Màn tiếp theo không dành cho thiếu nhi cùng phụ nữ!
sharedby: truyendichgiare.com
Máy bay không người do thám là điều không thể thiếu lúc này.
Sau khi kiểm tra video thu lại, Điền Mặc Lan nhanh chóng phát hiện đám người Vương Kiến Tân .
Mặc dù chỉ có bốn người, nhưng cũng đem đến một chút uy hiếp.
Trương Thành liền bỏ đi ý định dùng cơm, quay qua nói với Điền Mặc Lan cùng Lý Thắng Nam : "Hai em lưu tại nơi này, Mặc Lan tiếp tục do thám."
Nói xong, Trương Thành đi cùng Cao Lăng Yên , mang theo vũ khí, rời khỏiĐông Lăng thư viện.
Điền Mặc Lan phụ trách làm hoa tiêu dùng máy bay không người lái kiểm tra tình hình, còn Trương Thành cùng Cao Lăng Yên, phụ trách xử lý kẻ cả gan xâm nhập địa bàn.
Trương Thành đối với lãnh địa của mình có tư tưởng bảo vệ lãnh địa rất mạnh, bất luận kẻ nào dám xâm nhập vào lãnh địa của hắn, đều sẽ chịu vô tận công kích từ hắn.
Lúc này, Vương Kiến Tân vừa mệt vừa đói, hắn đi có chút nghiêng ngả, liền đi tới sau lưng lão Thất nói: "Thất ca, có thể cho ta chút đồ ăn không? Ta đói đến sắp ngất rồi."
Lão Thất quay lại nhìn Vương Kiến Tân, sau đó hừ lạnh nói: "Có sức chơi gái, lại không có sức đi tiếp sao?"
Lão Thất đã nhìn ra, năm người Vương Kiến Tân , đưa theo một nữ nhân gẫy chân, một đường mang theo đến lúc mạng sống uy hiếp mới từ bỏ.
Nam nhân như vậy, chắc hẳn FA đã lâu, vừa mới được tiếp xúc với trái ngọt, cho nên quý trọng một nữ nhân như vậy.
Vương Kiến Tân trong lòng thầm mắng lão Thất Vương là đồ “vương bát đản” thế nhưng, trên mặt vẫn giả vờ lúng túng cười khổ.
Kỳ thật, Vương Kiến Tân vẫn luôn lo lắng sẽ bị phát hiện.
Dựa theo lão Thất phân phó, hiện tại nơi này đầy những cây cỏ dại cao hơn đầu người, chỉ cần nghe thấy tiếng xe,lập tức trốn vào trong bụi cỏ,cũng sẽ không thể bị phát hiện.
Đương nhiên, lời giải thích của lão Thất cũng có đạo lý.
Thế nhưng , bọn họ không biết một điều, Trương Thành lại có máy bay không người lái, hơn nữa luôn duy trì do thám từ lúc không tìm được đám nam nhân.
Bộ đàm truyền đến tiếng của Điền Mặc Lan.
"Lão công, hướng 9 giờ,bọn chúng vẫn đang di chuyển”.
Trương Thành sau khi nghe xong, lập tức chuyển hướng xe đi hướng 9 giờ.
Mà lúc này Cao Lăng Yên ngồi trên ghế lái phụ, mắt tìm kiếm những bụi cỏ xung quanh.
Âm thanh xe hơi, trên địa phương trống trải, âm thanh sẽ truyền đi rất xa.
Đám người Vương Kiến Tân rất dễ dàng nhận ra tiếng xe hơi đang tiến lại gần.
Vương Kiến Tân hơi có chút chột dạ, nhìn ng ngừng lau mồ hôi đổ ra trên trán, chốc chốc lại hỏi lão Thất : "Bọn họ sẽ không phải là phát hiện chúng ta chứ."
"Âm thanh xe hơi còn cách chúng ta khá xa, làm sao có thể phát hiện chúng ta được!"
Lão Thất dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu ngốc, để nhìn Vương Kiến Tân, thế nhưng, để an toàn, hắn liền để mọi người trốn vào bên trong bụi cỏ
Cứ như vậy, dù xe có đi tới nơi này, nhưng dưới cỏ dại che chắn, cũng không thể phát hiện ra họ được.
Bất quá, Trương Thành đã biết rõ vị trí của bọn chúng, liền ngừng xe, đồng thời giao nhiệm vụ lái xe cho Cao Lăng Yên .
Trương Thành nói : "Em trực tiếp lái xe đi qua, anh sẽ đi bộ tới đó"
Một người lái xe để hấp dẫn lực chú ý, một người đánh lén từ phía sau.
Đây là chiến thuật mà Trương Thành thường dùng khi chơi trò chơi.
Cao Lăng Yên lái xe, vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Mà Trương Thành thì đi vào bên trong đám cỏ dại, tiếp tục di chuyển về hướng của đám người Vương Kiến Tân .
Chiếc xe đi qua đám người Vương Kiến Tân .
Tựa hồ không phát hiện bọn chúng, hơn nữa, chuyện đi về hướng bọn chúng giống như một sự tình cờ
Lão Thất trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Xe đi qua vị trí bọn hắn, cũng khiến hắn có chút khẩn trương.
Dù sao,lần này đến đây mục đích chính chỉ là do thám
Tam ca lo lắng hắn xúc đ thiết, nổ súng đánh rắn động cỏ, liền thu súng của hắn lại.
Trên người bgiờ không có súng, lão Thất vẫn nên cẩn thận một chút. Lúc này.
Chiếc xe đã đi khá xa
Đám người Lão Thất liền chui ra từ đám cỏ dại.
Mà một màn này, đều nằm trong sự giám thị của máy bay không người lái .
"Lão công, bọn họ đang bắt đầu tiếp tục di chuyển." Thông qua bộ, Điền Mặc Lan thông báo tình huống hiện tại của đám người Vương Kiến Tân .
Mà Trương Thành bây giờ cácm người Vương Kiến Tân , càng ngày càng gần.
Khoảng cách giữa hắn và đám người này không đến ba trăm mét.
Bất quá, Trương Thành lúc này liền ngừng di chuyển nằm phục bên trong đám cỏ dại, không nhúc nhích, chờ đợi bốn người tiến về phía hắn.
Trương Thành cầm hai khẩu súng lục trên tay, súng tự động đeo ở sau lưng, mà súng máy hạng nhẹ thì không mang theo để lại bên trong thư viện.
Mà đám người Vương Kiến Tân , không hề phát hiện ra điều gì khác lạ, hoặc , bọn họ căn bản không bao giờ nghĩ tới, Trương Thành lại phục kích ở bãi cỏ dại trước mặt bọn hắn.
Ngay lúc mà bốn người Vương Kiến Tân, lão Thất, đi qua trước mặt Trương Thành .
Trương Thành đột nhiên đứng dậy, hắn trực tiếp bóp cò, khoảng cách chỉ năm mét, độ chính xác vô cùng cao.
Hơn nữa, còn là bắn lén phía sau lưng.
Đạn bắn xuyên tim của hai tiểu đệ của Lão Thất.
Hai tên tiểu để lập túc gục ngã trên mặt đất.
Mà Vương Kiến Tân cùng lão Thất đều bị dọa cho phát mộng.
Tiếng súng ngay sát bên tay, địch nhân gần trong gang tấc!
Bành!
Trương Thành một cước đá vào trên người của Vương Kiến Tân , không đợi lão Thất phản ứng, một cước “đạp cạnh” (Đá ngang trong tán thủ), phóng thẳng về phía cổ của Lão Thất.
Một cước này đá tên lão Thất ngã lăn lộn trên mặt đất.
Tiếp theo, Trương Thành không để cho đối phương kịp thở, liền áp sát một cước đá mạnh về phần bụng của Lão Thất.
Lão Thất cảm thấy như một chiếc ô tô vừa va chạm vào hắn ôm chặt bụng vô cùng thống khổ, cảm giác như nội tạng bên trong đều đã nát bấy.
Sau khi đánh lén thành công, giết hai người, phế hai người.
Thời gian chưa đến mấy giây đồng hồ.
Trương Thành dưới sự đặc huấn của Điền Mặc Lan cùng Phan Thanh Trúc , thực lực tăng nhanh một cách kinh khủng
Nghe thấy tiếng súng nổ, Cao Lăng Yên lập tức lái xe trở về.
Khi cô lái xe đến nơi,liền thấy bốn nam nhân đang nằm xõng xoài trên mặt đất.
Trương Thành cười nói với cô "Em đi về trước đi, anh muốn tâm sự với bọn chúng một chút."
Cao Lăng Yên gật đầu, liền lên xe đi về thư viện.
Đợi đến Cao Lăng Yên rời đi, Trương Thành liền lấy ra búa, đồng thời nói với lão Thất cùng Vương Kiến Tân : "Biết rõ vì sao ta đ ấy đi về trước không?"
Lão Thất cắn răng, nhịn đau, thống khổ lắc đầu.
"Bởi vì màn tiếp theo không phải dành cho thiếu nhi, cùng phụ nữ chứng kiến."
Trương Thành nói xong, nâng búa lên bổ một búa thẳng vào chân của Vương Kiến Tân.