Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Phải Là NPC

Chương 48: Bạch Kỳ Sơn Sắp Đột Phá

Chương 48: Bạch Kỳ Sơn Sắp Đột Phá




“Oa!”

“Rất đẹp trai a!”

Khi Tô Mục nắm Hắc Lân mã đi ra doanh trại, Lạc Thiên Thiên vẫn luôn chờ ở ngoài kêu lên một tiếng than, trong đôi mắt hắc bạch phân minh mở to tràn đầy kinh hỉ.

Vượt qua ma chướng, Lạc Thiên Thiên lần nữa khôi phục thành em gái hoạt bát ngốc manh.

Nhìn thấy Tô Mục dắt Hắc Lân mã bước ra ngoài, nàng hét lên một tiếng, nhào tới người Tô Mục.

“A!”

“Rất đẹp trai rất đẹp trai!”

“Quá đẹp trai!”

Trên cơ bản ngoại hình không có thay đổi.

Nhưng huyền thiết chiến giáp so với huyền thiết trọng giáp còn tinh xảo và anh tuấn hơn nhiều.

Trải qua vô số lần cường hóa, thể hình Tô Mục vốn luôn rất hoàn mỹ, mặc vào huyền thiết chiến giáp tinh xảo như thế này, hắn lúc này như một tuyệt thế danh tướng bước ra từ trong lịch sử.

Cộng thêm cỗ khí thế được luyện ra từ mấy lần chiến đấu…

Cũng khó trách Lạc Thiên Thiên cuồng nhiệt như vậy.

Loại cảm giác này, tựa như là mấy em gái sùng bái Triệu Vân hoàn mỹ trong lịch sử, vừa hay lại gặp phải mình nên rất mê muội.

Hình tượng Tô Mục như thế, thỏa mãn mọi tưởng tượng của Lạc Thiên Thiên về võ tướng cổ đại!

“Được rồi, có người nhìn kìa.”

Dù là thời điểm trở về Phượng Vũ trấn, Tô Mục có ôm Lạc Thiên Thiên trong lòng, cũng đụng chạm thân thể không thiếu chỗ nào, giờ đối mặt với Lạc Thiên Thiên vô cùng cuồng nhiệt, hắn cũng có chút không chịu nổi.

“Nhưng mà… Quá đẹp trai a!”

Khuôn mặt nhỏ hưng phấn đỏ bừng, hai mắt Lạc Thiên Thiên lóe ra hào quang.

Cho đến khi có thân ảnh từ xa xuất hiện, tâm tình của nàng mới dần ổn định lại.

Người đến là Bạch Kỳ Sơn.

Là người Tô Mục và Lạc Thiên Thiên cùng bổ nhiệm là người quản lý thực tế cho Phượng Vũ trấn, tiến trình của hai người, Bạch Kỳ Sơn đã nhận được tin từ thuộc hạ.

Xử lý chính vụ trong tay một cách nhanh nhất có thể, Bạch Kỳ Sơn ngay vừa đuổi kịp tới doanh trại, đã thấy được màn trước đó.

Như chưa từng nhìn thấy một màn kia, Bạch Kỳ Sơn sắc mặt như thường lệ đi tới trước mặt Tô Mục và Lạc Thiên Thiên, khom người hành lễ: “Chúa công, lãnh chúa đại nhân.”

Gật đầu, Tô Mục hỏi: “Tình hình Phượng Vũ trấn ra sao rồi?”

“Trên cơ bản đã hoàn thành tất cả kiến thiết cấp 3 thành trấn.”

Bạch Kỳ Sơn đong đưa quạt trắng trong tay, nói: “Chỉ chờ chúa công và lãnh chúa đại nhân trở về, chúng ta liền có thể thăng cấp thành trấn, đưa Phượng Vũ trấn thành Phượng Vũ thành!”

Khi nói những điều này, Bạch Kỳ Sơn cũng có chút kích động.

Trước khi đến với Phượng Vũ trấn, hắn là một quân sư quạt mo của Hắc Sơn trại.

Trước khi là một quân sư của Hắc Sơn trại, hắn chỉ là một học trò nghèo ở một thôn trang nhỏ.

Khi thổ phỉ và cường đạo của Hắc Sơn trại đột kích, để bảo vệ thôn dân của thông trang mình, hắn mới để lộ học thức, trở thành quân sư cho Hắc Sơn trại, đồng thời đổi thân phận đó để che chở cho đông đảo nạn dân.

Sau đó, Lạc Thiên Thiên và Tô Mục đến.

Hắc sơn trại bị phá hủy, đại đầu lĩnh bị đánh giết, quân sư của Hắc Sơn trại cũng bị Tô Mục ép buộc gia nhập Phượng Vũ trấn, trở thành một trong những thành viên.

Đối với sự ép buộc này của Tô Mục…

Bạch Kỳ Sơn chẳng những không ghi hận, ngược lại còn cảm kích vạn phần!

Hắn là văn sĩ, là học trò nghèo. Mục đích học hành gian khổ cuối cùng không phải là để từ học mà quản lý một phương sao?

Tuy nói là hắn bị Tô Mục ép buộc gia nhập Phượng Vũ trấn, nhưng sau khi gia nhập, Tô Mục và Lạc Thiên Thiên thật sự giữ được lời hứa của mình, hoàn toàn đưa quyền lực cho hắn, để hắn hành động toàn lực!

Dưới hai người, trên vạn người, đây là địa vị của Bạch Kỳ Sơn ở Phượng Vũ trấn.

Ngay từ đầu, Bạch Kỳ Sơn chướng mắt Lạc Thiên Thiên.

Một nữ tử như nhược không ôm chí lớn thì có năng lực gì, sao có thể trở thành một lãnh chúa ưu tú được? Lùi lại để xin việc khác, hắn chỉ có thể lựa chọn Tô Mục làm chúa công của mình.

Nhưng sau mười mấy ngày ở Phượng Vũ trấn, Bạch Kỳ Sơn lại sâu sắc cả nhận được chỗ tốt mà một lãnh chúa mang đến cho mình.

Muốn quyền, ủy quyền.

Muốn tiền, đưa tiền.

Khi mình làm đổi quy hoạch thành trấn trái với quy hoạch trước đó, nữ lãnh chúa này chẳng những không tức giận, ngược lại còn khiêm tốn nghe theo lời đề nghị của mình, tùy ý sửa lại.

Vào tình thế như vậy, Bạch Kỳ Sơn lấy ra chút sở học, chỉ một chút liền đưa Phượng Vũ trấn cấp 1 xây dựng thiết kế thành Phượng Vũ trấn cấp 3 như hiện tại, còn muốn thăng cấp thành Phượng Vũ thành nhỏ!

Đối với học trò nghèo như hắn, còn có cảm giác thành tựu nào hơn so với việc tự tay xây một tòa thành trì, tự mình quản lý một thành trì?

Chứng minh được sở học và sở làm của mình, khi Tô Mục đang nhanh chóng mạnh lên, Bạch Kỳ Sơn cũng từng bước trưởng thành, hướng đến đột phá văn thành song song với Võ tướng.

Có lẽ,

Không bao lâu nữa, dưới trướng Tô Mục sẽ xuất hiện một vị văn thần chân chính!

Mà không phải chỉ là NPC đặc thù trước mặt!



Trong ánh mắt tràn đầy tôn kính, Bạch Kỳ Sơn nói với Tô Mục và Lạc Thiên Thiên: “Nếu chúa công và lãnh chúa đại nhân đã trở về, Phượng Vũ trấn lúc nào cũng có thể thăng cấp, trở thành Phượng Vũ thành.”

“Chỉ là, trước lúc đó, hãy để cho thuộc hạ dẫn đường cho lãnh chúa đại nhân và chúa công đi thăm quan Phượng Vũ trấn bây giờ được chứ?”

Là thuộc hạ, có được thành tích nhất định phải cho cấp trên thấy được.

Như vậy, Tô Mục với Lạc Thiên Thiên mới có thể càng yên tâm gioa Phượng Vũ trấn hiện tại và Phượng Vũ thành tương lại cho hắn chưởng quản.

Như vậy, hắn mới có thể tiến bộ nhanh hơn.

Cho đến mức, trưởng thành thành văn thần song song với võ tướng, mưu sĩ!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch