Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 557:

Chương 557

Hoạt thi!

sharedby: truyendichgiare.com


Thẩm vấn Điền Hạc, đó cũng phải chuyện gì quá khó đối với Trương Thành.

Hắn sai mấy nữ nô lệ lấy nước rửa sạch mắt cho Điền Hạc.

Trương Thành liền lấy ra cầy phủ khai sơn để trước mặt của Điền Hạc sau đó nói: "Căn cứ của các ngươi ở đâu?"

Đồng thời Trương Thành lấy trong ba lô ra, một khối thịt khô, cùng chỉ về phía nồi cơm điện.

Trong nồi cơm điện, cơm đã được nấu chín, bên cạnh còn có bánh nướng.

"Mang bọn ta đi,ta sẽ cho ngươi một bữa ăn no, cùng với để ngươi còn toàn vẹn thi thể, nếu như ngươi cứng miệng, vậy ta cũng chỉ có chặt ngươi thành từng khúc cho zombie ăn."

Trương Thành nói hoàn toàn là sự thật với Điền Hạc.

Điền Hạc xem như ác ôn, hắn biết rõ, Trương Thành không thể buông tha hắn.

Đương nhiên, nếu là hắn đứng ở vị trí Trương Thành hắn cũng làm như vậy, nếu như hắn bắt được Trương Thành, Trương Thành hiện tại cũng là một xác chết lạnh giá.

Điền Hạc nói : "Ta muốn có thêm hai túi cánh gà, cùng 2 lít rượu."

Trương Thành cầm búa, vỗ nhẹ lên mặt của Điền Hạc nói: "Yêu cầu quá cao đấy, tuy nhiên ta đồng ý."

Điền Hạc nói : "Nếu như ngươi lật lọng, vậy ngươi không phải là một nam nhân chân chính."

Trương Thành nói : "Yên tâm đi, ta cũng không phải là loại nam nhân nói không giữ lời."

Điền Hạc nói : "Tốt, ta mang các ngươi đi."

Căn cứ theo lời kể của Điền Hạc, căn cứ của bọn hắn nằm trên khu đất bồi, Trương Thành cũng không có lập tức đi ngay trong đêm, mà hắn đợi đến sáng hôm sau mới lên đời

Trời vừa sáng, Trương Thành mang theo Điền Hạc, Phan Thanh Trúc, Điền Mặc Lan, Cao Lăng Yên, Kiều Thư, chuẩn bị tiến đến thu hoạch chiến lợi phẩm của căn cứ đất bồi.

Mà Tô Dung Dung cùng Tương Bội San, Vương Kỳ, Đinh Ngọc Đình ở lại bên trong căn cứ đệ tứ.

Súng máy hạng nặng đã lắp đặt trên tháp canh.

Nhóm Trương Thành đi đến căn cứ đất bồi, còn đám nô lệ vẫn miệt mài làm việc, bọn họ có rất nhiều việc để làm.

Tạ Xảo chết đi, làm cho các nàng ý thức được "Tử vong" gần các nàng đến thế nào, cũng chỉ là một vách tường mà thôi.

Có tường vây của căn cứ Trương Thành bảo đảm sự an toàn, các nàng mới có thể sống sót.

Bởi vậy, công việc hôm nay của các nàng, không chỉ sửa chữa những kiến trúc đã hư hỏng, còn phải lắp đặt lại cửa lớn .

Cửa sắt lúc đầu đã bị nổ hỏng, cửa sắt mới làm , càng thêm vững chắc hơn.

Không cần thiết kế củaVương Kỳ , đám nữ nô lệ lập tức bắn đầu thi công cắt cửa thép.

Công việc này trước đây đều đã làm qua, làm tiếp một lần, đúng là quen tay dễ làm

Trương Thành mang người, đi đến bến tàu. Bên trên bến thuyền rất nhiều thuyền lạ, hắn cũng biết rõ những chiếc thuyền này của đám quân đoàn đất bồi

Trương Thành, Điền Mặc Lan mỗi người lái một chiếc thuyền, dưới sự chỉ dẫn của Điền Hạc rất nhanh đã tìm đến vị trí căn cứ đất bồi.

Cách căn cứ đất bồi khoảng 100 thước, hắn nhìn qua căn cứ dựng lên nơi này vu cằn cỗi.

So với Giang Tâm công viên, thì khu đất bồi này chỉ có thể miêu tả bằng từ “ cằn cỗi”.

Ban đầu bên trên khu đất bồi, thực vật cũng không có nhiều, cây thì lưa thưa, cỏ thì cũng không rậm rạp.

Theo số lượng người gia nhập căn cứ tăng lên, tất cả cây cỏ , lá non , rễ cây, đều bị cho vào trong nồi, trở thành nguyện liệu để nấu canh.

Nói cách khác, bên trên căn cứ đất bồi đã không còn thực vật có thể ăn, thứ gì hoang dã ăn được đều đã ăn sạch.

Đương nhiên, chuyện không có thực phẩm hoang dã cũng không liên quan gì đến đám Điền Hạc, bọn chúng đi theo Long Chương, căn bản chưa bao giờ nghĩ đến việc ăn thực vật trên căn cứ đất bồi.

Xây dưng căn cứ Đất bồi có ý nghĩa ra sao?, rời xa khỏi đất liền,ở nơi này sẽ không còn lo lắng đến Zombie nữa.

Đồng thời, nếu như có người sống sót khác muốn xâm chiếm căn cứ,bắt buộc phải có thuyền mới có thể tiến đến.

Về phần đồ ăn? Ngoài việc đánh bắt cá tôm trên sông

Còn có thể đi dọc theo bờ sông tìm kiếm, cướp bóc người sống sót, thu thập xăng dầu, thu thập thuyền xung quanh.

Giống nhưTrương Thành , khai hoang đất trồng, trồng trọt lương thực, Đám Điền Hạc cũng không phải chưa từng nghĩ đến

Nhất là tại Đông Lăng trấn có số lượng Zombie rất ít, đất đai phì nhiêu, hơn nữa lưng tựa núi, lại gần sông.

Chỉ là Long Chương không đồng ý, cho rằng chuyện đó không thực tế.

Dù sao, không chỉ có ác ôn khác, còn thi triều zombie, có ruộng đồng thì sao?, thì phải có người bảo vệ ruộng đồng, mà tụ tập càng đông người càng dễ lọt vào phục kích của nhóm ác ôn khác, cùng với thi triều zombie.

Hơn nữa, lá gan của đám nô lệ rất nhỏ, bắt bọn chúng rời nơi an toàn, đi đến khu hoang vắng trồng trọt, điều này rất khó, hoàn toàn không thực tế

Nhóm người Trương Thành đã bước lên khu đất bồi.

Những ác ôn còn ở lại canh giữ căn cứ, nhìn thấy Điền Hạc quay trở về, còn tưởng Điền Hạc dẫn tù binh về.

Bọn chúng vưa đi qua, còn chưa kịp chào hỏi, liền bị Trương Thành bắn chết.

Mà đám nô lệ bên trên đất bồi, cả đám đều bị dọa khiến cho sợ hãi nằm rạp xuống đất, hai tay thn năng ôm lấy đầu.

Bọn họ đã nhận qua sự "Dạy dỗ" , hoàn toàn chấp nhận số phận nô lệ, sinh tồn bên trên đất bồi.

"Xem ra ngươi nói không sai." Trương Thành nhìn thấy đám nô lệ đang quì trên mặt đất.

Một đám nô lệ xanh xao vàng vọt, gầy trơ cả xương, hầu như đều rất yếu ớt.

"Nam nhân đi qua bên trái ,nữ nhân tới bên phải."

"Nam trái, nữ phải, nghe rõ chưa?"

Dưới mệnh lệnh của Trương Thành đám nô lệ nhanh chóng chia ra làm hai nhóm.

Trương Thành liền nói với Kiều Thư : "Em qua cho bọn chúng đăng ký một lần."

"Vâng." Kiều Thư bắt đầu đi đến hỏi tên tuổi của những nô lệ đồng thời ghi chép lại.

Về phần nam nô lệ trên đảo . . .

Bọn họ chính xác mà nói là một đám "Hoạt thi" .

Mặc dù sống sót, nhưng ánh mắt đờ đẫn trống rỗng, giống như đã mất đi linh hồn, đồng dạng với lũ xác sống Zombie.

Trương Thành liền nói với Phan Thanh Trúc cùng Cao Lăng Yên : "Hai em đi đem thức ăn cùng vật tư sinh đều mang lên thuyền."

Phan Thanh Trúc, Cao Lăng Yên gật đầu, lập tức kiểm tra tất cả lều vải.

Rất nhanh, liền tìm thấy số lượng lớn đồ hộp, thuốc lá, cá khô, thịt khô…..

Tuy nhiên sinh hoạt trên đảo vẫn vô cùng khắc khổ, ví dụ như băng vệ sinh dành cho nữ nhân, trên đảo lại chỉ có mười cái.

Trên đảo nhiều đàn bà như vậy, vật tư sinh hoạt lại ít đến như vậy?

Trương Thành nhìn qua đám nam nhân Hoạt Thi nói: "Bây giờ chỗ này là địa bàn của ta, các ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là trở thành thi thể, chết ở nơi này, hoặc là rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt."



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch