Mặc dù Trương Thành biết rằng căn cứ an toàn núi Tiên Hạc , có thể là một cái bẫy.
Nhưng bản thân Trương Thành cũng không phải là người tốt.
Hắn không muốn cứu những con người ngu muội đấy.
Đối với năm người phụ nữ ngày hôm qua sao?
Sau khi biết rơi vào bẫy, họ mới cảm nhận được tận thế kinh khủng ra sao chịu khổ mới ngộ ra được.
Một nắm gạo ân tình khác với một nắm gạo thù địch.
Nếu trong nguy hiểm có người giúp đỡ họ, vậy họ mới luôn ghi nhớ ân tình của người đó.
Nhưng nếu họ cho họ quá nhiều, đến khi họ đã quá quen với sự giúp đỡ, chỉ cần dừng việc giúp đỡ lại, sẽ khiến họ thù địch.
Trương Thành không làm tiên sinh Đông Quách nên hắn không bao giờ nuôi một con sói mắt trắng vong ân phụ nghĩa.
Cũng không muốn gặp phải chuyện lấy oán trả ơn.
Hắn tuy cần phụ nữ, nhưng đối với hắn họ cũng chỉ là những công cụ lao động, sau này sẽ từ từ huấn luyện thành những chiến binh dễ kiểm soát.
Đối với chuyện ngủ với nữ nhân chẳng lẽ hắn còn thiếu sao?.
Chế độ hiện tại của hắn đang rất thành công.
Chờ đợi để được làm hài lòng Trương Thành, chờ đợi được Trương Thành sủng ái lại có quá nhiều.
Do đó, Trương Thành sau khi xác nhận vị trí hiện tại nhanh chóng tìm thấy một tuyến đường đến làng Hậu Sơn trên bản đồ.
Làng Hậu Sơn là nơi ở trước đây của bà ngoại Trương Thành.
Làng Hậu Sơn ở sau núi, con đường tiến vào làng hết sức gồ ghề.
Tuy nhiên, phía sau ngọn núi lại là một thung lung bằng phẳng
Trong những năm chiến tranh, vị trí địa lý của làng Hậu Sơn được coi là một nơ ngoài đào viên.
Trương Thành lái xe rời khỏi làng Thủy Đầu và lái xe đến làng Hậu Sơn.
...
Xe off ròa lái lên núi.
Phong cảnh dọc đường khá đẹp.
Không khí trong lành.
Tuy nhiên, có rất nhiều nhánh cây gẫy trên mặt đất.
Chắc hẳn là do trận bão vừa rồi gây ra.
Tất nhiên, cũng không có các cành cây gẫy lớn. Có thể là những người dân sống sót trên núi đã dọn dẹp sang bên lề đường.
Chiếc xe off –road đã đi đến đỉnh núi.
Liền nhìn thấy một tháp tín hiệu cùng một tòa nhà năm tầng.
Có những dây kẽm gai bao bọc xung quanh tòa nhà.
Đây là trạm chuyển tiếp núi Tiên Hạc.
Bên ngoài trạm chuyển tiếp, còn có rất nhiều phương tiện.
Trong số đó, có một chiếc xe săn tin của đài truyền hình du lịch Đông Hải.
Người sống sót trên lầu tự nhiên nghe thấy tiếng xe cộ đi tới.
Chẳng mấy chốc, một phụ nữ cùng một vài người đàn ông bước ra.
Nữ chắc hẳn là Bạch Vi Vi.
Lưu Vũ Hàm hào hứng nói: "Đó thực sự là Bạch Vi Vi."
Mặc dù Bạch Vi Vi chỉ là người dẫn chương trình của Truyền hình vệ tinh Du lịch Đông Hải, Nhưng cô ấy là một nữ thần trên weibo.
Những nơi cô giới thiệu, thu hút rất nhiều khách du lịch, hơn nữa đều là danh lam thắng cảnh đáng đến.
Vương Lộ Lộ lái xe và vào sân.
Tại thời điểm này, Bạch Vi Vi đã chủ động v nói: "Chào mừng bạn tham gia vào căn cứ an toàn trên núi Tiên Hạc."
Vương Lộ Lộ và những người khác cảm giác vô cùng phấn khích.
"Chị Vi Vi, chúng tôi rất đói, chúng tôi có thể ... oh."
Lưu Vũ Hàm làm bộ dạng dễ thương, mặc dù có chút xấu hổ, nhưng hiện nay thực sự đói.
Bạch Vi Vi nói: "Để bọn họ đưa bạn đến nhà ăn."
Lúc này , năm người Lưu Vũ Hàm liền đi theo hai người đàn ông
"Các cô đi theo chúng tôi."
Hai người đàn ông nói với năm cô gái;
Năm người Vương Lộ Lộ, đi theo hai người đàn ông, đã lên tới tầng năm.
Lưu Vũ Hàm hỏi: "Căn tin của mọi người ở tầng năm sao?"
"Ừ." Một người đàn ông thản nhiên trả lời.
Vương Lộ Lộ cảm thấy có gì đó không ổn.
Cô chưa bao giờ gặp nơi nào, lại đặt căng tin trên tầng cao nhất cả.
Lúc này, cô quay đầu lại , nhìn vào cửa sổ.
Các cửa sổ đã được đóng chặt, màn cửa cũng được kéo.
"Đi nào." Một người đàn ông dừng lại nói đồng thời lấy chìa khóa ra khỏi túi.
Răng rắc.
Ngay lúc cửa mở, Vương Lộ Lộ, Lưu Vũ Hàm cùng những người phụ nữ khác nhìn thấy một đống phụ nữ ngồi bên trong phòng.
Những người phụ nữ này bộ dạng rất uể oải, tất cả bọn họ đều gầy như que củi.
Có vẻ như bị suy dinh dưỡng đã lâu.
Điều này không giống được cung cấp thực phẩm đầy đủ.
Điều này hoàn toàn khác với những gì Bạch Vi Vi nói!
Vương Lộ Lộ kinh nngay lập tức quay lại nói với những người bạn đồng hành của mình: "Chúng ta đã bị lừa dối!"
Lúc này, hành lang đi tới bẩy người đàn ông.
Trên tay Họ là dao và gậy.
Trong số đó, thậm chí có một người đàn ông dắt một khẩu súng lục ở thắt lưng.
Người đàn ông mở cửa, cười khẩy, nói: "Hiểu chuyện một chút đi, nhanh đi vào trong."
Sau khi họ vào nhà.
Cánh cửa lại bị khóa chặt một lần nữa.
"Lộ Lộ bây giờ phảì làm sao?"
Lưu Vũ Hàm khóc thút thít nói với Vương Lộ Lộ.
Không chỉ Lưu Vũ Hàm, mà cả ba người phụ nữ đồng hành cũng đang khóc thút thít.
Vương Lộ Lộ cũng khóc.
Cô không ngờ rằng Bạch Vi Vi đã lừa dối họ.
Tại thời điểm này, một phụ nữ tóc dài ngang eo ,nói: "Đừng khóc, khóc cũng giải quyết gì đâu, đến đây, chờ đợi sự phân phối của bọn họ."
Vương Lộ Lộ ngừng khóc, hỏi: "phân phối gì? Ý cô là thế nào?"
Người phụ nữ trả lời: "Nếu một người đàn ông có biểu hiện tốt có thể đến đây chỉ định một người phụ nữ trở thành lão bà của hắn."
Vương Lộ Lộ cắn răng hỏi: "Vậy nếu chúng ta không muốn thì sao?"
Người phụ nữ trả lời: "Nếu cô muốn bị chết đói, cô có thể từ chối tuân theo."
Hàm ý các cô có thể giữ lại sự trinh trắng của mình,nếu có thể sống sót qua những cơn đói
Nhóm người này cũng không sử dụng vũ lực để cường bạo họ.
Sau khi nghe câu trả lời của người phụ nữ.
Lưu Vũ Hàm cùng những người khác trong lòng đều rơi lộp bộp , cảm giác như rơi xuống vực sâu hắc ám vậy.
Họ biết rằng họ đã thực sự rơi vào ổ sói.
Tuy nhiên, Vương Lộ Lộ vẫn hơi nghi ngờ hỏi thêm: "Tại sao Bạch Vi Vi muốn giúp họ nói dối chúng tôiười phụ nữ trả lời: "Ý tưởng này là do cô ấy nghĩ ra."
"Làm sao mà ..."
Đám người Vương Lộ Lộ không thể tin được .
Người phụ nữ nói: "Cô ấy là một người ích kỷ, cùng một trái tim hắc ám, Cô nghĩ rằng đơn giản để một phát thanh viên trở thành một người chủ trì sao?"
Vương Lộ Lộ cau mày hỏi: "Làm thế nào cô lại biết rõ ràng như vậy?"
Người phụ nữ trả lời: " Tôi là em họ của cô ấy và là trợ lý của cô ấy.”