Mặc dù làng Hậu Sơn từng là thế ngoại đào viên, nhưng nó cũng đã bị virus tàn phá qua.
Trong làng, có những thây ma lang thang.
Nhìn thấy những thây ma này sẽ chứng minh rằng chưa có ai từng tới nơi này.
Trương Thành đi đến một ngôi nhà, cậu và mợ đã không gặp trong nhiều năm lúc này, hai người đều đã trở thành zombie.
Trong ấn tượng của hắn, hai người này luôn cãi nhau, nhưng bây giờ lại có thể yên yên ổn ổn sống cùng nhau.
Trương Thành cũng không ở lại lâu.
Mối quan hệ của hắn với gia định cậu mợ rất nhạt .
Đặc biệt là sau khi bà ngoại qua đời, cũng chưa từng hỏi han đến hắn.
Do đó, sau khi thấy hai người, trong lòng Trương Thành cũng không có cảm giác gì nhiều.
Sau khi rời khỏi đấy, Trương Thành lái xe đi thẳng đến doanh trại.
Doanh Trại nằm ở gần với làng Hậu Sơn, tuy vậy vẫn phải đi thêm một khoảng nữa.
Trên đường, ngày càng có nhiều zombie xuất hiện hơn.
Những thây ma này đều có khuôn mặt khá thân thuộc với hắn.
Ví dụ, gia đình anh họ của Trương Thành.
Không có vết cắn trên người gã anh họ, rõ ràng hắn đã bị cảm nhiễm trở thành thây ma, trong quá trình virut bùng phát.
Mà trên mặt và cổ của người chị dâu, đều thiếu đi một ít thịt.
Rõ ràng, chị dâu hắn đã bị cắn, sau đó đã trở thành một thây ma.
Về việc gia đình anh họ hắn có bị cắn hay không, những điều này không quan trọng với hắn.
Trương Thành lái xe tránh những thây ma trên đường.
Chiếc xe này chưa được sửa đổi nên Trương Thành không thể sử dụng nó để nghiền nát zombie được.
Đã đến trụ sở doanh trại.
Bên trong doanh trại, đều là những thây ma mặc quân phục đang du đãng không mục đích.
Khi virus bùng phát, cũng giống như Điền Mặc Lan đã kể lại.
Những người lính đã bị nhiễm virut , biến trở thành thây ma
Hơn nữa, bọn chúng đã tấn công những đồng đội của mình, những người đồng đội thì chưa hiểu chuyện gì xẩy ra và cũng không nhận được lệnh, nên đã không giết họ ngay lập tức, thế nên cả doanh trại lính đông đúc đã thành lãnh địa của Thây ma.
Trương Thành đang tìm kiếm bên trong trại, thật sự quá dễ dàng để tìm thấy những khẩu súng trường 95.
Hắn mở băng đạn ra thấy trống rỗng.
Nhưng lại không có vỏ đạn trên mặt đất.
Đây chắc hẳn là những khẩu súng của lính canh.
Trương Thành ném những khẩu súng trường này bên trong xe .
Theo Điền Mặc Lan đã giải thích, trừ khi đang trong quá trình huấn luyện, hoặc một số trường hợp đặc biệt, súng đạn sẽ luôn được cất giữ trong kho vũ khí.
Hơn nữa, súng và đạn đều được phân tách ra thành hai.
Súng tại một kho, và đạn tại một kho khác
Những khẩu hỏa tiễn cũng vậy, đều tách rời thân súng cùng đầu đạn.
Lính canh thường chỉ được trang bị tối đ aba viên đạn, luôn đặt trước ngực, thường đứng gác, súng họ cầm đều không có đạn.
Nghe nói rằng điều này là để tránh ai đó đến cướp súng.
Hơn nữa, trừ khi rơi vào trường hợp báo động đỏ chiến tranh cấp 1, hoặc nhận một nhiệm vụ đặc biệt.
Nếu không, bình thường cũng không có cơ hội đem súng đi lại lung tung trong doanh trại.
Đồng thời, quân đội cũng sẽ luôn thường xuyên kiểm tra chặt chẽ để ngăn chặn binh sĩ giấu diếm đạn dược.
Đây đều là nhằm vào mục đích an toàn cho đất nước, khi virus bùng phát, quân đội liền gặp phải một đòn trí mạng!
Mặc dù doanh trại rất rộng, nhưng kho chứa súng cũng không quá khó để tìm.
Tại xung quanh kho súng bên trong doanh trại.
Có hơn 20 thi thể đang nằm trên mặt đất.
Hẳn đây là những quân nhân đang chạy đến để tìm súng chống lại zombie.
Kết quả đã bị thây ma cắn chết.
Những vũng máu đã đông cùng thi thể trên mặt đất cũng là minh chứng cho suy đoán của Trương Thành.
Trên thi thể của một số binh lính, Trương Thành cũng đã tìm thấy chìa khóa kho vũ khí .
Hắn liền mở khóa cổng sắt.
Khi cánh cổng sắt mở ra, bên trong đem đến cho hắn một cảm giác đang đi vào một kho bạc của ngân hàng vậy.
Những khẩu súng được đặt gọn gang trên giá hoàn toàn thu hút sự chú ý của Trương Thành.
Trương Thành cũng không có ý tưởng đi đếm số lượng súng.
Hắn đã hoàn toàn bị thu hút bởi những anh chàng to lớn.
Những khẩu súng máy hạng nặng 89 trước mặt hắn.
Mặc dù những khẩu súng im lìm nằm ở đó,Nhưng Trương Thành có thể tưởng tượng sức mạnh của nó.
Trương Thành nhặt một khẩu súng máy hạng nặng.
Trong tay, truyền đến cảm giác nặng nề.
Khẩu súng này nặng 26,5 kg.
Sử dụng đạn 12,7 mm, nó không chỉ xuyên qua các lớp giáp, thậm chí có thể hạ gục trực thăng ở trên không.
Trương Thành liền mang theo một khẩu súng máy hạng nặng, đi ra ngoài.
Hắn đặt một khẩu súng máy hạng nặng bên ngoài rồi đi đến kho đạn dược.
Cũng trên thi thể của một số binh sĩ zombie, khóa của kho đạn dược đã được tìm thấy.
Ban đầu hắn tìm đạn súng máy hạng nặng để thử súng.
Kết quả là hắn nhìn thấy những viên vân bạo đạn.
Cũng không chỉ là một viên.
Giàu rồi! Giàu rồi Trương Thành mắt mở to nhìn chằm chằm vào những quả vân bạo đạn.
Hơn nữa, còn có 8 bệ phóng tên lửa.
Khi rời khỏi quận Hưng Nghiệp, Điền Mặc Lan cũng dậy cho hắn một số bài học bổ ích.
Loại súng phóng tên lửa này sử dụng sợi thủy tinh nhẹ.
Tóm lại, nó nhẹ, rất thích hợp để chiến đấu trong thành phố.
Hơn nữa, sau khi bắn xong, là sẽ trở thành đồ bỏ đi.
Trước khi rời khỏi Điền Mặc Lan cũng đã dặn dò hắn, tận lực tìm kiếm bệ phóng tên lửa 08 này.
Còn đối với bệ phóng tên lửa liên tục PF98, mặc dù nó rất mạnh nhưng vì nó quá nặng, không thích hợp chiến đấu trong thành phố.
Tuy nhiên, Trương Thành hắn cũng không quan tâm đến sức nặng của súng phóng tên lửa nữa
Giờ việc đầu tiên hắn làm là tìm đạn súng máy 12,7 mm sau đó thử súng trên một cái cây.
Dưới sự càn quét của súng máy hạng nặng, chỉ sau vài phát bắn cái cây đã bị phá nát.
Sau đó, Trương Thành lại thử súng máy hạng nhẹ 95 loại.
Là một khẩu súng máy, nó nặng 3,95 kg,có thể lắp 75 viên đạn trong một băng đạn, có tầm bắn hiệu quả 800 mét.
Không chỉ linh hoạt, mà với tầm nhìn chấm đỏ, nó có thể nhanh chóng trấn áp kẻ thù trong phạm vi 100 mét.
Lần này, Trương Thành thực sự là chuột rơi chĩnh gạo rồi.
Không chỉ tên lửa Type 08, súng phóng lựu kết hợp PF98, Vân bạo đạn, mà cả súng máy hạng nặng Type 89, cũng như súng trường 95, súng máy hạng nhẹ cùng súng trường tấn công ngắn, súng bắn tỉa rất nhiều chủng loại súng.
Chỉ là có vấn đề là quá nhiều vũ khí và đạn dược trong kho vũ khí và kho đạn dược.
Ca nô cao tốc hơi nhỏ ...
Trương Thành cảm thấy vô cùng hối hận, tại sao không lái một chiếc thuyền lớn đến.