Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 766: Tuần tra

Chương 766: Tuần tra




Trương Thành trở về Đông Lăng trấn.

Trên đường trở về, Trương Thành gặp được ba nữ nhân nhặt rác, liền sắp xếp các nàng vào trong tiểu đội của Lâm Lỵ.

Xuất phát chỉ có ba người, trở về là 12 người.

Về phần thu hoạch, đám người Lâm Lỵ , mỗi người đều mang trên lưng một thùng hải sản.

Tài nguyên ven biển thật sự rất phong phú.

Trương Thành chỉ cần đi thả lưới 1 buổi tối.

Kết quả bắt được cá mú(*cá song), cua biển, tôm hùm, cá chình biển ….

Những loài hải sản này, làm quà cho đám Đường Dĩnh ở lại trông coi căn cứ

. . .

Trở lại căn cứ đệ tứ, đám Đường Dĩnh vẫn đang đề cao cảnh giác bên trong căn cứ, không ngừng nghỉ tuần tra canh giữ.

Trương Thành, Điền Mặc Lan, Cao Lăng Yên đều đi ra ngoài, các nàng không dám rời khỏi căn cứ.

Đợi đến khi Trương Thành trở về, Đường Dĩnh mới có thể nhẹ nhàng thở ra.

Trương Thành liền nói với Đặng Tuyết : "Sắp xếp cho các nàng, nói cho các nàng biết quy củ của nơi này."

Đặng Tuyết, Khương Điềm Điềm, Hàn Ngọc được điều đến căn cứ đệ tứ, hiện tại đã tiếp quản công việc quản lý của Quản Ánh Tuyết cùng Ngả Vi, trở thành quản lý bên trong căn cứ đệ tứ.

Số lượng người bên trong căn cứ đệ tứ khá lớn, hai người quản lý là khá vất vả, thế nên Trương Thành điều đến đây 3 người.

"Vâng thưa chủ nhân." Đặng Tuyết đương nhiên là người hiểu chuyện, nàng biết rõ tới đây phải biểu hiện tốt, bằng không mà nói, vị trí quản lý của nàng cũng chưa chắc giữ vững.

Mà đám người Lâm Lỵ đang bị nơi này làm cho sững sờ, nhưng vẫn bị Đặng Tuyết mang đi.

Trương Thành nhìn về phía Khương Điềm Điềm cùng Hàn Ngọc, nói ra: "Cuộc sống ở nơi này hai ngươi đã quen thuộc chưa?"

Khương Điềm Điềm trả lời: "Cũng không tệ lắm, so với tưởng tưởng của ta thì tốt hơn rất nhiều."

"Còn ngươi?" Trương Thành hỏi Hàn Ngọc.

Hắn không có nhiều ấn tượng đối với Hàn Ngọc, cũng bởi bên cạnh hắn nữ nhân quá nhiều, nàng tại sao bị mang về khu biệt thự, hắn đã sớm quên mất.

Chỉ nhớ rõ Hàn Ngọc là "người may mắn", thế thân vào chỗ trống của Vương Kỳ , để trở thành quản lý.

Hàn Ngọc trả lời: "Nơi này thật không tệ."

So với tổng bộ Đông Hải thành phố thì tường vây cao hơn, hơn nữa bên trong tòa trung tâm mọi thiết bị rất đầy đủ, đương nhiên, cùng biệt thự so sánh là không thể, nhưng chí ít nơi này rất an toàn.

Đồ ăn, cây trái đều tươi mới, lại rất đa dạng.

"Ân, làm việc cho tốt vào."

Trương Thành vỗ vỗ bả vai của Khương Điềm Điềm cùng Hàn Ngọc .

Hắn cùng các nàng đã phát sinh quan hệ, nhưng vẫn còn tương đối xa cách.

Khương Điềm Điềm cùng Hàn Ngọc thì vẫn luôn có tâm lý e sợ đố với Trương Thành .

Cũng có thể do gần đây hắn đi Đông Lăng Trấn phần lớn thời gian, thời gian hai nàng được ngủ cùng Trương Thành cũng không nhiều, chưa thể vun đắp mối quan hệ được.

Mà Quản Ánh Tuyết cùng Ngả Vi hiện tại đã thoát khỏi thân phận nô lệ, trở thành nữ chủ nhân.

Trương Thành cũng cần cùng Quản Ánh Tuyết, Ngả Vi, vun đắp mối quan hệ nhiều hơn.

Dù sao, theo sắp xếp các mối quan hệ , thân lạ xa gần, quan hệ với các nàng, là tương đối gần hắn nhất.

Mà để vun đắp mối quan hệ tốt nhất, một là ra ngoài cùng nhau làm nhiệm vụ, hai là vun đắp trên giường.

Bây giờ là ban ngày, Trương Thành cũng không phải người quá thiếu thốn chuyện đó

Bởi vậy, Trương Thành quyết định đem Quản Ánh Tuyết, Ngả Vi ra ngoài tuần tra.

Trương Thành liền nói với Ngả Vi cùng Quản Ánh Tuyết : "Sau bữa cơm trưa, hai em theo anh ra ngoài tuần tra"

Ngả Vi cùng Quản Ánh Tuyết gật đầu.

Trương Thành nói với Đường Dĩnh : "Đúng rồi, em chuẩn bị trang bị cùng vũ khí cho hai nàng."

Áo chống đạn, mũ giáp, áo lót chiến thuật, tấm lót chống đạn, kính hồng ngoại nhìn đêm, súng lục, súng trường, súng tiểu liên, đạn, lựu đạn, các loại lựu đạn chiến thuật . . .

Đem tất cả những trang bị vũ khí này mặc trên người, Ngả Vi ngắm mình trong gương.

"Thật phong cách!" Ngả Vi nói đầy hưng phấn.

Quản Ánh Tuyết thì chỉ cảm thấy nặng.

Toàn bộ trang bị này mang lên trên người, chí ít mang theo 20 kg trở lên

Nếu như ra ngoài chiến đấu, còn phải mang thêm đạn dược.

Nhớ tới ngày đó Điền Mặc Lan cùng Cao Lăng Yên, ra ngoài mang theo hơn 50 kg!

Ngang với di chuyển với 1 người trên lưng.

Lúc này, Đường Dĩnh cầm tay của Quản Ánh Tuyết cùng Ngả Vi nói: "Về sau cùng các chị em bảo vệ tốt cho gia đình."

Chủ nhân cũng không phải là không có nỗi lo, dù sao làm nữ nô lệ chỉ cần phụ trách công việc của mình cho thật tốt.

Mà trở thành chủ nhân còn phải nghĩ cách để sinh tồn, để đem lại cuộc sống tốt đẹp cho mọi người , đồng thời, bảo hộ cái nhà này.

Đương nhiên, áp lực lớn nhất, đều rơi trên người của Trương Thành .

Trương Thành đem Điền Mặc Lan, Cao Lăng Yên, Quản Ánh Tuyết, Ngả Vi, cùng Noriko Ikeda gọi vào trong nhà.

Trương Thành chỉ vào bản đồ nói ra: "Chúng ta đi dọc theo con đường này bắt đầu tuần tra, lục soát thôn này, Mặc Lan em sẽ dùng máy bay không người lái điều tra tình hình."

Điền Mặc Lan gật đầu.

Trương Thành nói: "Nhiệm vụ hôm nay cũng không phức tạp, chủ yếu là tìm kiếm những người của căn cứ Giang Khẩu đang ẩn giấu ở Đông Lăng trấn, chỉ là tên Tạ Viễn kia rất lợi hại, hắn sắp xếp người không thể ở những nơi dễ dàng tìm thấy."

Ngả Vi bỗng nhiên nói : "Có thể là khu đất bồi hay không?."

Quân đoàn đất bồi mặc dù đã bị tiêu diệt, nhưng căn cứ đất bồi vẫn còn nguyên.

Chỉ có điều muốn đến khu đất bồi khá phiền phức, bởi vậy, Trương Thành không sắp xếp đến đó tuần tra.

Điền Mặc Lan nói : "Không thể bỏ qua khả năng này, em sẽ dùng máy bay không người lái kiểm tra,dù sao trong địa bàn không có dấu vết của người căn cứ Giang Khẩu."

Trương Thành nghĩ ngợi rồi nói: "Trọng điểm vẫn là các thôn trấn này, nếu không có, chúng ta sẽ tìm kiếm khu đất bồi."

Trương Thành đặt ra lộ tuyến tuần tra sau đó, liền dẫn Cao Lăng Yên, Quản Ánh Tuyết, Ngả Vi, Noriko Ikeda, cùng Lý Yến, Mã Trân Trân cùng hơn 20 nữ binh rời khỏi nông trường.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch