Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 756: Trả thù

Chương 756: Trả thù




Giang Khẩu xấm lấn Đông Lăng Trấn chiều ngày thứ ba, Trương Thành mới mang người trở về Đông Lăng trấn.

Trở lại nông trường, hàng rào dây thép gai đã khôi phục, nhà kính cũng được dọn dẹp lại sạch sẽ.

Nhưng Đường Dĩnh vẫn báo cáo tình hình tổn thất cụ thể với hắn.

Rau quả bên trong nhà kính đều tổn thất lượng lớn, cần phải trồng lại.

Trương Thành sau khi xem báo cáo tổn thất của căn cứ đệ tứ, liền nói: "Vẫn còn tốt, nhà kính cùng nông trại không bị thiêu cháy, giếng nước cũng không bị bỏ thuốc trừ sâu, nếu như là ta à, sẽ làm càng hung ác hơn."

Đường Dĩnh giơ tay lên, véo một cái vào eo của Trương Thành , nàng có chút tức giận.

Đương nhiên, Trương Thành cũng không phải nói đùa.

Vì sinh tồn, mới phát động xâm lấn, mà khi hắn có dã tâm xâm lấn người khác, thì cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị người khác xâm lấn.

Ngươi đánh ta, ta đánh ngươi, hoặc là ta giết ngươi, hoặc là ngươi giết ta, hiện tại thời đại này là đơn giản như vậy.

Chỉ là hắn không ngờ một việc, đó là Đường Dĩnh lại hạ lệnh bắt Tiểu Ảnh, đồng thời để Diệp Tĩnh Đình ở lại, cùng bốn người Đổng Hiểu Vũ .

Điền Mặc Lan hỏi: "Chúng ta khi nào đi Giang Khẩu?"

"Chủ nhân, chúng ta đều đã chuẩn bị xong, chúng ta dẫu hi sinh mạng sống cũng tận diệt căn cứ Giang Khẩu."

"Chủ nhân, chúng ta cũng chuẩn bị xong."

"Chủ nhân, mang bọn ta đi đến căn cứ Giang Khẩu"

Mã Trân Trân cùng đám người Lý Yến đều muốn chiến, cùng chung mối thù, nhất quyết phải lấy máu để rửa.

Đặng Tuyết cảm thấy đầu nàng đang nóng lên,vừa mới tới Đông Lĩnh trấn, liền bị cuốn vào bên trong chiến tranh sao?

Lúc này, Đường Dĩnh lấy ra tờ giấy mà hôm trước tìm được trong nông trại, giao cho Trương Thành.

Những gì viết bên trong tờ giấy, nàng bắt nữ nô lệ tìm được giữ bí mật, nếu như chuyện này lộ ra ngoài, nữ nô lệ đó sẽ bị phạt thật nặng.

Trương Thành nhận lấy tờ giấy.

"Xin đem tờ giấy giao cho lão đại của các ngươi."

"Ngươi tốt, ta là Tạ Viễn đại biểu cho căn cứ Giang Khẩu, ngươi hẳn là đã biết tên ta nhờ những tù binh, liên quan tới chuyện đêm nay, ta vô cùng cảm thấy có lỗi, ta chỉ hi vọng hai bên làm theo lý trí, mời các ngươi mau chóng thả người của chúng ta ra, bằng không thì các ngươi sẽ gặp rất nhiều phiền phức, đương nhiên, các ngươi có thể tới tấn công căn cứ Giang Khẩu, nhưng nếu các ngươi tới Giang Khẩu , chúng ta có thể sẽ tiếp tục công kích nông trường, hơn nữa ngay khi các ngươi rời khỏi Đông Lăng trấn , chúng ta liền phát động tổng tấn cong."

"Người ta thường nói không đánh nhau không nhận ra người quen, tin tưởng sau tối hôm nay, hai bên sẽ càng hiểu nhau hơn, tương lai có thể quên đi những điều không thoải mái, vẫn có thể tiến hành các cuộc giao dịch ".

Trương Thành xem xong tờ giấy, hừ lạnh một tiếng. Đây là Tạ Viễn muốn uy hiếp hắn sao.

Nhưng, Trương Thành đã trải qua nhiều chuyện như vậy ,Tạ Viễn liệu có đủ để hắn sợ hay không?.

Mặc dù Tạ Viễn có bản lĩnh lợi hại, tuy rút lui vẫn bầy ra hâu chiêu mai phục.

Đường Dĩnh không phán đoán được thâm ý của hắn, mới giữ lại tờ giấy chờ đến khi Trương Thành trở về.

Cao Lăng Yên cũng đọc xong nội dung tờ giấy, liền nói: "Nếu như hắn nói là sự thật, vậy bọn chúng đang trốn bên trong Đông Lăng trấn sao?"

Nếu quả thật có người đang trốn ở Đông Lăng trấn, nếu như hắn không tiết lộ cho Trương Thành, chờ đến khi Trương Thành rời đi Đông Lăng trấn,liền tùy cơ đánh lén nông trường vậy có phải tốt hơn hay không?

Trương Thành nói : "Thật thật giả giả, hư hư thật thật, Diệp Tĩnh Đình nói Tạ Viễn không đơn giản, quả thật là không đơn giản,chỉ có điều , hắn đánh giá quá cao hắn, và đánh giá quá thấp ta."

Điền Mặc Lan hỏi: "Lão công, ngươi sẽ định làm gì?"

Trương Thành nói : "Thời gian này mọi người cứ ở lại bên trong căn cứ, chuyện của nông trường cũng không cần phải quản lý, Mặc Lan, Lăng Yên, các em đi với anh đến căn cứ Giang Khẩu."

Đường Dĩnh hỏi: "Chỉ có ba người sao? !"

Trương Thành nói: "Chỉ là trả thù, như vậy là đủ."

Trương Thành mang theo một khẩu súng máy hạng nhẹ, một khẩu súng trường HK416, một khẩu súng lục QSZ-92 cùng rất nhiều đạn, ngoài ra còn có ống phóng tên lửa type08, trên người hắn mang theo vũ khí đạn dược lên đến 60 kg.

Điền Mặc Lan cùng Cao Lăng Yên đều trang bị đến tận răng, các nàng ngoài súng bắn tỉa, còn mang theo súng tiểu liên, súng lục, trong ba lô mang theo không ít lựu đạn, cân nặng cũng lên đến 25kg.

Mà ở bên trên thuyền đánh cá đậu ở bến tàu, quả nhiên có hai nam nhân đang lẩn trốn.

Sau khi chứng kiến Trương Thành Điền Mặc Lan, Cao Lăng Yên rời đi, thầm nói

"Bọn chúng định đi đâu?"

"Ta đâu biết."

"Sẽ không phải là đi căn cứ Giang Khẩu chứ."

"Chỉ với ba người bọn hắn sao? Đi chịu chết sao?"

"Vậy có báo cáo với lãnh đạo không."

"Được, vậy ngươi nhanh trở về khu đất bồi."

Tạ Viễn đem người rời khỏi Đông Lăng trấn , cũng không phải mang tất cả quay về căn cứ Giang Khẩu.

Tạ Viễn để người của Lưu Mãnh ở lại trên khu đất bồi.

Chỉ cần Đông Lăng trấn có động tác khác lạ, rời đi Đông Lăng trấn, tiến về căn cứ Giang Khẩu , vậy liền trực tiếp tiến đánh căn cứ của Đông Lăng trấn .

Hơn 20 phút sau.

Nam nhân vừa rồi trốn trên thuyền cá, đã trở về khu đất bồi, Lưu Mãnh cùng hơn một trăm người đang ở lại địa phương này.

"Lão đại, vừa rồi có một nam nhân mang theo 5 nữ nhân trở về , nhưng hiện tại lại cùng hai nữ nhân rời đi."

Nghe xong thủ hạ báo cáo, Lưu Mãnh ngậm điếu thuốc, thầm nói: "Ngươi không nhìn lầm chứ? Một nam nhân cùng năm nữ nhân sao? Hơn nữa, trở lại rồi lại rời đi sao?"

Tiểu đệ trả lời: "Đúng vậy , sau khi trở về liền rời đi, hơn nữa, lần này rời đi, mang rất nhiều vũ khí."

Lưu Mãnh không khỏi cau mày, đây rốt cuộc là muốn làm gì? Sẽ không phải ba người mang theo vũ khí, muốn đi quyết tử với căn cứ Giang Khẩu chứ?




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch