Nông trường của căn cứ đệ tứ đã cơ bản hoàn thành, các công trình phải làm cũng không còn nhiều,mọi uy hiếp xung quanh, cũng ít đi,dẫn hai cô bé đi chơi cũng không phải không được.
Bởi vậy, hắn liền đáp ứng Dương Hiểu Hồng cùng Phan Xảo Xảo.
Phan Xảo Xảo hưng phấn nhẩy cẫng lên ghế salon , mặc dù chơi điện tử rất vui, truyện tranh cũng rất hay, nhưng được đi ra ngoài chơi là một chuyện thú vị hơn cả.
Sau khi ăn cơm xong, Trương Thành, Đường Dĩnh, Cao Lăng Yên liền đi đến ba căn cứ
Ba căn cứ vẫn hoạt động ở trạng thái bình thường.
Mặc dù Điền Mặc Lan tạm thời vắng mặt, nhưng đám nữ nô lệ vẫn tập luyện không ngừng nghỉ, không một chút gián đoạn.
Cái này không chỉ do quản lý giám sát, mà hầu hết xuất phát từ sự tự giác của đám nữ nô, các nàng đều hi vọng có thể thông qua kiểm tra, trở thành LV1, sau đó hàng ngày đạt được những đãi ngộ tốt hơn.
Dù sao, đãi ngộ LV1 cùng đãi ngộ LV0 , chênh lệch là rất lớn, không chỉ là gấp đôi.
Đường Dĩnh kiểm tra sổ sách, Trương Thành thì dẫn các quản lý đi lên lầu.
Tất cả các nữ nô lệ, đều biết Trương Thành lên lầu để làm việc gì, thế nhưng, hầu hết đám nô lệ đều vô cùng hâm mộ, bởi vì có thể được Trương Thành yêu thích, đại biểu là có năng lực trở thành quản lý, có khả năng trở về tổng bộ, vấn đề chỉ là thời gian dài hay ngắn mà thôi.
Đám nữ nô lệ đều từng được đi đến tổng bộ, tổng bộ mặc dù cách căn cứ không xa, nhưng là muốn vào ở tổng bộ, độ khó lại quá cao.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Trương Thành liền phóng xe rời khỏi căn cứ.
Hôm nay hắn ra ngoài không chỉ là tuần tra, đồng thời, hắn còn muốn đến bệnh viện một chuyến, hắn muốn vận chuyển thêm một tí thuốc men bên trong quầy thuốc bệnh viện.
Tối hôm qua Vương Sắc đưa cho hắn một list dài tên thuốc, Trương Thành liền quyết định hôm nay sẽ mang về.
Chạy trên đường cao tốc, tình hình giao thông trên địa bàn mình, Trương Thành nhớ như in trong đầu.
Tuần tra không có bất cứ điều gì phát sinh, cũng không phát hiện tung tích của người sống sót bên trong địa bàn.
Sau đó, Trương Thành lái xe đi đến bệnh viên nhân dân, khi gần đến nơi hắn dừng xe đi bộ vào bên trong.
Nhiệm vụ hôm nay, là tận lực càn quét thuốc bên trong quầy thuốc.
Đem tất cả thuốc bên trong quầy thuốc , cùng vật tư ý tế mang về, hắn mang từng túi bao bố bên trong chứa đầy thuốc men, để tạm ngoài cửa an ninh của bệnh viện
Mất g giờ đồng hồ, Trương Thành mới mangra được 60 túi bao bố chứa đầy thuốc.
Những túi này vốn là đựng gạo đựng bột mì, hiện tại, chứa đầy thuốc chất thành núi nhỏ ở của an ninh.
Trong bệnh viện thuốc rất nhiều, Trương Thành quyết định mang về toàn bộ, sau này hắn sẽ vận chuyển một bộ phận đến căn cứ đệ tứ.
Mặc dù rất nhiều thuốc, hắn cũng cần đến, nhưng tiền nhiều không có nghĩa là không đi kiếm thêm, Bên trong tận thế, ai lại ngại mình thừa vật tư đây?
Tuy nhiên, bên trong tòa nhà của bệnh viện nhân dân đến bãi đậu xe ô tô có một đoạn đường khoảng 400m bị phá nát, Trương Thành bắt buộc phải vác để đi qua, một lần cũng chỉ được 2 ,3 túi.
Dưới nhiệt độ cao như hiện tại, đi mấy lần, Trương Thành cũng mồ hội đầm đìa.
Tại thời điểm Trương Thành đang vận chuyển thuốc men,t nam nhân đi chiếc xe đạp địa hình, đang dừng lại phía xa nhìn Trương Thành.
Nam nhân đầu tóc rối bời, râu ria rậm rạp, tmặc trên người một chiếc áo sơ mi cũ bẩn dính đầy vết máu, trên chân đi giầy thể thao, đã rách tung toé.
Đeo trên lưng là một chiếc ba lô leo núi màu hồng, phi thường nữ tính .
Bất quá, ba lô leo núi lại xẹp lép, hiển nhiên là không thứ gì.
Mà bên thắt lưng của hắn, dắt theo một chiếc búa sắt.
Bây giờ là giữa trưa.
Nam nhân này miệng đắng lưỡi khô, hắn hôm qua phát hiện ra x, hôm nay lại một lần nữa gặp được, trong lòng liền có ý nghĩ.
Bên trong tận thế, dù sao vẫn phải cần chút thủ đoạn, mới có thể khiến người ta sống tốt được.
Lúc này, Trương Thành lại quay vào bên trong bệnh viện.
Nam nhân không biết Trương Thành tại sao lại liều như vậy, không sợ Zombie đột nhiên lao ra sao?.
Tuy nhiên, nam nhân lúc này cũng không có rảnh để nghĩ nhiều như vậy.
Hắn cho rằng trên xe của Trương Thành, chứa đều là đồ ăn, liền chờ Trương Thành đi vào bệnh viện, liền đi tới gần.
Lúc này, trong xe chứa đầy thuốc men, Trương Thành đều đặt bên trên nóc xe.
Nam nhân cúi lưng xuống, sau đó theo bậc thang, bò lên trên trần xe.
Hắn khôngó nhìn đồ vật bên trong túi, mà là trực tiếp nhấc theo một túi, lập tức nhẩy xuống.
Đem chiếc túi bao bố để ngang trên xe địa hình, nam nhân cưỡi xe liền chạy hết tốc độ.
Mặc dù xăng cũng không khó tìm, để có thể sử dụng xe máy, hoặc dùng xe hơi có tốc độ nhanh hơn, nhưng nam nhân này đơn độc, hắn hiểu được, tiếng động cơ quá lớn, dễ dàng hấp dẫn Zombie tới.
Khi Trương Thành đang vác ra xe thêm mấy túi nữa, hắn nhìn lên nóc xe, dường như thiếu mất một túi.
"Đcm nó chứ!" Trương Thành cau mày,thấp giọng hỏi thăm phụ mẫu tên nào vừa trộm đồ.
Zombie chắc chắn không đi ăn trộm túi của hắn, mà cái túi lại biến mất, chỉ có thể là do người sống sót trộm đi mà thôi.
Cao Lập Minh cưỡi xe địa hình, dùng tốc độ nhanh nhất, phóng đến một địa phương vắng vẻ.
Nơi này bình thường cũng không có người nào xuất hiện.
Bởi vậy, khi virut bộc phát, nơi này Zombie vô cùng thưa thớt.
Cao Lập Minh dừng xe, để chiếc túi "Đồ ăn" xuống.
Hôm nay là một tốt, không nghĩ rằng hắn lại có thể thịt được một con dê béo.
Cao Lập Minh vui mừng mở túi ra.
Hắn vốn cho rằng bên trong chiếc túi này,đều là bánh quy sữa bò . . .
Chỉ là, khi mở chiếc túi ra, Cao Lập Minh liền đơ người.
Bởi vì, tất cả đều là thuốc men, có thuốc giảm đau do kinh nguyệt của phụ nữ, hay thuốc điều hòa kinh nguyệt, thậm chí còn có cả thuốc đặc trị viêm nhiễm đường sinh dục . . .