Trương Thành cùng Điền Mặc Lan xuống xe trước, để đám người Mã Trân Trân đợi ở trên xe.
Mà Trương Thành cùng Điền Mặc Lan từ cốp sau lấy ra gậy bóng chầy.
Dùng gậy bóng chầy đánh nát đầu những zombie tiếp cận.
Bình thường khi Điền Mặc Lan dậy khóa học thực chiến, có một môn kỹ năng sử dụng gậy.
Hơn nữa, đây là một nội dung quan trọng khi thi khảo hạch lên cấp độ.
Đám người Mã Trân Trân khi xuống xe đều được phát gậy bóng chầy, hiện tại đang nắm chặt cây gậy trong tay, mặt biểu lộ sự hoảng sợ.
giết Zombie qua một lớp hàng rào, cùng giết Zombie không có hàng rào, là hai loại trải nghiệm khác nhau hoàn toàn.
Đối mặt với những con Zombie đang tiến tới càng ngày càng gần, Nhịp tim của các cô, càng lúc càng nhanh.
Trương Thành sau khi hút xong một điếu thuốc , liền bắn tàn thuốc về phía những con zombie đang tiến tới.
Zombie không tập trung thành nhóm, nhìn qua đại lượng zombie đang tiến đến, đại khái cũng chỉ khoảng hơn hai mươi đầu zombie.
Với số lượng Zombie như vậy, chỉ cần một mình Điền Mặc Lan liền có thể giải quyết một cách dễ dàng.
Nhưng đối với đám nữ nô lệ này, đây là thử thách khó khăn nhất từ trước đến nay.
Lúc này, Điền Mặc Lan đã lắp xong camera thu lại quá trình khảo hạch trên nóc xe.
Tất cả quá trình chiến đấu, đều sẽ được ghi lại, làm tài liệu giảng dậy sau này.
Đồng thời, biểu hiện của mỗi người, cũng đều được ghi lại.
Đợi đến khi làm xong mọi việc, Điền Mặc Lan cầm theo cây bóng chầy lao về phía một đầu zombie.
Đầu Zombie kia theo bản năng công kích về phía Điền Mặc Lan.
Bành!
Chỉ trong một cái chớp mắt, đầu Zombie liền bạo thành huyết hoa.
Máu đen cũng óc vụt vung vãi đầy trên mặt đất
"Nhìn xem, những con Zombie bị phân tán này, khá dễ đối phó, chỉ cần đánh chết một con, liền có thể đối phó con tiếp theo."
"Phải giữ bình tĩnh,không được nóng vội đối phó cùng lúc với hai con Zombie."
"Các ngươi chưa có khả năng đó, nếu như muốn đối phó với hai đầu Zombie, chẳng phải là đưa thịt đến miệng chúng."
Trương Thành vừa hút thuốc, vừa hướng dẫn đám nô lệ nữ kỹ xảo tiêu diệt zombie
Đám người Mã Trân Trân nhất nhất tuân theo lời chỉ bảo của hắn.
"Có tiến có lùi, chú ý vào bộ pháp, lúc lui lại mặt luôn hướng về phía zombie, không được quay người chạy trốn."
Lúc Trương Thành chỉ bảo, Điền Mặc Lan đã quyết xong hai mươi con Zombie.
Điền Mặc Lan lau sạch máu đen trên mặt, đi về bên cạnh xe, nhìn qua đám nữ nô lệ nói: "Đã nhìn kỹ chưa?"
Đám người Mã Trân Trân liền gật đầu.
Điền Mặc Lan nói : "Ta ở bên cạnh giám sát, không cần phải sợ hãi."
Điền Mặc Lan luôn coi trọng tất cả các sinh mạng thường dân vô tội.
Đương nhiên, tính cách nàng đã như vậy, nên Trương Thành cũng không có ý kiến gì cả.
Hôm nay khảo hạch, chính là rèn luyện sự can đảm của đám nữ nô lệ, làm cho các cô vượt ra khỏi sự nhút nhát cuối cùng trong lòng.
Kỳ thật, đám người Mã Trân Trân bình thường biểu hiện cũng rất tốt.
Chỉ bất quá, Trương Thành cũng không cần xem các cô diễn võ, hắn cần các cô có thực chiến.
Mã Trân Trân nắm chắc cây gậy tiến tới một đầu zombie Zombie.
"Nha!"
Cô học theo động tác của Điền Mặc Lan, mượn sức mạnh từ eo, một gậy nện mạnh vào đầu của zombie.
Bành!
Đầu Zombie lập tức bị đập vỡ toang.
Máu đen bắn văng lên mặt của Mã Trân Trân.
Có thể Làm được, thế mà quả thực có thể thành công.
Việc này cũng không khó lắm!
Tại thời điểm mà Mã Trân Trân đang hung phấn, Trương Thành vung gậy đập nát đầu một zombie bên cạnh Mã Trân Trân.
"Trong quá trình chiến đấu, không được mất tập trung."
Ba!
Trương Thành giơ tay lên, dùng sức vỗ mạnh sau đầu của Mã Trân Trân.
Thực sự đau!
Miệng của Mã Trân Trân hơi méo mó vì đau, nhưng vẫn cảm kích nói với Trương Thành: "Tạ ơn chủ nhân."
Nếu như không phải Trương Thành giúp cô ta thu thập đầu Zombie kia, cô chắc chắn đã bị zombie cắn.
Đám người Dương Phân, nhìn thấy Mã Trân Trân giết Zombie, sau khi nghe Trương Thành chỉ bảo, lá gan của các cô cũng lớn hơn.
Các cô cho rằng Trương Thành sẽ bảo hộ mình.
Mà Trương Thành luôn là tồn tại cao nhất trong lòng các cô, nhờ niềm tin với Trương Thành , giúp các cô gạt bỏ sự sợ hãi với đám zombie khát máu.
Nguyên bản Trương Thành dự định chỉ đứng ngoài xem cuộc vui, hắn cũng không có ý định nhúng tay vào.
Bất quá, bồi dưỡng được một nữ nô lệ cấp 1 có sức chiến đấu, dám giết chết zombie , lại không phải chuyện dễ dàng gì.
Mấy tháng huấn luyền cùng biết bao cuộc khảo hạch.
Đầu tư trên người các nữ nô lệ này biết bao nhiêu là gạo cùng thực phẩm, cũng không thể dễ dàng làm thức ăn cho Zombie được.
Đám người Mã Trân Trân vẫn đang chiến đấu với Zombie.
Các cô không biết phải giết bao nhiêu con Zombie mới tính hợp cách thông qua khảo nghiệm.
Nhưng, mười hai người, dựa theo phương pháp chiến đậu học từ Điền Mặc Lan, đã liên tiếp hạ gục 30 đầu zombie.
Kỳ thật, ứng phó với một Zombie, quả thực không quá khó.
Chỉ là, nếu như bị hai con Zombie để mắt tới, vậy phải biết lui về sau, đồng thời chia tách hai đầu zombie ra.
Điều này cần phải có tố chất .
Bất quá,toàn bộ quá trình, vẫn làm cho Trương Thành cảm thấy hài lòng.
Lúc này, số lượng Zombie tiến tới, càng ngày càng nhiều.
Nếu như tiếp tục để số lượng Zombie nhiều thêm, khả năng xẩy ra chuyện sẽ rất cao.
Đương nhiên, Trương Thành vẫn luôn hi vọng, các cô ta hiểu rõ, Đối với một nhóm lớn Zombie thật sự rất khủng bố
"Lão công, có lẽ nên dừng khảo hạch thôi." Điền Mặc Lan liền hỏi Trương Thành.
Mà lúc này, đã có ba con Zombie đang công kích về phía Dương Phân.
Mã Trân Trân liền hỗ trợ tiêu diệt một đầu Zombie.
Bất quá, lại có Zombie công kích về phía Dương Phân.
"A!" Dương Phân hét lớn, cô ta bị zombie đẩy ngã nhào trên mặt đất, cô dùng một tay khóa cằm Zombie không cho nó cắn mình.
Đây là một trong những kỹ xảo mà Điền Mặc Lan đã dậy các cô.
Lúc này, Trương Thành vung gậy, đập nát đầu con Zombie đang đè ngã Dương Phân.
Máu đen cùng những mảnh óc vụn, văng tung tóe lên mặt của Zombie
"Khảo nghiệm chấm dứt, tất cả trở lại xe."
Trương Thành nói hai chữ "chấm dứt" lúc này, các nữ nhân đều như được đại xá, cấp tốc quay trở về xe.
Mà Trương Thành cùng Điền Mặc Lan cũng nhanh chóng quay lại xe, khởi động xe.
"Trân Trân."
"Phân phân."
Hai nữ nhân này đang ôm chặt nhau trên xe.
Vừa rồi quả thật là dạo qua ranh giới sinh tử.
Bất quá, vẫn may mắn sống sót, sự may mắn đó đến từ sự bảo hộ của Trương Thành.
Trương Thành lái xe, vừa nói: "Mặc dù biểu hiện vừa rồi của các ngươi, vẫn chưa phải là ưu tú lắm, nhưng các ngươi đã rất dũng cảm, đêm nay sẽ thưởng thêm thịt cho các ngươi."
Đám người Mã Trân Trân biểu hiện đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó sung sướng kêu lên: "Tạ ơn chủ nhân đã ban ân!"