Dù là Tiết Chu nghĩ đến việc tận lực "Điệu thấp", nhưng động tĩnh gây ra không nhỏ.
Phía sau bọn họ, Zombie càng ngày càng nhiều.
Nhưng, nhóm Zombie này, tuy không thể tạo thành uy hiếp cho nhóm Tiết Chu.
Tiết Chu sau khi tiến vào bên trong Văn Hoa trấn , liền lập tức tụ họp cùng nhóm La Vân.
Tiết Chu hỏi: "Những nữ nhân kia đâu?"
La Vân trả lời: "Ở phía trước, các nàng vừa tách ra tìm xe."
"Ân." Tiết Chu hài lòng cười cười, sau đó phất tay, nói với đám người Lương Thần phía sau lưng: "Huynh đệ, ngươi dẫn người đi bắt đám người kia ."
Ong ong ong . . .
Xe gắn máy phát động, gần 70 chiếc xe gắn máy đồng thời phóng trên đường bê tông, phát ra động tĩnh rất lống, giống như một đàn sói đang gào thét, giờ phút này đều đã kinh động đến đám người Vương Thu Hà.
Vương Thu Hà còn chưa kịp cùng Trương Lỵ tụ hợp.
Hơn nữa hiện tại, cũng không còn là thời điểm thích hợp để tụ họp.
"Vương tỷ, nên làm cái gì?"
Bất kể là nữ nhân hay là nam nhân,lúc gặp phải vấn đề không thể giải quyết, đầu tiên phải hỏi đến người đầu lĩnh.
Vương Thu Hà kinh hoảng nhìn chung quanh, sau đó chỉ vào dốc núi nói: "Chúng ta lên núi."
"Mọi người lên núi!"
Các nữ nhân hốt hoảng đi theo Vương Thu Hà, chạy lên núi.
Xe gắn máy không thể đi lên núi, trên núi có cỏ dại cùng cây, cũng có thể dễ dàng ẩn nấp.
Lúc Tiết Chu mang người chạy đến, đều chứng kiến một đám nữ nhân đang chạy lên núi.
Tiết Chu hừ lạnh nói: "Muốn chạy sao? Chạy đi đâu? Xuống xe, bắt các nàng."
Đại bộ phận nam nhân nhanh chóng xuống xe gắn máy, đuổi theo nữ nhân đang chạy lên núi.
Mà Trương Lỵ vốn là đang định cùng đám Vương Thu Hà tụ họp.
Thế nhưng , trong lúc các nàng trở về, vừa hay nhìn thấy người của Tiết Chu xuống xe.
80 90 nam nhân xuống xe, sau đó xông lên núi.
Mà Trương Lỵ nhìn lên trên núi, liền nhìn thấy đám Vương Thu Hà .
Tình thế chỉ cần nhìn một chút có thể hiểu ngay.
Đám đàn ông kia muốn bắt đám ngườiVương Thu Hà
"Trương Tỷ, chúng ta nên làm cái gì?"
"Trương Tỷ, Vương tỷ không phải đối thủ của bọn họ."
Các nam nhân có hơn một trăm người, mà nhóm Vương Thu Hà , chỉ có 26 người.
Lúc này, thời gian suy nghĩ của Trương Lỵ không nhiều lắm, bởi vì, Lương Thần mang theo những người còn lại, cưỡi xe gắn máy phóng tới các nàng.
Trương Lỵ cũng không mang đội ngũ qua , nàng chỉ là đi theo Vương Thu Hà thời gian tương đối dài, lúc này mới ngẩn người không sắp xếp được nhiệm vụ ngay lập tức.
Phát hiện một đám nam nhân đang hung hăng đuổi tới, nàng cắn răng nói ra: "Cùng bọn hắn liều!"
Mười mấy người, cùng 30 40 nam nhân liều mạng hay sao? Lúc này, Trương Lỵ lấy ra súng lục, mở chốt an toàn , nổ súng về hướng đám nam nhân đuổi tới.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Liên tiếp những viên đạn bay đến.
Đường bê tông của Văn Hóa Trấn không tính là rộng, mấy chục người cưỡi xe gắn máy đồng thời đi, tự nhiên cảm thấy đường rất chật .
Hiện tại, đạn bắn đến, không có chỗ trốn.
Sviên đạn bắn tới, ba nam nhân xui xẻo trúng đạn, hơn nữa, bọn họ xe gắn máy mất khống chế, ngã đề lên đồng đội bên cạnh.
"Tách ra!"
Lương Thần hô lớn, đồng thời, hắn cũng lái xe, lái về phía trong ruộng.
Đường bê tông cùng đường mòn trong ruộng, đường mòn trong ruộng khá nhỏ, xung quanh là khe nước.
Lúc này, xe gắn máy lái vào trong đường mòn, không ít nam nhân mất thăng bằng bánh thụt xuống khe ngã có chút thảm hại.
"Trương Tỷ thật giỏi!"
"Trương Tỷ thật lợi hại!"
Các nữ nhân đều hưng phấn, các nàng không nghĩ tới, các nam nhân đông như vậy lại bị Trương Lý dọa chạy.
Nhưng, đây chỉ là bắt đầu.
Lương Thần cũng ngã, mặt hắn bị trầy da chẩy máu, khuỷu tay cũng đều là máu, lúc này, hắn nhịn đau, nâng khẩu súng tr 81 , hướng về đám Trương Lỵ nổ súng.
Bình! ! !
Mà nam nhân bên cạnh của Lương Thần ,cũng lấy súng của mình ra, hướng về phía đám Trương Lỵ nổ súng.
Vốn cho rằng các nàng là một đám cừu nhỏ không sức kháng cự, kết quả, suýt nữa lật thuyền trong mương.
Không chỉ có là Lương Thần tức giận.
Người của Tiết Chu, cũng giống vậy bị đám nữ nhân chặn đánh.
Các nữ nhân lên trên núi, liền tìm chỗ trốn ở thân cây cùng đá lớn, từ trên cao rút súng bắng xuống phía dưới.
Có mấy nam nhân xui xẻo, trúng đạn, có hai nam nhân đen đủi hơn thậm chí còn bỏ mạng.
"Mẹ!" Tiết Chu cũng không nghĩ tới đám nữ nhân này sẽ cứng đầu như vậy.
La Vân nói : "Lão đại, Cao Phong hẳn là các nàng giết chết."
"Má..., giết chết nhiều người của ta như vậy, đám gái điếm này, lão tử nhất định khiến các nàng sống không bằng chết."
Tiết Chu thầm nói, sau đó, hô lớn với những người bên cạnh: "Tiêu hao đạn dược của các nàng."
Một đám nữ nhân có thể có bao nhiêu viên đạn chứ?
Không còn đạn , thì số kiếp của các nàng sẽ hết.
Tạc! !
Trương Lỵ dùng sức bóp cò súng, thế nhưng , đã hết đạn.
Súng lục của nàng chỉ có 9 viên đạn, đây là Vương Thu Hà cố ý chiếu cố cho nàng.
Mà ở bên cạnh Trương Lỵ , các nữ nhân đang cầm súng săn, súng lục, cũng không còn đạn.
Cùng lúc đó, ở trên núi Vương Thu Hà cũng giống vậy.
Các nam nhân nhiều lần muốn lên núi, đều bị Vương Thu Hà cùng thủ hạ bức lui
Nhưng đạn tiêu hao lại quá nhanh.
Lúc này, một nữ nhân tóc ngắn nói: "Thu Hà, chúng ta hướng Lý tỷ cầu cứu đi."
Nữ nhân này gọi là Hồ Băng, nguyên bản địa vị cũng giống như Vương Thu Hà.
Chỉ là hiện tại Vương Thu Hà nhận làm đại tỷ.
Vương Thu Hà hừ lạnh nói: "Ta cho dù chết, cũng không đi theo nam nhân."
Vừa dứt lời, chỉ nghe một tiếng súng vang lên.
Vương Thu Hà bị bắn trúng cánh tay, súng lục trong tay của nàng, cũng rơi xuống đất.