Hiện tại nhiệt độ không khí đã lên cao, thế nhưng ở phía xa vẫn không ngừng truyền đến gầm gử của zombie.
Đây là điềukhác thường.
Theo lý thuyết, Zombie dưới nhiệt độ cao, liền sẽ tìm những địa phương râm mát, tránh đi nhiệt độ hừng hực buổi trưa.
Nhưng cũng có khả năng khác, chính là Zombie phát hiện ra con mồi
"Các huynh đệ, chúng ta hôm nay vận khí không tệ."
La Tuấn Hữu hưng phấn hô hào.
Hắn là một trong những người được Lý Thiên Nam tin cậy, cũng là người đi theo Lý Thiên Nam sớm nhất , chuyện xấu xa gì cũng có phần của hắn.
Lúc này, hắn ngửi thấy mùi vị phần thưởng của hắn.
Bên trong đám người sống sót lưu lạc, có thể sẽ có nữ nhân, nữ nhân thời đại này dù sao vẫn là một chiến lợi phẩm giá trị.
Không chỉ có thể giữ lại dùng, còn có thể dùng để giao dịch phẩm, giao dịch cho Hắc Thị quân.
Hắc Thị quân nguyện ý ra giá cao, để mua lại nữ nhân.
Lúc này, La Tuấn Hữu mang theo đội trinh sát, tìm về phía Zombie phát ra tiếng gầm gừ.
Ở cách La Tuấn Hữu một đoạn , trong một vườn cây ăn quả một nữ nhân đang trốn trên cành cây.
Nhưng cũng không hoàn toàn là trốn, nàng vẫn đâm chết những Zombie bên dưới.
Nữ nhân này chính là Triệu Hữu Linh.
Triệu Hữu Linh hôm qua lái xe, dẫn dắt Zombie rời đi , Zombie đuổi theo nàng đến lúc này, nàng chỉ có thể mang theo Zombie chạy về phía nam.
Phía nam là địa bàn của Lý Thiên Nam .
Lý Thiên Nường xuyên xung đột với nhóm người sống sót của nàng, hơn nữa, trong quá trình xung đột, còn giết không ít người trong căn cứ trại gỗ.
Triệu Hữu Linh từng có một người bạn tốt, vào một tháng trước, chính là chết ở trên tay của Lý Thiên Nam .
Bởi vậy, Triệu Hữu Linh quyết định dẫn Zombie tìm đến Lý Thiên Nam, cho dù chết, cũng phải kéo đám người Lý Thiên Nam làm một cái đệm lưng.
Chỉ là, xe của Triệu Hữu Linh trên đường đi bị trục trặc , bởi vậy nàng lúc này chỉ có thể trốn lên cây, từ tối hôm qua trốn đến thời điểm này.
Dưới cây Zombie không hề ít, chí ít cũng phải đến mấy trăm con, thậm chí nhiều hơn.
Đội trinh sát của La Tuấn Hữu , lái xe đến gần vườn cây, bọn họ rất nhanh liền phát hiện ra Triệu Hữu Linh.
La Tuấn Hữu thầm nói: "A nữ nhân nó chút quen mặt."
Một nam nhân râu quai nón đi đến bên cạnh của La Tuấn Hữu nói: "Lão La, tựa như là người của trại gỗ, ta nhớ được nàng lần trước đi theo lão đại của nàng đi đàm phán, lần trước cũng gặp qua ngươi đấy."
Nam nhân râu quai nón gọi là Cổ Hải.
"Ta nhớ ra rồi, bảo sao lại thấy quen mặt, Hóa ra là người sống của Tgỗ."
La Tuấn Hữu nở một nụ cười, sau đó nói: "Các huynh đệ, dẫn Zombie rời đi,nữ nhân này, ta chắc chấc phải có được."
Cùng ban đêm khác biệt, ban ngày dẫn dắt Zombie rời đi, cũng không phải là chuyện gì nguy hiểm.
Chỉ cần dùng một chiếc xe, liều mạng ấn còi hấp dẫn lực chú ý của Zombie là được.
Đợi đến khi cứu người xong, lái xe một vòng, bỏ xa Zombie , liền có thể quay lại căn cứ.
Mà vào ban đêm dẫn Zombie đi rất nguy hiểm, tiếng động xe hơi trong đêm yên tĩnh, càng mang đến nhiều Zombie hơn, hơn nữa đường quá tối, rất dễ xẩy ra tai nạn.
. . .
Dưới mệnh lệnh của La Tuấn Hữu hai nam nhân làm nhiệm vụ dẫn dắt Zombie rời đi.
Pimmm Pimmm Pimm . . .
Hai nam nhân liên tục ấn còi, quả nhiên,Hầu hết Zombie nghe thấy tiếng động lập tức bị hấp dẫn tới.
"Thanh lý Zombie còn lại."
La Tuấn Hữu cười hắc hắc, trong tay cầm theo một chiếc khảm đao, đi về phía vườn trái cây.
Nhóm La Tuấn Hữu , đều rất hung tàn, giết người giết Zombie, đều thành thạo, nếu như không phải Hắc Thị quân đứng ra điều đình, người của Trại gỗ, đoán chừng đã bị bọn họ giết sạch.
Mà Triệu Hữu Linh cũng nhìn thấy đám người La Tuấn Hữu đang tiến đến.
Triệu Hữu Linh nhận ra La Tuấn Hữu, bởi vì La Tuấn Hữu đã giết không ít bạn bè của nàng bên trong căn cứ.
Là thủ hạ của Lý Thiên Nam mà nàng hận nhất.
La Tuấn Hữu đi đầu tiên, Zombie nhìn thấy La Tuấn Hữu đi thấy, liền chuyển mục tiêu, lao về phía hắn.
La Tuấn Hữu giơ chân lên, một cước đá ngã Zombie, sau đó nang cao khảm đao, chém một đầu Zombie khác.
Có ít người từ bên trong máu thịt, đã trời sinh Gen tàn bạo.
Hiển nhiên, La Tuấn Hữu là một trong số đó, hắn rất có thiên phú trong phương diện chém giết
Mặc dù không trải qua huấn luyện quân sự, hay tập luyện võ thuật, nhưng hắn trời sinh đã nhanh nhẹn, lực lượng lại lớn.
Zombie nhào về phía hắn, liền bị hắn đá ngã, thủ hạ của hắn cũng không đứng chơi, nhanh chóng lao lên kết liễu những con zombie ngã trên mặt đất.
Chỉ mười phút sau.
Chiến đấu đã chấm dứt.
Đám La Tuấn Hữu không một chút tổn thương, sử lý gần trăm con Zombie
Mà nhóm người La Tuấn Hữu lúcày còn chưa đến ba mươi người, không có sử dụng công cụ hỗ trợ, không lợi dụng tường chắn.
Thuần túy chém giết, liền nhẹ nhõm giải quyết gần trăm con Zombie.
La Tuấn Hữu đi đến phía dưới cây, nhìn lên Triệu Hữu Linh, giang hai cánh tay, nói : "Tiểu khả ái, nhảy xuống đi , ca ca đón ngươi."
"Ha ha ha."
Các nam nhân cười ầm ĩ.
Triệu Hữu Linh nắm chặt đao, nàng biết rõ nếu rơi vào tay đám La Tuấn Hữu , tuyệt đối không có kết cục tốt.
La Tuấn Hữu nói tiếp: "Là không dám nhảy sao? Muốn ca ca lên trên cây đón ngươi sao?"
"Lão La, đừng lãng phí thời gian, lão đại muốn chúng ta bắt phản đồ . . ."
Lúc này, Cổ Hải liền nhắc nhở.
"Lải nhải cái gì, thời gian còn sớm, đám phế vật kia trốn được bao xa?"
La Tuấn Hữu xem thường nói.
Cổ Hải biết rõ La Tuấn Hữu có bản lĩnh, nhưng hắn vẫn phải can ngăn "Lão đại ngươi cũng biết rõ, nếu như không thể bắt phản đồ về, hai chúng ta sẽ gặp xui xẻo."
La Tuấn Hữu biết rõ cách làm người của Lý Thiên Nam mặt hắn lạnh xuống nói: "Cầm đá gạch, ném nàng rơi xuống."