Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 630:

Chương 630

Nữ nhân thôi có gì mà sợ!

sharedby: truyendichgiare.com


Trương Thành cùng Điền Mặc Lan lặng lẽ tiến đến gò núi, hai người đang bí mất chia ra bò đến một thân cây cổ thụ, từ vị trí hiện tại của bọn họ, có thể nhìn rõ tình hình trên gò núi kia.

Điền Mặc Lan dùng ống ngắm súng bắn tỉa quan sát tình hình, tìm kiếm mục tiêu, rất nhanh, nàng đã tìm thấy Thái Hiểu Minh.

Thái Hiểu Minh đứng cạnh hơn 10 nam nhân, nhưng, các nam nhân đang nghe lệnh của một nam nhân khác cũng không phải Thái Hiểu Minh, nam nhân này nàng chưa từng gặp.

Nam nhân này đang phân công nhiệm vụ.

Mà Trương Thành cũng cầm ống nhòm quan sát

Trương Thành đè núi call, nói ra: "Có thể một súng bắn chết tên đang chỉ huy không?"

Căn cứ quan sát của Trương Thành, nam nhân kia, là người mà Diệp Tĩnh Đình nhắc đến "Tạ Viễn", chắc chắn là cùng một người.

Dựa theo Diệp Tĩnh Đình miêu tả, Tạ Viễn rất lợi hại.

Nếu như không có Tạ Viễn đến căn cứ Giang Khẩu, vậy căn cứ Giang Khẩu đã sớm rơi vào diệt vong.

Nếu như muốn cùng Giang Khẩu phát sinh chiến tranh, Tạ Viễn nhất định phải chết.

Điền Mặc Lan biết rõ Trương Thành đang nói đến Tạ Viễn, nàng trả lời: "Có chút khó, người đứng cùng hắn rất nhiều."

Tạ Viễn đứng cùng rất nhiều người những người này đi tới đi lui, không cách nào bắn chính xác được. Mà một phát đạn không giết chết Tạ Viễn, vậy sẽ mất thời cơ tốt nhất để giết chết Tạ Viễn .

Trương Thành nói : "Vchờ một chút nữa, nếu có cơ hội em lập tức nổ súng."

Rất rõ ràng,căn cứ Giang Khẩu mang theo một nhóm người đông đảo, hơn nữa còn phục kích tại nơi này, là muốn đối phó với một đội ngũ người sống sót khác.

Hơn nữa, nhìn xem trận thế, số lượng người sống sót kia cũng không hề ít.

Đợi chút nữa song phương bắt đầu chiến đấu, Trương Thành sẽ thừa cơ trợ giúp bọn họ bận bịu thêm.

Tiểu Ảnh cưỡi xe gắn máy, đi đến gần nhà máy xi măng.

Bên trong Nhà máy xi măng, quân đoàn Chúa Cứu Thế vẫn chưa rời đi, đối với bọn hắn mà nói, nhà máy xi măng là địa phương rất tốt.

Có tường vây 2 mét, có cửa sắt, bên trong có máy phát điện, có giếng nước, trọng điểm là, còn rất nhiều xi măng trong kho hà Mãnh dự định tạm thời ở lại nhà máy xi măng, đợi đến khi chỉnh lý xong tù binh, liền phát động tấn công căn cứ Giang Khẩu, thừa thế xông lên hạ gục căn cứ Giang Khẩu.

"A ha."

Lưu Mãnh ngáp một cái, hắn vừa ăn xong, hiện tại có chút buồn ngủ.

Cách hắn không xa, các nam nhân đang đánh bài, mà nữ nhân thì đang thu dọn.

Trừ nữ nhân của đội trưởng và thủ hạ trung thành, những nữ nhân bị bắt khác, cơ bản đều sinh hoạt giống như một nô lệ.

Không chỉ phải làm việc, hơn nữa, còn phải dùng thân thể hầu hạ đám nam nhân, trở thành công cụ để quân đoàn Chúa Cứu Thế giải trí.

Nữ nhân bên trong quân đoàn Chúa Cứu Thế cơ bản không có quyền được nói, mọi thứ đều phải tuân theo lệnh của các nam nhân, tạo thành hai tầng lớp chênh lệch rõ ràng.

Âm thanh xe gắn máy của Tiểu Ảnh , xuyên qua cửa chính, truyền vào bên trong nhà xưởng .

Mà ở trên lầu hai, đám lưu manh đã nhìn thấy tiểu Ảnh.

Trên lầu ác ôn, lập tức cầm lấy bộ đàm, nói : "Lão đại, bênài có một nữ nhân."

Lúc này, tiểu Ảnh dừng xe, đồng thời cầm một khẩu súng trường QBZ-95 ,nhắm về một nam nhân ở lầu một.

Cách xa nhau khoảng cách hơn 200 mét.

Ba!

Theo một tiếng súng vang.

Phù phù, một nam nhân gục xuống, ngã trên những bao xi măng

Tiếng súng!

Tiếng súng đánh thức tất cả những người bên trong xưởng.

"Chuyện gì xảy ra!"

Lưu Mãnh lập tức đứng lên.

Ba!

Ba!

Lại thêm hai phát súng nữa, lần này, là bắn vào kính.

Tiếng kính vỡ, mảnh kính rơi xuống, tạo ra động tĩnh lớn hơn.

Trên lầu ác ôn chạy xuống nói: "Lão đại, là nữ nhân kia nổ súng, một khẩu súng trường QBZ-95 ."

"Một nữ nhân sao?" Lưu Mãnh nghe vậy ngẩn người.

Hắn là điển hình chủ nghĩa đại nam tử, đối với hắn nữ nhân là loại vô dụng chỉ xứng làm nô lệ.

"Lão đại, ta lên lầu nhìn xem." Đổng Hạo cầm súng chuẩn bị lên lầu

Mặc dù bên trong súng trường QBZ-95 của hắn, chỉ còn lại có 4 viên đạn, nhưng cũng đủ đề uy hiếp đối phương.

"Lão đại, để cho ta ra ngoài bắt nàng"

"Lão đại, cô nương kia giao cho ta."

Không đợi Đổng Hạo lên lầu, các đội trưởng của Lưu Mãnh , đã chủ động xin chiến, muốn ra ngoài để bắt sống tiểu Ảnh.

Quân đoàn Chúa Cứu Thế có số lượng nữ nhân không nhiều, đa số là dùng chung.

Nhưng, dùng chung nữ nhân rất dễ nhiễm bệnh, bởi vậy, mỗi người đều muốn có phần cho riêng mình.

"Lũ không có tiềnồ." Lưu Mãnh hừ lạnh một tiếng, sau đó nói với Đổng Hạo : "Lên lầu đánh chết nàng."

"Vâng." Đổng Hạo mang theo súng, đi thẳng lên lầu.

Lúc này, tiểu Ảnh vẫn đang giơ súng, tìm mục tiêu ở trên lầu.

Chỉ cần có người dám mạo hiểm thò đầu ra, nàng có tự tin giết chết đối phương.

Đổng Hạo lên lầu, hé ra cửa chớp, hắn đã có thể trông thấy tiểu Ảnh phía bên ngoài.

Nhưng, không đợi Đổng Hạo ngắm chuẩn tiểu Ảnh.

Tiểu Ảnh đã chĩa súng về phía cửa chớp.

Ba!

Viên đạn bắn thủng kính chớp, bắn thủng mi tâm của Đổng Hạo.

~~~ loại tốc độ này . . .

Đổng Hạo chưa từng gặp qua người lợi hại như vậy.

Phù phù.

Thi thể Đổng Hạo ngã xuống sàn nhà.

Ác ôn xung quanh đều bị dọa sợ.

Một người trong đó ra đẩy vào người Đổng Hạo, nói: "Hạo ca, hạo ca."

Đỡ thi thể của Đổng Hạo lên, mới nhìn rõ lỗ máu giữa hai chân mày của hắn.

Mà Đổng Hạo bị giết, tin tức nhanh chóng truyền đến phía dưới.

Tất cả ác ôn đều lộ vẻ hoảng sợ.

Bởi vì thuật bắn súng của Đổng Hạo là lợi hại nhất trong bọn họ, bằng không Lưu Mãnh cũng sẽ không đem súng trường QBZ-95 cho hắn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch