Đối với đề nghị của Điền Mặc Lan , Trương Thành cũng không đồng ý. Bởi vì hắn không có dự định chủ động tiến đánh căn cứ Giang Khẩu.
Căn cứ Giang Khẩu nằm trên biển, mặc kệ khoảng cách với thành phố Đông Hải ,hay là khoảng cách với Đông Lăng trấn, đều tương đối xa với hai nơi này.
Căn cứ Giang Khẩu cho đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh, nhưng địch không động, ta cũng không động
Trương Thành chỉ cần đề cao cảnh giác bên trong căn cứ, là có thể kê cao gối không phải lo lắng nhiều, mà hắn hiện tại còn rất nhiều việc để làm, người của căn cứ Giang Khẩu không đến quấy nhiễu hắn, hắn có thể chuyên tâm làm việc của mình.
Ao cá đầu tiên đã được đào xong, các nữ nô lệ liền lấy nước từ giếng,đổ vào ao cá, mà Trương Thành dẫn theo nô lệ đi đến suối bắt tôm cá, mang về cũng thả hết vào ao cá.
Trương Thành không có kinh nghiệm nuối dưỡng tôm cá,bên trong đám nữ nô, cũng không có một ai có kinh nghiệm.
Nhưng, không sao, khởi đầu mới, cứ từ từ thử nghiệm là được.
Cho dù cá tôm đợt đầu có chết sạch,thì đi tìm một đợt mới là được.
Sau khi ao cá đã hoàn thành, Trương Thành muốn xây một nhà vệ sinh bên cạnh ao cá
Khi còn bé tại nhà gần nhà bà ngoại hắn, thấy có người tại bên cạnh ao cá xây nhà vệ sinh, có thể là dùng phân cùng nước tiểu nuôi cá.
Trương Thành cũng thử xem thế nào, nói không chừng có thể nuôi được.
Trừ bỏ ao cá, Trương Thành còn muốn trồng nấm.
Khi còn bé hắn gặp qua trại nấm, hơn nữa, in sâu trong ký ức hắn, nấm rất dễ dàng trồng, hơn nữa lúc này ở vùng nông thôn, cây gỗ rất nhiều.
Hơn nữa có thể sử dụng Kim Điền thôn, làm thành một trại nấm quy mô lớn
Trương Thành dựa theo ý nghĩ của mình, từng bước phát triển nông trường.
Mà đám nữ nô lệ bên trong căn cứ, lúc nghỉ ngơi, đều bàn tán về thành quả lao động của mình.
Các nàng chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày các nàng có thể làm nên một công trìniến trúc lớn đến như vậy.
Cứu vớt thế giới, khôi phục xã hội văn minh sao?.
Đây là suy nghĩ của những đại nhân vật, các nàng chỉ quan tâm đến sự sống của bản thân mình, đồng thời sinh hoạt càng ngày tốt hơn , chỉ đơn giản thế thôi.
Từ lần giao dịch đã trôi qua ngày thứ 21.
Trong lúc đó Trương Thành một lần trở về thành phố Đông Hải, đưa Phan Thanh Trúc, Phan Xảo Xảo, Dương Hiểu Hồng, Trầm Mộng Dao, đều mang về.
Kiều Thư lần này lưu lại bên trong căn cứ đệ tứ, hiện tại trong mắt của Trương Thành, nàng đã trở thành một nữ chiến binh hợp cách.
Lúc trở về, Trương Thành mang theo Đường Dĩnh, Cao Lăng Yên, Đinh Ngọc Đình, Hạ Viện Viện, Lý Thắng Nam, Lưu Thiến Thiến đến đông lăng trấn, đồng thời, lại từ bên trong mỗi căn cứ đệ nhất đệ nhị đệ tam, mang theo hai tên nữ binh LV1 .
Kỳ thật, đám người Đường Dĩnh đều nhân ra một điều, Trương Thành đang chuyển dần địa bàn, từ thành phố Đông Hải sang Đông Lăng trấn.
Mặc dù khu biệt thự của thành phố Đông Hải rất xa hoa, ở bên trong rất thoải mái, các nhà kính, cũng đều đã hoàn thành, đồ ăn phương diện, dự trữ lương thực cũng hoàn toàn đủ ăn .
Nhưng khai phá Đông Lăng t, tích lũy lương thực mới lđiều cần thiết cho tương lai.
Thành phố Đông Hải tuy có thể tìm kiếm được nhiều vật tư lương thực, qua mấy năm, đều sẽ hỏng hết.
Dưới nhiệt độ cùng độ ẩm của môi trường, sẽ ảnh hưởng đến thực phẩm tại thành phố Đông Hải, gạo sẽ mất dần đi dinh dưỡng, sẽ dần bị biến chất khể ăn được nữa. Thậm chí gạo tại thời gian dài tác dụng của môi trường, sẽ sinh ra nấm Aspergillus Flavus, nấm Aspergillus Flavus là một loại độc chất có khả năng gây ra bệnh uthư
Trương Thành muốn sống sót khỏe mạnh , thế nên hắn không thể ăn gạo cũ..
Đương nhiên, thỏ khôn có ba hang, Khu biệt thự thành phố Đông Hải vẫn là một nơi an toàn, Trương Thành sẽ không buông bỏ , nếu như Đông Lăng trấn gặp phải thi quần tập kích, Trương Thành chắc chắn sẽ từ bỏ Đông Lăng trấn trở về thành phố Đông Hải .
Hôm nay nhiệt độ vào giữa trưa, đạt đến 39 độ, dưới nhiệt độ cao như vậy, con người rất dễ cảm nắn nhắc giữ sức khỏe cho đám nô lệ, Trương Thành kéo dài thêm thời gian nghỉ trưa khoảng 3 tiếng, sẽ làm bù khi nhiệt độ đã dịu xuống.
Bên trong nông trại, đám nữ nô lệ đang tụ tập một chỗ chơi bài, có vài người thì đang nằm ngủ lấy sức.
Mà ở trên tháp canh, đám Mã Trân Trân đang đổi ca canh gác
Những nữ nô lệ đẳng cấp LV1 này là Trương Thành từ thành phố Đông Hải thành phố, mang đến, đều là những nữ binh nổi bật trong từng căn cứ.
Mã Trân Trân cùng các nàng đềuđã quen thuộc, sau khi chào hỏi nhau, đám Mã Trân Trân liền đi vào trong nông trại nghỉ ngơi.
Mặc dù căn cứ Giang Khẩu không có tấn công, nhưng cảnh giới chưa bao giờ bị buông lỏng.
Ong ong ong . . .
Lúc Mã Trân Trân đang bò từ thang dây xuống đất,vừa chạm chân xuống mặt đất, nơi xa truyền đến tiếng động cơ xe ô tô.
Điền Nhị nhấc lên ốhòm, nhìn ô tô đỗ ở cách xa hàng rào thép gai hô lớn: "Trân Trân tỷ, là một chiếc xe màu trắng Chevrolet."
Mã Trân Trân lập tức cầm ống nhòm, nhìn về phương xa, đồng thời dùng bộ đàm, liên hệ Trương Thành: "Chủ nhân, có một cỗ xe màu trắng Chevrolet lái tới, là người của căn cứ Giang Khẩu."
Thời gian trôi qua 21 ngày, Giang Khẩu lại chủ động tới liên lạc."
Trương Thành mang theo đám người Đường Dĩnh , võ trang đầy đủ, xuống núi đến nông trường.
Lúc này, Chevrolet đang đỗ bên ngoài nông trường, cách khoảng hơn 300 mét .
Vẫn là Đổng Hiểu Vũ lái xe, Diệp Tĩnh Đình cũng trên xe, nhưng lần này, Tiểu Ảnh không đi cùng.
Diệp Tĩnh Đình chủ động xuống xe.
Sau đó, Đổng Hiểu Vũ cùng một nữ nhân nữa cũng đi xuống xe.
Các nàng lấy đồ vật bên trong cốp xe ra, là hoa quả.
Có nhãn, có vải, có thanh long, có quả lựu, có quả xoài, đều là hoa quả mùa hè.
Nhưng, gần Đông Lăng trấn , vườn trái cây tương đối ít, Trương Thành cũng ít khi đi các trấn lân cận để tìm kiếm vật tư.
Vẫn giống như lần trước, Đổng Hiểu Vũ bê đồ đến trước hàng rào dây thép gai liền bỏ đi.
Mà Diệp Tĩnh Đình cùng hoa quả cũng được đưa tới trước mặt của Trương Thành .
Không cần Trương Thành hỏi, Diệp Tĩnh Đình liền chủ động nói : "Những thứ này là lễ vật mà đám lãnh đạo đưa đến, hy vọng có thể cùng ngài gặp mặt nói chuyện một chút."