Bất quá, viên đạn đều bị đám người Lý Yến dùng thuẫn chặn lại.
Trương Thành rút chốt một quả lựu đạn, ném về phía đám ác ôn.
Bành!
Theo một tiếng nổ vang. Một đám ác ôn đang trốn sau một băng ghế dài, toàn bộ bị hất tung lên khỏi mặt đất bao gồm cả băng ghế dài..
Khổng Phi kinh hoảng nói với Tiết Chu: "Lão đại, không thủ được nhanh nghĩ cách!"
Tiết Chu trong tay cầm một khẩu súng trường QBZ-95 miệng không ngừng chửi mắng: "Con mẹ chúng nó, Hắc Thị quân muốn làm gì đây? Muốn giết chết chúng ta sao? Lão tử cùng các ngươi chơi đến cùng!"
Lầu hai lúc này đã không một tiếng súng.
Rõ ràng đã bị đội ngũ của Trương Thành giải quyết sạch sẽ.
Khổng Phi nói : "Lão đại, lưu được núi xanh, không lo gì củi đốt, chúng ta trốn đi."
Tiết Chu hỏi ngược lại một câu: "Chạy đi đâu bây giờ!"
Khổng Phi kinh ngạc .
Ngoài cổng chính, chỉ có lỗ nhỏ ở cửa sổ lầu ba, cửa sau cùng tất cả cửa sổ đều đã bị bọn hắn hàn chết lại.
Bây giờ thật sự là ở trong rọ không một đường trốn.
Tiết Chu quát: "Các anh em , xông lên liều mạng với bọn chúng!"
Nói xong, Tiết Chu chủ động đi về phía cầu thang, hướng về phía dưới liên tục nổ súng.
Mặc dù là bắn loạn, nhưng là súng trường QBZ-95 bắn vào trên tấm khiên,lực bắn rất mạnh đám nữ nô lệ , có chút chịu không nổi.
Lúc này, Cao Lăng Yên đã mở ra cửa sắt đi lên lầu ba.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ba! Ba!
Ba! .
Trên lầu ba, rất nhiều tiếng súng vang lên. Súng trường QBZ-95 súng lục, súng săn vang lên không ngừng. Trương Thành kéo chốt một quả lựu đạn, đếm vài giây liền ném lên phía cầu thang.
Bành!
Tiếng nổ lớn vang lên.
4 nam nhân bị sóng xung kích hất tung.
Trương Thành lên nói: "Lên lầu, nhanh một chút!"
Lý Yến cùng các chị em lập tức giơ lên tấm chắn tiến lên.
Phương thức công kích của Trương Thành , đám người Lý Yến chưa từng thấy qua. Nếu muốn dùng từ ngữ để miêu tả thì phải dùng chữ rất có "Tiết tấu" .
Công kích tiết tấu hiệu suất cao, hơn nữa, ép địch nhân không thể thở nổi, trong khi đội hình bên mình rất thoải mái ung dung, đảm bảo khả năng sống sót cho phe mình.
"Đi theo hắn, có lẽ cũng không phải chuyện xấu."
Lý Yến thầm nghĩ trong lòng.
"Chậm một chút, không cần vội, bọn họ chạy không được!"
Trương Thành nhắc nhở, hắn nhìn thấy một nữ nô lệ vừa rồi bị trúng đạn
Nàng là người của Lý Yến, giống như Lý Yến xông lên đầu tiên.
Nữ nô lệ kia bị đạn găm vào cánh tay.
Trương Thành nói : "Kiều Thư, nhanh cầm máu cho nàng."
Kiều Thư từ trong hộp cứu thương, lấy ra một túi chữa thương đưa cho Dương Phân, Dương Phân ngồi xổm xuống, lập tức cầm máu cho nữ nô lệ kia.
"Lão tử cùng Hắc Thị quân là minh hữu, các ngươi lại đánh lén lão tử, lão tử muốn đ.... cả nhà các ngươi #%% . . . ."
Tiết Chu đã rơi vào đường cùng, người dưới lầu một lầu hai, đã chết hết, lầu ba cũng không còn bao nhiêu người.
Hiện tại hắn chỉ biết chửi mắng ra, không còn tạo nên được sóng gió gì.
Khổng Phi trốn sau một chiếc rương, trong tay hắn cầm súng, người không ngừng run rẩy.
Thực lực cảu Hắc Thị quân , đúng là nằm ngoài dự đoán của bọn hắn.
Không nghĩ tới nhóm người này thực lực kinh khủng như vậy.
Từ lúc lừa mở ra cổng chính, đi đến lầu ba, lúc này mới trải qua bao nhiêu phút?
Mà người ở lầu một, và lầu hai, là bị đám Hắc Thị quân càn quét.
Mã Trân Trân cười nói: "Bọn gia hỏa này thực ngốc, vẫn chưa biết chúng ta là ai."
Tiết Chu xác thực không nghĩ đến Văn Hoa trấn .
Nhưng, quả thật Hắc Thị quân có động cơ.
Bởi vì Lý Thanh nhìn thấy "Khốn cảnh" của bọn họ, bởi vậy Hắc Thị quân muốn thừa cơ chiếm đoạt bọn họ, độc chiếm Phúc Lâm trấn.
Trương Thành từ trong bao da, một lần nữa lấy ra lựu đạn hơi cay, lựu đạn choáng sau đó lấy ra mặt nạ phòng độc.
"Các ngươi lui xuống lầu hai."
Trương Thành nói với đám người Lý Yến .
Trương Thành ném ra lựu đạn hơi cay cùng lựu đạn choáng, lầu ba liền truyền ra những tiếng la hét
"Con mắt của ta đau quá"
"Đây là cái quỷ quái gì vậy" .
Đám lưu manh trước đây cũng chưa từng được thửng thức lựu đạn cay, lựu đạn choáng không ngừng kêu la.
Trương Thành cùng Cao Lăng Yên, Kiều Thư tiến vào bên trong lầu ba.
Lúc này, Trương Thành cùng các nữ nhân đều đổi thành súng lục.
Ầm! Ầm! Ầm!
Lầu ba lại là một trận đồ sát.
Từng tên ác ôn trên lầu ba, từng người từng người ngã trên mặt đất.
Đương đương.
Lúc này, Tiết Chu cùng Khổng Phi sợ hãi rút lui vào bên trong phòng.
Trên lầu ba cũng chỉ có ba căn phòng.
Tất cả nữ nhân, đều đang ở trong một căn phòng.
Phòng đó có cửa sắt, có khóa sắt, hơn nữa còn có then cài bên trong.
Tiết Chu cùng Khổng Phi chỉ còn 5 người thuộc hạ, bên trong phòng này còn có 7 nữ nhân đang bị giam bên trong.
Trong phòng có rất nhiều thức ăn nước uống,có thể chống đỡ thật lâu.
Phía ngoài tiếng súng đã ngừng lại.
Người lầu ba, đã bị giết hết.
Trương Thành nhìn về phía cửa sắt.
Cao Lăng Yên đang muốn dùng thủ pháp mở cửa, lại phát hiện cửa không thể mở.
Đằng sau cửa, các nữ nhân đang dùng hết sức lực chặn cửa, mà đám Tiết Chu cầm súng đang chĩa về phía cửa.