Ngay lập tức Trương Thành cùng Điền Mặc Lan đuổi theo đám người Chu Quyền đang bỏ chạy.
Lúc này, đám người này đã chay ra đến bên ngoài sơn cốc.
Lúc bắt đầu căn cứ bị tập kích, suy nghĩ đầu tiên mà Chu Quyền nghĩ đến, chính là trốn khỏi nơi này, khi mà đám người Lục Vĩ lấy súng phản kháng lại, Chu Quyền đã âm thầm di chuyển đến gần cửa sơn cốc. ng Thành cùng Điền Mặc Lan khi đuổi theo đến bên ngoài sơn cốc, nhìn đám người Chu Quyền đang chạy loạn
Trương Thành liền đổi qua khẩu súng trường type 95 , ngắm về phía đầu của Chu Quyền.
Ba!
Một viên đạn xuyên thủng đầu của Chu Quyền.
Khoảng cách trên dưới 150 mét.
Trương Thành lúc này đã khác với trước đây, độ chính xác khi bắn, đã càng ngày càng cao.
Điền Mặc Lan cũng nổ súng bắn gục một người khác.
Ngoài sơn cốc, khi mà Trương Thành cùng Điền Mặc Lan đang đuổi giết đám người chạy trốn.
Còn Vương Chí vẫn đang nằm rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích.
Hắn biết ngoài hai người vừa ra khỏi sơn cốc ra còn có một tay súng bắn tỉa nữa, đang quan sát từ trên cao xuống, nắm rõ mọi tình hình bên trong sơn cốc.
Nếu như hắn có hành động, rất có thể sẽ rơi vào ống nhắm của tay bắn tỉa.
Đồng thời, Vương Chí cũng biết, căn cứ sơn cốc đã bị tập kích khá lâu, tổng bộ cùng công xưởng chắc chắc sẽ nhanh chóng tới cứu viện.
Dù sao, sơn cốc phụ trách tìm kiếm người sống sót, cùng với vật tư.
Nếu sơn cốc xẩy ra chuyện, sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ , cả bộ máy đang hoạt động sẽ xẩy ra vấn đề.
Tổng bộ cùng công xưởng, cần được sơn cốc cung cấp thực phẩm, không có sơn cốc, cung cấp vật tư tài liệu, chắc chắn bọn họ sẽ phải ra ngoài mạo hiểm, tự mình đi ra ngoài kiếm thực phẩm cùng vật tư.
Tuy nhiên, điều đó mới chỉ là suy nghĩ của Vương Chí mà thôi.
Ở cách sơn cốc khoảng hơn 10 dăm, bên trong một tòa nhà công xưởng .
Một người đàn ông đầu trọc, vừa hổn hển vừa không ngừng chửi rủa.
"DCM , chơi gái lần đầu bao giờ cũng nhanh hơn lần thứ hai!"
Gã đàn ông này có bộ lông mày vô cùng nhạt, hốc mắt của hắn rất sâu, thoạt nhìn rất đáng sợ.
Hắn gọi là Ngụy Kim Sơn, khi còn bé đã được gia đình gửi vào trường võ thuật tập luyện .
Sau khi lớn lên, trong lúc tranh đoạt bạn gái với người khác, không may đánh cho tình địch trở thành phế nhân.
Nên phải trải qua năm sáu năm ở bên trong tù, khi hết hạn giam giữ sau khi được phóng thích, liền đi theo đai cạ mà hắn nhận biết ở bên trong ngục tù", bắt đầu lăn lộn giang hồ.
Sau khi virut bộc phát, Ngụy Kim Sơn đã là thủ hạ nổi tiếng của lão đại thành phố Đông Hải.
Ngay cả Cao Phạm đều e ngại với Ngụy Kim Sơn mấy phần.
Bởi vì Ngụy Kim Sơn ra tay vô cùng hơn nữa, hắn có thể làm tất cả mọi chuyện không một chút đắn đo
Lúc này, Ngụy Kim Sơn đang cầm hai khẩu súng lục trong tay .
Đều là súng lục type 54, trên người hắn có 6 băng đạn.
Mà thủ hạ của hắn, có 11 người, mỗi người đều có một khẩu súng lục type 54, trên vai đều mang theo một khẩu súng săn, đạn dược đều đầy đủ
Công xưởng chuyên môn phụ trách sản xuất vũ khí: Súng săn, khảm đao, Trảm Mã Đao, đều là tác phẩm từ dàn máy tiện bên trong công xưởng.
Nơi này trước khi virut bộc phát, chính là một nơi bí mật chế tạo các linh kiện cho súng phỏng chế.
Sau khi virut bộc phát, Vừa hay bị đám người Ngụy Kim Sơn, Vương Chí chiếm cứ.
Bọn chúng dựa vào những bản vẽ linh kiện còn lưu lại, chế tạo thành công súng ống, rất nhanh phát triển thành một cỗ thế lực lớn mạnh.
Mà ở bên trong công xưởng, còn có hơn mười nữ nhân, các nàng đang run rẩy sợ hãi trong một căn phòng.
Các nàng cũng vừa mới bị đám người Vương Chí mang tới đây, sau quá trình chọn lựa của sơn cốc, những phụ nữ xinh đẹp sẽ mang đến công xưởng cùng tổng bộ.
"Đem cửa khóa lại, đừng để những nữ nhân này chạy mất."
"Nhị ca, yên tâm."
Nam nhân vừa trả lời của Ngụy Kim Sơn tên là Nguyễn Chiêu Hùng, hắn cũng là một thủ hạ từng đi theo lăn lộn cùng Ngụy Kim Sơn một thời gian khá dài.
Tòa nhà công xưởng, cửa sổ đều được gia công thêm những miếng thép lớn,cửa phòng cũng đã bị khóa lại.
Không có chìa khoá, tất cả nữ nhân bên trong không thể chạy trốn được
"Đi!"
Ngụy Kim Sơn ra hiệu, ba chiếc xe lái rời đi, thẳng tiến đến hướng sơn cốc.
Cùng lúc đó.
Trên một tòa biệt thự nằm trên núi.
Lúc này, một nam nhân mặt chữ quốc dáng người cường tráng, đi ra từ cửa lớn.
Nam nhân này tên là Bạch Bảo Quang.
Hắn cao chỉ khoảng 1m8, nhưng trên người toát ra một khí thế vô cùng đáng sợ, tràn đầy tính uy hiếp, khiến những người khác theo bản năng lùi lại, đồng thời duy trì bộ dáng cung kính.
Hắn là lão đại của nơi này.
Từng sống ở nước ngoài, từng buôn lậu hàng cấm cùng súng ống quân sự.
Giết qua không ít người, được tẩy lễ dưới mưa bom bão đạn.
Thân thể tỏa ra sát khí, làm cho những người đối diện không dám tỏ ra chút gì bất mãn với hắn.
Hơn nữa, bộ dạng không giận mà uy của hắn, càng làm cho người khác lo sợ.
Cho dù là Ngụy Kim Sơn trước mặt của Bạch Bảo Quang , cũng thập phần cung kính.
Mà bên trong tòa biệt thự năm tầng này, có sáu chiếc xe, người cũng gần ba mươi.
Trong đó, hơn nửa là nữ nhân, nam cũng không nhiều..
Lúc này, Bạch Bảo Quang đã ngồi trên một chiếc xe jeep màu đen.
Phụ trách lái xe gọi là Từ Quốc Dũng, được gọi là lão tứ.
Từ Quốc Dũng bởi vì lừa đảo chiếm đoạt tài sản, mà bị truy nã, trốn về vùng núi mai danh ẩn tích, đến khi virut bộc phát, liền gia nhập đoàn đội của Bạch Bảo Quang .
Sa sa sa.
"Đại ca, em đã xuất phát, sẽ rất nhanh sẽ tới nơi."
Ngụy Kim Sơn chủ động thông báo tình hình, khi thông báo lúc này, khác hẳn những lúc bình thường, không dám dài dòng giọng điệu lộ ra một chút kính trọng.
Bạch Bảo Quang liền nói với người bên cạnh: "Nhất định phải đem Lão Tam cứu trở về."
Trong mắt của Bạch Bảo Quang , giá trị của Vương Chí , nếu phải so với Ngụy Kim Sơn thì có trọng lượng hơn rất nhiều.
Từ khi có Vương Chí giúp hắn bày mưu tính kế, hắn chỉ cần hưởng thụ bên trong căn biệt thự trên núi, nhưng địa bàn lại không ngừng mở rộng lớn mạnh.
Hơn nữa, Vương Chí lại vô cùng thông minh, nữ nhân xinh đẹp bắt được, nhất định sẽ đem đến căn biệt thự hiếu kính hắn.hông minh, hiểu chuyện, làm việc lại vô cùng tốt!
Loại thủ hạ như này, mới là tài nguyên quan trọng nhất của Bạch Bảo Quang .