Lúc Quân đoàn Chúa Cứu Thế đi đến Ngư Dược thôn, thì hai đoàn đội người sống sót lúc trước vào Ngư Dược Thôn, vẫn chưa kịp chuẩn bị xong chỗ nghỉ tạm đêm nay.
Nhưng, tiếng xe gắn máy, xe tải, xe hàng gây ra động tĩnh , thật sự là quá lớn.
Hai nhóm người sống sót kia lập tức bỏ lại công việc chuẩn bị,đều cầm súng của mình lên, đứng trước cửa phòng của mỗi đội, đề cao cảnh giác.
Nhưng, Quân đoàn Chúa Cứu Thế đúng là người đông thế mạnh.
Hơn một trăm người cầm khảm đao, cho dù là không có súng, cũng đủ dọa người, như phim xã hội đen Hồng Kong, xã đoàn đi chém lộn vậy.
"Mau mau đóng cửa lại!"
Đối phó tình huống này, phương pháp tốt nhất chính là đóng cửa lại, đồng thời khóa chặt, kê thêm chướng ngại vật chặn lại cửa chính, sau đó tất cả đi lên lầu hai từ trên cao đề phòng bên ngoài
Muốn sinh tồn bên trong tận thế, những người may mắn còn sống sót mặc kệ là nam nữ, đều phải học kỹ năng chiến đấu, cũng luôn luôn phải có ý thức chiến đấu.
"Đem loa ra đây."
Một người cao lớn nhất, vẫn mái tóc mào gà, nói với đám thủ hạ.
Rất nhanh, liền có người mang tới một chiếc loa phóng thanh.
Tên cao lớn đó tên là Lưu Mãnh, cao khoảng chừng 1m90 trở lên, hắn từng tham gia một võ quán võ thuật, học qua Tán Thủ , trước kia còn cùng võ quán đi thi đấu khắp nơi, từ bé đã thích chiến đấu, luôn luôn cảm thấy mình sinh ra không gặp thời, hắn thấy, nếu như hắn sinh ra ở thời chiến quốc khắp nơi loạn lạc, hắn xứng đáng trở thành một bá chủ một phương.
"Uy uy uy."
Lưu Mãnh cầm loa phóng thanh, âm thanh rất to, truyền vào bên trong hai tòa nhà.
Lưu Mãnh nói : "Không muốn chết, liền gia nhập vào đoạn đội của ta, trở thành thành viên của quân đoàn Chúa cứu thế."
Gặp được người sống sót, nếu như người sống sót muốn chống cự, Lưu Mãnh đầu tiên sẽ "Kêu gọi đầu hàng ".
Cái này gọi là trước “tấn công tâm lý”, sau mới dùng đến vũ lực, Lưu Mãnh muốn trở thành bá chủ một phương lực áp quần hùng, mưu đoạt thiên hạ.
Đương nhiên, trong tình huống bình thường, hắn một người cao hơn 1m90, khắp người đều là cơ bắp, nhìn thôi đã khiến đối phương lo sợ.
Bên trong tận thế, đồ ăn thu hoạch không hề dễ dàng, bởi vậy, muốn có được cơ bắp cường tráng, là điều không hề dễ dàng. Mà một người thân thể cường tráng bắp thịt cuồn cuộn, tuyệt đối là cường giả bên trong tận thế.
Lúc này, tại lầu hai phía bên trái, một nam nhân thò đầu ra, hướng về Lưu Mãnh hét lớn: "Xin lỗi, chúng ta muốn tới căn cứ Giang Khẩu ,không muốn gia nhập cùng các ngươi."
Nam nhân này gọi là Tôn Vũ, đã từng đi lính, sau về làm bảo vệ, một công ty chuyển phát nhanh.
Mà sau lưng Tôn Vũ , có hai nữ nhân dáng người không tệ, sợ hãi run rẩy.
Hai nữ nhân này, cũng là "Lão bà" của Tôn Vũ, một sinh viên chưa tốt nghiệp đại học, một người là chủ quán trà sữa.
"Lão công, không có sao chứ."
"Lão công, ngươi cẩn thận một chút." Hai nữ nhân nhắc nhở Tôn Vũ.
Thế giới này đúng là mỉa mai, Tôn Vũ 33 tuổi , bởi vì trước đây không xe, hộ khẩu ở quê không có nhà thành phố, không một nữ nhân nào để ý đến hắn, kết quả hiện tại, những nữ nhân gặp qua hắn, đều muốn theo sau hắn để được hắn bảo vệ.
Hai lão bà của Tôn Vũ rất sợ hắn chết, nếu như không còn Tôn Vũ , người nào sẽ bảo vệ các nàng, cung cấp đồ ăn cho các nàng.
Mà trên tay của Tôn Vũ , cũng có một khẩu súng lục, là hắn cướp được trong tay của một nhóm ác ôn khác,một khẩu súng lục QSZ-92 , hiện tại vẫn còn 7 viên đạn.
Đạn đã lên nòng, chốt bảo hiểm đã mở, tùy thời có thể nổ súng.
Cùng lúc đó, bên trong lầu hai phòng bên phải, một nam nhân thò đầu ra, hô: "Xin lỗi, chúng ta cũng muốn đi căn cứ Giang Khẩu, không muốn gia nhập cùng các ngươi."
Nam nhân kia tên là Quách Phong, chưa từng đi lính, cũng chưa từng luyện Võ, trước kia là một người giao hàng, chuyên môn vận chuyển tủ lạnh,có sức khỏe hơn người, sau khi virut bùng phát, hắn dựa vào khí lực của bản thân, tụ tập được một nhóm người.
Tại bên dười lầu Quách Phong đứng, Vương Tiểu Cương đã đóng chặt cửa, bên cạnh Vương Tiểu Cương tất cả thủ hạ đã vận chuyển tất cả đồ đạc bên trong phòng để chặn lại cửa chính.
Bên trong Ngư Dược thôn có biển nhắc nhở, chỉ cần ở lại trong thôn ba ngày, liền có người tới đón bọn họ.
Bởi vậy, giữ vững cửa chính, mới có thể sống sót.
Đợi đến khi người của căn cứ Giang Khẩu đi đến, thì đám ác nhân này sẽ chạy trốn
Lưu Mãnh được một tên thủ hạ gầy gò nhắc nhở: "Lão đại, đánh chứ."
"Ân." Lưu Mãnh gật đầu, sau cao giơ cánh tay lên, hô: "Chuẩn bị tiến công."
Lúc này, các nam nhân từ trên xe tải xe hàng, mang xuống những chiếc thang, cùng với những tấm chắn bằng thép gắn lại bằng các mối hàn .
Dưới tấm chắn có hàn thêm một tay cầm, người trốn ở phía dưới, có thể thuận tiền mang tấm chắn di chuyển.
quân đoàn Chúa Cứu Thế của Lưu Mãnh , chế tạo nhng bị để bọn chúng có thể sử dụng cho mục đích công thành chiếm đất. .
Tôn Vũ cùng Quách thúc nhìn thấy trang bị của quân đoàn Chúa Cứu Thế ,mặt liền biến sắc
Mà trong tay của quân đoàn Chúa Cứu Thế , cầm theo một cây gỗ dài khoảng 2 mét, cây gỗ này rất to và thô, giống như một vũ khí cổ đại chuyên phá cửa lúc công thành chiến thời chiến quốc.
Lưu Mãnh thành lập quân đoàn Chúa Cứu Thế , chính là muốn đem tận thế trở thành thiên hạ chiến quốc cổ đại, dùng vũ khí lạnh tranh đoạt địa bàn!
Quách Phong liền hét lớn: "Giữ vững cửa!"
Vừa dứt lời, liền nghe thấy một tiếng kêu to "A a a" .
Quân đoàn Chúa Cứu Thế dưới tấm chắn dầy bảo vệ, bắt đầu xông về tòa nhà mà Quách Phong đang ở.
Bên trên cây gỗ tròn 2 mét quấn đầy dâừng, hơn mười người, theo nhịp huy động dây thừng.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Gỗ tròn đập mạnh vào cửa chính.
Cửa chính mặc dù kiên cố, nhưng dưới sự va chạm mãnh liệt của trụ gỗ to
Liên tục 10 lần,đám người sau cửa chính, bị chấn động không hề nhẹ.