Rau quả bên trong nhà kínlớn, sau khi đã chín, đều nhanh chóng được thu hoạch.
Một phần nhỏ là để người trong biệt thự ăn, còn lại đều chế biến, ướp, hoặc làm mứt để tồn trữ được lâu hơn bên trong hầm ngầm
Đường Dĩnh kiểm tra bên trong nhà kính,sau đó lại đi đến hầm ngầm, kiểm tra một lần số lượng
Hiện tại trong hầm ngầm đông lạnh, thực phẩm dự trữ đủ cho mọi người bên trong biệt thự ăn vài năm liền, nhưng cũng không bởi vì chuyện đồ ăn sung túc, mà buông lỏng quản lý, đây là vấn đề về nguyên tắc.
Cùng lúc đó, Trương Thành cũng từ trên người của Vương Sắc mà đứng dậy, hắn bình tĩnh lấy một điếu thuốc châm lửa.
Trầm Mộng Dao cùng Vương Sắc ,thì đang nằm trên giường chậm rãi khôi phục lại thể lực.
Trương Thành càng ngày càng cường tráng, Trầm Mộng Dao cùng Vương Sắc hai người thay phiên nhau, mới có thể giằng co cùng hắn.
Trương Thành nói : "Lần này anh sẽ mang hai em đi Đông Lăng trấn."
"Ân." Vương Sắc cùng Trầm Mộng Dao đều gật đầu, tuy vậy vẻ ngoài cũng không biểu lộ cảm xúc quá vui mừng.
Thế nhưng, bên trong hai người thật sự hưng phấn muốn đi ra ngoài , dù sao chị em khác đều đã được đi ra ngoài , các nàng nếu nói không muốn rời khỏi biệt thự, thì là đang nói dối mà thôi.
"Cùng nhau tắm rửa đi, đợi chút nữa chúng ta cùng xuống ăn cơm."
Trương Thành nói xong, liền đi vào trong phòng tắm.
Mà Vương Sắc cùng Trầm Mộng Dao cũng đứng dậy nhanh chóng theo chân hắn vào phòng tắm.
Vẫn là như trước đât, Trương Thành đặc biệt ưa thích màu đen, hơn hết đó là quần tất màu đen, quần lót đen.
Lúc đang tắm, hắn lại chơi cùng hai người Vương Sắc, Trầm Mộng Dao một lần nữa.
. . . .
Đường Dĩnh lúc này đang kiểm tồn .
Thời điểm mà nàng đi đến Đông Lăng trấn k, đang là lúc thực hiện giai đoạn chế biến rau quả, rau quả của ba căn cứ cũng được đưa về đây, số lượng rất nhiều.
Đương nhiên, nàng còn muốn đến ba căn cứ để kiểm tra sổ sách nữa, hơn nữa còn kiềm tra vật tư thực có bên trong căn cứ n, bột mì, vật tư tiêu hao hàng ngày, đều một kiểm tra một lần.
Kiểm tồn xong, Đường Dĩnh liền trở về phòng khách ngồi xuống ghế salon.
Dương Hiểu Hồng nhanh chân chạy đi rót cho nàng một tách trà nhân sâm hoang dã.
Mà Phan Xảo Xảo cũng tới, ngồi trên ghế salon.
Dương Hiểu Hồng cùng Phan Xảo Xảo, một trái một phải, ngbên cạnh Đường Dĩnh .
"Dĩnh tỷ tỷ, Đông Lăng trấn chơi vui không?"
"Em cũng rất muốn đi Đông Lăng trấn, nhưng anh rể không mang em theo."
Mặc dù là đã trổ mã một chút, nhưng tính cách vẫn như trẻ con, đối với thế giới bên ngoài, tràn ngập tò mò.
Đương nhiên, Dương Hiểu Hồng cùng Phan Xảo Xảo mong đợi, cũng không phải là đi chơi bên trong thành phố Đông Hải, các nàng hiểu rõ bên trong thành phố nguy hiểm như nào.
Các nàng mong đợi là Đông Lăng trấn, nghe nói Đông Lăng trấn Zombie rất ít, hơn nữa căn cứ đệ tứ có tường vây rất cao, hơn nữa còn rất chắc chắn, nơi đó tuyệt đối là nơi an toàn.
Hơn nữa, Đông Lăng trấn là nông thôn, nơi đó có đồng ruộng thật sự, có suối trên núi, có thể câu cá đi săn . . .
Quách Bích Dao không biết từ lúc nào cũng bu lại nơi này, nàng cũng muốn nghe một chút sự tình về Đông Lăng trấn .
Đường Dĩnh lúc này cũng rảnh rỗi, liền nói về sự tình chung ở Đông Lăng trấn, cùng với việc vừa xây dựng Nông Trường cho các nàng nghe.
Nghe được chuyện Trương Thành sẽ tìm thời gian, dẫn mọi người đi câu cá trên sông, dẫn các nàng đi săn trên núi, Phan Xảo Xảo cùng Dương Hiểu Hồng lại càng háo hức muốn đi đến Đông Lăng Trấn.
Trong phòng bếp, liền truyền đến mùi thơm ngào ngạt của đồ ăn.
Đinh Ngọc Đình khả năng nấu ăn, càng ngày càng tốt.
"Hiểu Hồng, Bích Dao, . . . chị làm cho các em bánh khoai tây bí đỏ mà các em thích."
Vừa nghe có đồ ăn, Dương Hiểu Hồng cùng Phan Xảo Xảo, Quách Bích Dao liền chạy nhanh vào phòng bếp.
Đường Dĩnh lắc đầu, ba cô bé này, bây giờ lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn và chơi.
Bất quá, Đường Dĩnh nhìn xuống đồng hồ, không sai biệt lắm nên gọi Trương Thành xuống dùng cơm, nàng liền nói với Hạ Viện Viện: "Viện Viện, đi mời lão công xuống dùng cơm."
"A." Hạ Viện Viện lập tức chạy lên lầu.
Lúc mà Hạ Viện Viện đến gian phòng , Trương Thành cùng Vương Sắc, Trầm Mộng Dao vẫn chưa kết thúc, mà nàng vừa bước vào, liền nhìn thấy Trương Thành vẫy tay gọi nàng vào.
Hạ Viện Viện cũng chỉ có thể đi qua.
Lúc mà Trương Thành cùng ba nữ nhân xuống ăn cơm, Đinh Ngọc Đình phải một lần nữa đi hâm nóng thức ăn.
Thế nhưng , ba cô bé Phan Xảo Xảo Dương Hiểu Hồng…. ăn bánh khoai tây bí đỏ, cùng súp khoai tây đã no căng bụng.
Thời điểm ăn cơm, Phan Xảo Xảo mắt nhìn Dương Hiểu Hồng, sau đó liên tục nháy mắt.
Phan Xảo Xảo là một tiểu quỷ vô cùng thông minh, nàng biết rõ Trương Thành rất yêu thích Dương Hiểu Hồng, bởi vậy, có nhiều chuyện nên để Dương Hiểu Hồng nói trước.
Dương Hiểu Hồng liền bỏ miếng bánh bí đỏ xuống, nói ra: "Lão công,bọn em cũng muốn đi Đông Lăng trấn."
"Khụ khụ khụ." Phan Xảo Xảo vội vàng ho khan, nháy mắt ra hiệu nhắc nhở Dương Hiểu Hồng, đừng nói lộ nàng ra.
Thế nhưng, không đợi Dương Hiểu Hồng mở miệng nói tiếp, Trương Thành liền nhìn qua Phan Xảo Xảo, sau đó, ra vẻ nghiêm túc nói: "Căn cứ đệ tứ cũng không có chỗ nào đáng để chơi ác em đâu, hơn nữa, các em định trốn làm bài tập sao?"
Phan Thanh Trúc không có nhà, Phan Xảo Xảo liền như chim sổ lồng, không người quản lý, mỗi lúc trời tối đều kéo Dương Hiểu Hồng, Quách Bích Dao, Lưu Thiến Thiến đi chơi điện tử.
Thỉnh thoảng còn chơi suốt đêm, hơn nữa việc cũng không làm, trước khi đi Phan Thanh Trúc giao bài tập cho, cũng đã sớm quên mất.
"Anh rể, đi cho bọn em đi mấy ngày thôi."
Phan Xảo Xảo chạy đến bên cạnh Trương Thành, hai tay ôm cánh tay của Trương Thành ,đầu tựa vào cánh tay của Trương Thành làm nũng.
Cô bé này thật sự rất ham chơi.
Nhưng, xem ra không chỉ là lớn hơn, một số địa phương, cũng bắt đầu trổ mã.
Cánh tay ôm sát vào ngực của cô bé, rõ ràng có thể cảm nhận.
Xem ra cô em vợ này cũng bắt đầu lớn rồi.
Phan Xảo Xảo lại nhìn qua ểu Hồng, hướng về nàng chép miệng.
Dương Hiểu Hồng lập tức hiểu ý, cũng tới cánh tay trái của Trương Thành , ôm chặt tay trái của Trương Thành bắt đầu nũng nịu.