Tả Mộ Hoa cùng Lý Vân Thư, đều thích loại cổ trang cư sĩ .
Là những người mặt trắng, ăn mặc cổ trang, đầu búi tóc kiểu cổ đại giống như tú tài ngày xưa vậy.
Còn trong mắt bọn hắn, Trương Thành hay những tên cơ bắp, thường là một loại loại người thô lỗ thô tục. ất quá, bốn người Trương Thành đều mang theo súng, nhìn vũ khí trên người bọn họ.
Chẳng lẽ Bọn họ quân nhân sao?
Ăn mặc, lại có chút không giống.
Lúc này, Trương Thành lại không giống như trước đây, hắn đi thẳng về hướng cửa lớn, hô lớn: "Mở cửa, để chúng ta đi vào trong."
Bọn Hạ Hầu Dung , chút nữa rơi vào miệng Zombie trong Bảo Tháp Thôn.
Sau đó lại dẫn theo Zombie trở về đây, cũng không mang Zombie hấp dẫn đi xa rồi ngắt đuôi, lại trực tiếp chạy về căn cứ trên núi.
Dưới suy nghĩ của Trương Thành xem ra, đám người này không có một chút kĩ năng sinh tồn tại tận thế,càng không có lá gan ra ngoài tìm kiếm vũ khí súng đạn.
Đương nhiên, kể cả có súng cũng không có dũng khí bóp cò.
Trương Thành đang đứng bênoài cách đám người Hạ Hầu Dung khoảng 50 mét , bọn họ mặc dù có súng, cũng chỉ là súng săn, hay súng hơi bắn chim tự chế.
Ngoài khoảng cách 50 mét, muốn bắn trúng Trương Thành, độ khó tương đối lớn
Hơn nữa, Trương Thành càng hi vọng bọn chúng chủ động công kích, hành động như vậy trước mặt của Điền Mặc Lan ,càng làm hắn có lý do tấn công căn cứ này.
Hạ Hầu Dung cũng bước lên thang, vụng trộm nhìn ra ngoài.
Nhìn bộ dạng Trương Thành khôi ngô như vậy, còn trang bị đầy đủ vũ khí trên người, Hạ Hầu Dung liền rụt về, sau đó liền nói với đám người trong căn cứ: "Không đừng để họ vào."
Trương Thành cường tráng như vậy, sau khi hắn đến đây, thư viện chính là thành vật trong túi Trương Thành, tùy hắn định đaotj.
Hơn nữa, nếu như Trương Thành coi trọng nữ nhân bên trong thư viện, vậy phải làm thế nào?
Hoặc là nữ nhân bên trong thư viện, thích Trương Thành thì phải làm sao bây giờ!
Vì đề phòng vạn nhất, Hạ Hầu Dung liền tiếp tục nói: "Ta cảm giác hắn có khả năng khải loại tốt lành gì”.
Tả Mộ Hoa cau mày, nói : "Chúng ta ở đây rất nhiều người, vật tư cũng vô cùng thiếu thốn, mời các ngươi rời đi đến địa phương khác."
Hắn không thích loại nam nhân thô bỉ.
Trương Thành trong mắt hắn là một tên cơ bắp, cà hắn chán ghét.
Hơn nữa, khắp người của Trương Thành còn bẩn thỉu, đâu đâu cũng là vết máu, trên trán nhớp nháp càng làm cho hắn khinh bỉ hơn.
Lý Thắng Nam cảm giác vô cùng tức giận,cô chỉ thẳng mặt Tả Mộ Hoa, nói: "Chúng ta vừa giúp các ngươi thanh lý hơn 200 đầu Zombie…Mà các ngươi!"
Tả Mộ Hoa trả lời: "Cám ơn các ngươi, bất quá, các ngươi là quân đội, bảo hộ chúng ta là trách nhiệm của các ngươi."
Cao Lăng Yên nói : "Lão công, nhiều lời với hắn làm gì, trực tiếp cướp đoạt là xong."
Trương Thành nhìn về phía Điền Mặc Lan, nói : "Lão bà, giờ chúng ta nên làm cái gì?
Điền Mặc Lan cau mày, cứ điểm này thật sự không tệ, có tường bao quanh, nhìn như một môn phái cổ đại, cũng vô cùng kiên cố.
Nếu như nơi này phát triển thành một căn cứ, quả thật có càng nhiều chỗ tốt.
Điền Mặc Lan kéo chốt lên đạn, hướng về phía tường bao, bắn liền hai phát.
Tiếng súng tiểu liên type 05, phát rm thanh ” Chiu Chiu”.
Hai viên đạn chuẩn xác bắn vỡ một viên ngói trên tường bao.
Viên ngói vỡ tan rơi trên mặt đất, dọa cho Tả Mộ Hoa sợ hãi ngã từ trên tường bao xuống đất.
Lúc này, Trương Thành đã nhanh chóng tiếp cận tường bao.
Tường cao hơn ba mét, trong mắt của Trương Thành , cảm giác như chẳng có trở ngại gì lớn.
Chỉ thấy Trương Thành rất nhẹ nhõm vượt qua tường vây.
Đám người Tả Mộ Hoa toát ra vẻ kinh hoàng.
Sau đó, Điền Mặc Lan cùng Cao Lăng Yên cũng nhanh chóng leo qua tường vây.
Lý Thắng Ni chậm hơn một chút, trước đây cô cũng không được huấn luyện leo trèo, bất quá nhìnqua động tác leo tường của Trương Thành , liền áp dụng bài học liền.
"Đừng nhúc nhích!" Trương Thành rút ra khẩu súng lục, bắn chỉ thiên
"Ầm….Ầm!"
Bắn liên tục hai phát.
"A!" Nữ nhân bên trong thư viện liền là hét.
Mà lúc này Lý Vân Thư đang ở bên cạnh Tả Mộ Hoa .
Những người này không phải quân nhân!
Quân nhân tại sao lại có hành động dã man như vậy!
"Mở cửa thôi mà khó khăn sao?"
Trương Thành giơ súng, chỉ thẳng vào đầu của Tả Mộ Hoa.
Mà đám người Hạ Hầu Dung đều bị dọa sợ.
Trương Thành nhìn bốn xung quanh, hắn lướt qua trên người những nữ nhân bên trong căn cứ, nói ra: "Đúng rồi, bây giờ ta sẽ tiếp quản chỗ này, các ngươi muốn tiếp tục ở lại đây, cũng có thể, sẽ được nuôi cơm, sự an toàn của các ngươi sẽ được đảm bảo, không nguyện ý ở lại, vậy liền xéo đi."
Nói xong, Trương Thành liền lấy trong ba lô ra, một túi đùi gà, bắt đầu ăn trước mặt đám người.
Ục ục . . . đám nữ nhân Cố Hiểu Quân nhìn Trương Thành không ngừng nuốt nước bọt
Lúc này, Điền Mặc Lan cũng lấy sô cô la từ trong túi ra.
Mà Cao Lăng Yên cùng Lý Thắng Nam, cũng lấy ra phần bánh kẹo, bánh qui của mình.
Hai người Vương Trí cùng Chu Quyền , phản ứng cũng không hề chậm, bọn họ đương nhiên muốn ở lại.
Lưu lại mặc dù không đạt được chức vụ lãnh đạo như mong muốn, nhưng đi theo Trương Thành, có ăn có uống, sinh hoạt không hề tệ.
Trương Thành lạnh lùng nói: "Ta chỉ lưu nữ nhân lại, nam nhân lập tức rời khỏi Đông Lăng trấn, ngày mai ta sẽ bắt đầu tuần tra ở Đông Lăng trấn , nếu như các ngươi vẫn còn lưu lại Đông Lăng trấn, ta sẽ giết sạch các ngươi."
Giống như hùng sư xâm chiếm địa bàn của một đàn sư tử khác, giết chết hoặc trục xuất những sư tử đực khác, chiếm lấy đàn sư tử cái, cùng với địa bàn.
Mà nam nhân dưới mắt của Trương Thành ,vẫn có một chút uy hiếp đến hắn không thể lưu lại.
Bất quá, đám người Tả Mộ Hoa trông qua thì cũng không phải là người xấu, hơn nữa bộ dạng văn nhược yếu ớt như vậy, thả bọn họ đi, cũng không cần lo lắng.
Đương nhiên, hiện tại có Điền Mặc Lan ở đây, Trương Thành cũng không có lý do gì giết đám nam nhân vô tội này
Dù là trước đó Tả Mộ Hoa đã không chịu mở cửa, cự tuyệt bọn họ tiến vào.
Tả Mộ Hoa nói : "Ta sẽ không rời khỏi nơi này, cho dù chết, cũng sẽ không đi."
Hắn không tin Trương Thành dám giết người.
Lý Vân Thư vội vàng khuyên nhủ: "Mộ Hoa, hắn không phải người tốt, chúng ta nên rời khỏi đây!"
Ầm Ầm!
Trương Thành bắn hai viên đạn trước mũi chân của Tả Mộ Hoa.
Hai dấu đạn chỉ cách mũi chân của Tả Mộ Hoa khoảng mấy cm mà thôi.
Trương Thành nói : "Nếu muốn không đi cũng có biện pháp, ta sẽ thiến các ngươi đi, sau đó các ngươi sẽ được ở lại, đúồi, những người khác cũng có thể ."