Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 757: 30 giây giết sạch

Chương 757: 30 giây giết sạch




Một tên tiểu đệ hỏi: "Lão đại, có phái người về báo tin cho căn cứ Giang Khẩu không?"

Lưu Mãnh liếc mắt nhìn hắn, hừ lạnh, nói : "Ngươi thành người của căn cứ Giang Khẩu lúc nào vậy?"

Lưu Mãnh bị đánh bại, bây giờ bị Giang Khẩu hợp nhất, trở thành người của căn cứ Giang Khẩu

Chỉ là, điều đó không có nghĩa là Lưu Mãnh phục đám người của căn cứ Giang Khẩu.

Tiểu đệ hỏi: "Chúng ta coi như chưa phát sinh chuyện vừa rồi??"

Lưu Mãnh khoát tay, nói ra: "Tiếp tục đi giám thị đi."

"Vâng" Tên tiểu đệ trở về báo tin, lập tức quay người rời khỏi lều vải.

Trương Thành, Điền Mặc Lan, Cao Lăng Yên đã tới Ngư Dược thôn.

Ngư Dược thôn là một trong những điểm trọng yếu của căn cứ Giang Khẩu.

Mặc dù không phái người canh giữ, nhưng cách mấy ngày, Giang Khẩu sẽ cho người đến bến tàu Ngư Dược thôn đón người sống sót lên căn cứ.

Mà Trương Thành sẽ làm điều gì đây?, chính là chờ đợi tại Ngư Dược Thôn.

Lúc này, bên trong của Ngư Dược thôn

Một đám nam nhân mặc áo sát nách, đang nghỉ ngơi bên trong

Mà ở bên trong tiệm, một đám nữ nhân tay chân co quắp, ngồi yên một chỗ chỉ sợ kinh động đến sự nghỉ ngơi của đám nam nhân.

Bữa tối hôm nay của họ là bột ngô pha với bột mì, thêm chút nước sau đó nướng trên đá tảng.

Loại bánh nướng này tuy khô khốc không ngon lành, nhưng bên trong tận thế vẫn là thứ mà người người truy cầu.

Trong thời đại này, có chút đồ ăn no bụng, cũng đủ làm người ta cười từ sáng đến tối.

Các nữ nhân liền đem bánh đã nướng bầy ra cho đám nam nhân.

Ở một bên, có mấy nữ nhân đang nấu một nồi canh rong biển, các nàng cũng không biết rau của các nàng luộc là rong biển, chỉ cảm thấy thứ đó có thể ăn liên luộc lên, sau khi luộc mùi vị cũng không tệ.

Tối nay bọn họ có bánh ngô nướng ăn kèm canh rong biển.

Một nam nhân trên mặt xăm hình hoa văn ở nửa bên mặt, không nhịn được quát: "Má..., vẫn chưa xong sao?"

"Tốt rồi, thức ăn đến đấy." Các nữ nhân dọa sợ, một nữ nhân nhỏ nhẹ vừa đem đồ ăn vừa nói.

Các nàng đi theo đám nam nhân này, trên đường chịu rất nhiều đau khổ, nhưng cho dù thảm đi nữa, thì các nàng đều muốn sống sót.

"Một đám ngu xuẩn, làm việc lằng nhà lằng nhằng."

Nam nhân kia tiếp tục mắng chửi, sau đó từ trong túi quần lấy ra một nửa điếu thuốc lá, sau khi đốt lên liền rít một hơi thuốc dài.

Lúc này, một nam nhân tai có đeo hoa tai, nói với nam nhân đang hút thuốc: "Lão Tam, ngươi sửa cái tính cáu kỉnh đi, csáng mai chúng ta đến căn cứ Giang Khẩu, nên khách khí một chút."

"Nhị ca, ngươi đi quản đại ca đi, hắn mới là người cáu kỉnh, ta đoán chừng ngày mai gặp được người của căn cứ Giang Khẩu, khả năng hắn sẽ gây chuyện."

Nam nhân đang hút thuốc, lúc nói chuyện, liền nhìn về phía nam nhân đang ôm nữ nhân.

Nam nhân kia trên người xăm kín, yêu ma quỷ quái, sài lang hổ báo, để cho người ta nhìn hoa cả mắt, rất có cá tính

Nam nhân toàn thân xăm kín gọi là Thạch Dũng, cũng từng là đại ca lăn lộn trên đường, nhưng, bởi vì cố ý đả thương người nên bị truy nã, trên đường trốn nã , thì gặp virut bùng phát.

Thạch Dũng dục vọng mạnh phi thường, mỗi ngày phần lớn thời gian, cơ bản đều lãng phí trên người nữ nhân, hơn nữa, hắn phi thường nóng tính, hung ác không ai bằng, ai dám phản kháng hắn, hắn liền giết luôn.

Toàn bộ đoàn đội có duy nhất một khẩu súng, là ở trên người hắn, bất kể làm chuyện gì, Thạch Dũng cũng không bỏ súng ra.

Nam nhân đeo hoa tai tên là Lưu Diệp, hắn là một tên nghiện ma túy, mà lỗ đeo hoa tai của hắn, cũng là do hắn lúc phê ma túy mà tự đóng đinh vào tai minh.

Tên có xăm hình hoa văn trên mặt, đang hút thuốc gọi là Phan Minh Minh, trước kia là một tên ma cô lăn lộn trên đường, từ bé đã tham gia ẩu đả, không cần ai dậy cũng thành tài trong khoản đánh lộn.

Thạch Dũng tiếp tục chơi gái, Phan Minh Minh hút thuốc, Lưu Diệp thì đang nhắm mắt dưỡng thần.

Trương Thành vào thôn, đã điều tra qua, bên trong cửa hàng tạp hóa có hai nam nhân đang đi tuần.

Trên người bọn họ không có súng, cũng không có bộ đàm, chỉ có khảm đao cùng côn gỗ.

Xem ra nhất định không phải người của căn cứ Giang Khẩu.

Mà lúc này, Cao Lăng Yên đã áp sát cửa hàng tạp hóa, kiểm tra rõ tình huống bên trong.

Sau khi nàng quay lại bên cạnh Trương Thành, Cao Lăng Yên liền nói với Trương Thành : "Bên trong có 17 người,11 nam nhân 6 nữ nhân, nữ nhân đang nấu cơm, nam nhân thì nghỉ ngơi."

"Được, đem nam tất cả giết chết."

Trương Thành nói xong liền đi về phái cửa hàng.

Trên lầu hai cửa hàng tạp hóa, có hai nam nhân đang canh chừng, vừa nhìn thấy Trương Thành tiến đến.

Toái!

Toái!

Hai tiếng súng vang.

Điền Mặc Lan nổ súng, bắn chết hai tên.

Mà Trương Thành cầm súng lục, đi vào bên trong tiệm tạp hóa.

"Uy, ngươi là ai? !"

Nhìn thấy Trương Thành tiến vào, nam nhân gần cửa nhất liền đứng dậy nói

Ầm!

Trương Thành nhấc súng bóp cò, một súng bắn nổ đầu thanh niên.

Ầm! Ầm!

Lưu Diệp, Phan Minh Minh, còn chưa kịp phản ứng, liền bị Trương Thành bắn chết.

Mà Thạch Dũng đang lăn lộn cùng nữ nhân, nghe thấy tiếng súng ,đang muốt rút ra khỏi nữ nhân thì.

Ầm!

Trương Thành một súng bắn nổ đầu Thạch Dũng.

Óc cùng máu tươi, chẩy xuống trên mặt nữ nhân

"A!"

Tiếng thét của nữ nhân vô cùng chói tai,

Trương Thành tiếp tục bóp cò.

Ầm! Ầm! Ầm!

Trong phòng còn lại 5 nam nhân, đều bị hắn giết chết.

Từ lúc Trương Thành đi vào, đến lúc hắn giết sạch nam nhân bên trong, chỉ dùng không đến 30 giây

Trương Thành thay một băng đạn mới cho súng lục, nhìn về phía đám nữ nhân đang sợ sệt ngồi trên mặt đất nói: "Chỉ cần các ngươi nghe lời, ta sẽ không giết các ngươi, nghe rõ liền gật đầu."

Sáu nữ nhân giống như gà con mổ thóc, không ngừng gật đầu.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch