có sự hỗ trợ của zombie, ngay cả khi thành công, cũng không thể giết sạch sẽ như thế này.
Tuy nhiên, nhóm người Vương Phong vũ khí mục nát kinh nghiệm chiến đấu của họ lại kém như vậy, nhưng vật liệu thì khá nhiều.
Họ dường như đã thu thập toàn bộ Làng Lâm Thủy cũng như các nơi vùng lân cận.
Điều này nhắc nhở Trương Thành nhớ về một câu trong trò chơi.
Tìm kiếm cả một thành phố cũng không bằng cướp giết của một đội.
Khi thợ săn, hoặc sói, trực tiếp cướp những người sống sót khác cùng chiếm giữ nguồn tài nguyên của họ.
Tránh nguy hiểm gặp phải khi mạo hiểm, cũng như tiết kiệm thời gian tìm kiếm vật liệu..
Trong kho của nhóm Vương Phong.
Trương Thành có hơn 800 kg thịt xông khói cùng xúc xích, cũng như một lượng lớn gạo, đậu phộng ngô.
Trong sân của nhiều ngôi nhà trong làng, thậm chí có cả rau đang được trồng.
Hơn nữa, trước khi virus bùng phát, nông dân nấu rượu, trữ lượng rất lớn.
Nếu thứ duy nhất khan hiếm và cần phải ra ngoài để tìm, chỉ có thuốc lá và phụ nữ mà thôi.
Những người phụ nữ bị đám người Vương Phong bắt về
Sau khi Trương Thành nhìn thấy bọn họ, một số phụ nữ đã bị rối loạn tâm thần.
Khi một người đàn ông đến gần, một số người trong bọn họ sẽ hét lên, một số thì uể oải, măt vô hồn
Loại phụ nữ này, ngay cả khi mang về căn cứ, cũng không thể sử dụng
Khi Trương Thành nghĩ về điều đó, hắn nói với hai người phụ nữ vẫn bình thường: "Giúp tôi bỏ thịt vào xe."
Hai người phụ nữ này là phụ nữ của Vương Phong.
Họ không dám thách thức mệnh lệnh của Trương Thành .
Vì Trương Thành có súng, vừa rồi hắn cũng giết cả nhóm Vương Phong.
Nhờ hai người phụ nữ vận chuyển, hơn 800 kg thịt xông khói cùng xúc xích đã được đưa lên chiếc xe jeep trắng.
Sau khi hai người phụ nữ kết thúc công việc, họ đang chờ đợi Trương Thành ra lệnh..
Có phải người đàn ông này không thích điều đó?
Trương Thành cho cả trong số họ nói: "Mấy phụ nữ điên liền để lại cho hai ngươi chăm sóc, tất nhiên, các cô cũng có thể mặc kệ bọn họ, ta cũng không phải thánh nhân, các cô cũng không phải, cũng không có nghĩa vụ cứu rỗi chúng sinh, đúng không?."
Hai Người phụ nữ nghe xong đều như rơi vào sương mù.
Tại thời điểm này, chẳng lẽ không muốn làm chuyện đó sao?
Rốt cuộc, bọn họ cũng là chiến lợi phẩm.
Ngay khi Vương Phong cũng là cướp đoạt họ từ tay những người sống sót khác.
"Hãy sống tốt nhé, nếu gặp nguy hiểm, có thể sử dụng bộ đàm nói với ta. Nếu ta ở gần nơi này, ta sẽ giúp hai cô."
Trương Thành nói xong, để lại một bộ đàm, thiết lập một kênh, sau đó lái xe rời đi.
Để lại hai người ngây ngốc nhìn Trương Thành rời đi, cả hai đều chưa hết bàng hoàng.
Người đàn ông không sở hữu bọn họ, và cho họ tự do.
Hắn chắc chắn là một người tốt!
...
Trương Thành lái xe và rời khỏi làng Lâm Thủy.
Hai người phụ nữ bị bỏ lại, hắn hy vọng họ sẽ trở thành "đôi mắt" của hắn.
Rốt cuộc, những tên côn đồ ở làng Lâm Thủy cần phải ra ngoài để tìm đồ tiếp tế cùng phụ nữ.
Các đội sống sót khác cũng cần nó.
Nếu họ gặp phải các nhóm sống sót khác, thì họ sẽ nghĩ Trương Thành là một "người tốt".
Trương Thành có thể biết vị trí của những nhóm người khác.
Thả mồi câu cá.
Mặc dù kế sách này cũng hơi hèn hạ,những nữ nhân đáng thương bị hắn lợi dụng vẫn nghĩ hắn là người tốt.
Nhưng trong tận thế, Trương Thành cảm thấy rằng hắn còn hơn cả những tên ăn thịt người hơn cả những tên tội phạm biến thái thích tra tấn người khác.Hắn là điều gì đó vô cùn xa….